DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Chương 1713

Chương 1713

“Gia chủ, chính là tên này!”

Các nhân vật cấp cao và thế hệ trẻ tuổi của nhà họ Mã ngạc nhiên nhìn nhau.

“Cậu ta vào đây bằng cách nào?”

Các biện pháp an ninh của nhà họ Mã là tốt nhất ở toàn bộ Nam Đảo. Nhưng bên ngoài còn chưa có ai thông báo, tên này đã xuất hiện ở phòng nghị sự của nhà họ Mã rồi.

Anh bay vào đây ư?

Anh em của Mã Kinh Thiên, ba của Mã Thành là Mã Kinh Lược nhìn Trình Kiêu, lạnh lùng quát: “Thẳng nhóc kia, cậu đi vào đây bằng cách nào?”

Trình Kiêu lạnh nhạt đáp: “Cứ thế đi vào thôi.”

Mã Kinh Lược quát một tiếng: “Nói láo, an ninh của nhà họ Mã tôi rất nổi tiếng ở Nam Đảo, cậu đi vào, chẳng lẽ bảo vệ trước cửa không ngăn lại sao?”

Trình Kiêu hờ hững hỏi ngược lại: “Ông cảm thấy nếu tôi muốn vào, mấy tên bảo vệ bình thường có thể ngăn được tôi à?”

Mã Kinh Lược sa sầm mặt: “Có nghĩa là cậu xông vào nhà họ Mã của chúng tôi đúng không!”

“Đúng thế.” Trình Kiêu trả lời một cách nghiêm túc.

Mã Kinh Lược cười to: “Từ trước đến giờ chưa có ai dám xông vào nhà họ Mã chúng tôi đi. Ranh con, cậu sẽ phải trả giá đắt vì hành động của mình!”

Sắc mặt Trình Kiêu không chút thay đổi, anh nói: “Ông có thể thử xem.

“Ngông cuồng!”

“Đã xông vào nhà họ Mã của chúng tôi còn dám hiên ngang như: thế, cậu cho răng nơi đây là đâu vậy!”

Một ông lão quát to, người này là chú hai của Mã Kinh Thiên, có vai vế rất cao.

Mấy người nhà họ Mã đang có mặt cũng đều quát mắng, Trình Kiêu lập tức trở thành đối tượng tấn công.

Mã Kinh Thiên nhìn Trình Kiêu với nét mặt lạnh nhạt: “Cậu đây không mời mà tới là có mục đích gì?”

Trình Kiêu đáp: “Ta đến đòi nợ nhà họ Mã.”

Nghe thấy hai chữ đòi nợ, Mã Lâm Lâm vẫn luôn cúi đầu chợt giật mình.

Cô ta nhanh chóng ngẩng đầu nhìn thoáng qua Trình Kiêu, trong mắt lộ vẻ giễu cợt.

“Không ngờ rằng anh còn tưởng là thật, còn chạy đến nhà họ Mã đòi nợ, thế chẳng phải là tự rước họa vào thân hay sao?” Mã Lâm Lâm cười khẩy, từ khoảnh khắc hứa với Trình Kiêu, cô ta chưa từng nghĩ đến việc trả nợ, nếu không cô ta cũng sẽ không đồng ý với điều kiện điên khùng đó của Trình Kiêu.

Mã Kinh Thiên không tỏ thái độ gì, chỉ cười châm chọc: “Từ trước đến giờ, tôi chưa từng nghe nói nhà họ Mã thiếu nợ người khác đấy?”

“Ha ha, đúng là buồn cười, nhà họ Mã chúng tôi là nhà giàu nhất Á tộc, sao có thể thiếu nợ cậu được!”

“Tôi thấy rõ ràng là cậu đến để gây chuyện!”

“Đúng thế, sao không ra ngoài hỏi thử xem, nhà họ Mã chúng tôi sao có thể thiếu nợ người khác chứ!”

Mã Thành nhìn Trình Kiêu, trong lòng vui như trẩy hội: “Không ngờ tên này thật sự dám chạy đến nhà họ Mã đòi nợ? Mình thật sự thấy khâm phục đấy, xem ra cậu ta thật sự không có não.”

“Khụ khu, mọi người im lặng chút đi.” Mã Kinh Thiên lạnh lùng nói.

với Trình Kiêu: “Cậu nói thử xem, nhà họ Mã tôi thiếu nợ cậu bao giờ? Nếu thật sự có chuyện như thế, đương nhiên chúng tôi sẽ không quyt”

“Nhưng nếu cậu ăn nói lung tung, ảnh hưởng đến danh tiếng của nhà họ Mã thì tôi sẽ không tha cho cậu đâu.”

Đọc truyện chữ Full