DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 5169

Chương 5169

Nếu như cô đoán không sai, nhất định là Chiến Lưu Thành dùng một nhân cách khác lừa Nguyễn Phương Thảo, nên lại tiếp tục cưỡng ép cô ấy lần thứ hai.

Làm thế nào mới có thể hoàn toàn phá hủy một người chứ?

Nếu như lần đầu tiên Chiến Lưu Thành đã hủy hoại thân thể của Nguyễn Phương Thảo, sau đó anh ta lại nhận ra Nguyễn Phương Thảo vẫn chưa hoàn toàn thất vọng, nên anh ta không cam lòng.

Anh ta lại giở mánh cũ gieo cho cô ấy hy vọng, sau đó tự tay đập tan hy vọng của cô ấy, đẩy cô ấy vào vực sâu lần thứ hai.

Lần này đúng là anh ta đã hoàn toàn hủy hoại ý chí của Nguyễn Phương Thảo.

Nếu như không phải đã quá tuyệt vọng thì sao Nguyễn Phương Thảo lại có thể dùng dao đâm Chiến Lưu Thành chứ?

Rất rõ ràng là chiêu này của anh ta đã có hiệu quả.

“Trời ạ, sao trên đời này lại có người đáng sợ như vậy chứ?”

Tô Lam không nhịn được cảm thán.

Cô theo bản năng ôm lấy cánh tay mình, cô không chắc Nguyễn Phương Thảo có biết Chiến Lưu Thành có hai nhân cách khác nhau hay không.

Nhưng nếu như cô ta biết thì chuyện này đúng là quá tàn nhẫn với cô ta.

“Nếu như Nguyên Phương Thảo đã chọn cách buông bỏ, vậy thì từ hôm nay trở đi chuyện này sẽ có một kết thúc, có lẽ cô ấy cũng không yếu đuối như em tưởng đâu? Có lẽ cô ấy đã sớm biết được sự thật rồi thì sao?”

Sau khi Quan Triều Viễn nói xong câu này, đầu óc của Tô Lam lại càng mờ mịt.

Cô hơi ngạc nhiên ngẩng đầu hỏi: “Ông xã, anh nói như vậy là sao?

Thế nào gọi là Nguyễn Phương Thảo đã sớm biết sự thật chứ?”

“Nếu như cô ấy thật sự biết, sao lại còn tự dâng đến miệng nhiều lần, để cho Chiến Lưu Thành tận mắt nhìn mình bị những người đàn ông khác làm nhục chứ?”

“Nếu như đó đúng là sự thật, thì em thật sự không hiểu nổi.”

Quan Triều Viễn không giải thích gì nhiều, anh chỉ thản nhiên nói: “Thế này nhé, đợi khi em nghĩ được cách làm sao để ra mặt thay Nguyễn Phương Thảo thì em sẽ hiểu được cuối cùng những lời này của anh là có ý gì”

Câu này của Quan Triều Viễn lập tức khiến Tô Lam càng ảo não.

Cô lại xoay người ngồi xuống trước máy tính, ánh mắt nhìn chằm chằm vào những tài liệu trong usb kia.

Ánh mắt lập tức cũng đầy vẻ quyết tâm.

Cô nhớ lại những lời Nguyễn Phương Thảo đã nói với mình trước khi xuống xe kia: “Tô Lam, sau khi cô đọc xong những thứ trong usb này, dù cô có quyết định làm như thế nào thì tôi cũng phối hợp với cô vô điều kiện.”

Nói cách khác, nếu mình chọn cách công bố sự thật thì Nguyễn Phương Thảo cũng sẽ phối hợp.

Nhưng mà bây giờ nghiệp vụ của phòng làm việc vẫn chưa có sức mạnh dư luận mạnh đến vậy, cũng không có nhiều fan như vậy.

Nhưng mà điều này cũng không có nghĩa là người đàn ông của cô không có năng lực này.

Dù Tô Lam vẫn luôn hy vọng dựa vào sức của bản thân để cố gắng giành lấy tất cả.

Nhưng nếu chồng mình tình nguyện để mình dựa vào, tại sao mình không trộm lấy một chút chứ?

Huống gì là khi đối phó với loại người đê tiện đáng khinh như Nguyễn Ái Điềm và Chiến Lưu Thành, vốn không cần phải bận tâm đến vậy.

Đọc truyện chữ Full