DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Chương 1711

Chương 1711

Dương Tất Đạt nhìn về phía Dương Thiên Hữu, trên gương mặt Dương Thiên Hữu, ông ta thấy được sự tin tưởng to lớn.

“Được rồi, vậy chúng ta sẽ chờ ba ngày.” Dương Tất Đạt có chút bất đắc dĩ nói.

Cùng này, Trình Kiêu sau khi lên tiếng hỏi rõ vị trí của nhà họ Mã Nam Đảo, thì rời khỏi nhà họ Dương, một thân một mình đến nhà họ Mã Nam Đảo.

Mà Mã Thành, trước khi Trình Kiêu khởi hành đến nhà họ Mã, cũng từ tập đoàn Giai Thành chạy về nhà họ Mã Khu biệt thự Nam Sơn, là chỗ ở cho người giàu cao cấp nhất ở Nam Đảo, cũng là biệt thự xa hoa nhất ở Nam Đảo.

Mà biệt thự số bảy khu biệt thự Nam Sơn, chính là nơi ở của nhà họ Mã Nam Đảo.

Trong sảnh chính rộng rãi nghiêm trang, gia chủ nhà họ Mã Nam Đảo đương nhiệm Mã Kinh Thiên, ngồi ở chủ vị Mã Kinh Thiên đã năm mươi tuổi nhưng nhìn qua thì chỉnhư: hơn bốn mươi tuổi, một bộ áo kiểu tôn trung sơn màu trắng, có vẻ tuấn lãng nho nhã.

Phía dưới, một đám cao tầng nhà họ Mã, đứng chia ra hai bên, ánh mắt tập trung vào Mã Thành đứng giữa.

“Con nói có người làm nhục nhã nhà họ Mã Nam Đảo chúng ta?

Còn làm con quỳ xuống trước mặt? Thật là buồn cười!”

Một người anh em của Mã Kinh Thiên, giận dữ nói.

“Con nói tên nhóc kia rốt cuộc là aï? Cũng dám nhục nhã nhà họ Mã chúng ta như vậy!” Một vị cao tầng nhà họ Mã khác nghiêm giọng hỏi.

Mã Thành uất ức: “Tên nhóc kia lai lịch con cũng không biết rõ, có lẽ là từ nội địa đến. Nhưng mà, thân thủ tên nhóc kia vô cùng lợi hại, vệ sĩ con bỏ số tiền lớn mời đến, trước mặt cậu ta một chiêu cũng không đỡ nổi.”

“Thế mà lại có thân thủ như vậy? Chẳng lẽ không phải người bình thường?”

“Mặc kệ cậu ta là ai! Cho dù là ai, dám nhục nhã nhà họ Mã chúng ta như vậy, nhất định phải trả giá lớn!”

“Đúng, nhất định phải làm cậu ta trả giá lớn!”

Trong đại sảnh, gần như hơn phân nữa người, đều mãnh liệt tỏ thái độ.

Lúc này, một cô gái xinh đẹp ngồi ở vị trí cuối cùng nhất, lại bỗng nhiên đứng lên, cười lạnh nhìn Mã Thành.

“Anh nói tên nhóc kia ngang ngược vô lễ, xôn thẳng vào văn phòng tập đoàn Giai Thành anh đang ở. Sao tôi lại nghe nói, là anh giam ba của người ta lại, người ta là đến cửa đòi người.”

Sắc mặt Mã Thành trầm xuống, nhìn Mã Lâm Lâm: “Đại tiểu thư, cô cũng đừng tin mấy tin vỉa hè chứ! Sao tôi có thể làm loại chuyện đó được chứ? Tôi ở bên ngoài làm việc, gần đây đều rất chú trọng đến thanh danh nhà họ Mã chúng ta, tuyệt sẽ không làm những việc ỷ thế hiếp người kia.”

Mã Lâm Lâm cười lạnh nói: “Tôi còn nghe nói, vì lấy được mảnh đất núi Loạn Thạch kia, anh không làm theo quy định, tặng cho người ta không ít quà, kết quả bên chính phủ lại muốn xây dựng một bia tưởng niệm liệt sĩ ở đó, bồi thường cho anh không ít.”

“Cho nên, anh mới muốn giam người xem phong thủy kia lại. Tôi nói đúng hay không Mã Thành?”

Sắc mặt Mã Thành xấu đi, vẻ mặt phẫn nộ: “Cô theo dõi tôi!”

Nhưng mà, ngại Mã Lâm Lâm là cô chủ nhà họ mã, trước đó mấy ngày vừa tìm được linh đan, cứu ông cụ Mã, bây giờ chính là người có tiếng nói ở nhà họ Mã.

Cho dù Mã Thành cũng là dòng chính nhà họ Mã, cũng không dám chống đối Mã Lâm Lâm.

Mã Lâm Lâm tiếp tục cười lạnh nói: “Nếu cậu cảm thấy mình quang minh chính đại, sao có thể sợ theo dõi?”

Đọc truyện chữ Full