DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Xuyên Nhanh: Quyến Rũ
Chương 80

Sau khi vào trong rừng yêu tinh, Calci cảnh giác hơn nhiều khi ở trong địa bàn của các sinh vật hắc ám, trông anh ta có vẻ hơi cáu kỉnh.

“Celci, anh lo lắng gì vậy?” Trì Am cố ý hỏi: “Đây là rừng yêu tinh, chúng ta sẽ sớm tới đích thôi. Anh không cần quá lo lắng.”

Celci lườm cô, cau mày không nói gì.

Hai người đi vào sâu trong rừng.

Calci đi phía trước mở đường, nhưng một cái tay của anh ta vẫn nắm chặt tay Trì Am như thế sợ cô sẽ bỏ chạy.

Trì Am từ chối cho ý kiến về hành vi của anh ta, rừng yêu tinh quá nguy hiểm, đầu óc cô có bị hỏng thì mới từ bỏ sự bảo vệ của yêu tinh bên cạnh mà bỏ trốn, nếu muốn thì cô cũng không trốn đi ở một nơi như vậy.

Một người một yêu tinh cùng đi về phía trước, trời dần tối rất nhanh.

Đã là chạng vạng tối.

Rừng yêu tinh vào buổi tối không đẹp rực rỡ như ban ngày, mang cảm giác u ám hơn, nơi giao nhau giữa ánh sáng và bóng tối chưa xuất hiện, rừng yêu tinh không mở rộng cửa cho họ, tại nơi này có thể có những nguy hiểm chết người ở khắp mọi nơi.

Trì Am đi theo Celci, không khỏi nghĩ đến cái đêm Diops đưa cô vào một căn nhà gỗ trong rừng để nghỉ ngơi khi đi qua rừng yêu tinh, không biết nơi này còn cách căn nhà trong rừng đó bao xa.

Đang nghĩ ngợi thì đột nhiên họ nghe được chung quanh truyền đến tiếng sột soạt, giống như tiếng những con bọ nhỏ đang đào trong đất, hoặc như tiếng rằn trượt trên chiếc lá mục, hoặc là một sinh vật hắc ám nào đó đang bí mật theo dõi họ...

Trì Am đang cảnh giác thì đột nhiên Celci lại hét lớn một tiếng, túm lấy cô rồi ném cô sang một bên.

Anh ta niệm chú ngữ yêu tinh, một con rồng lửa hiện ra từ không trung bay về phía trước, bất cứ nơi nào nó đi qua cỏ cây đều bị đốt sáng. Một con rồng nước đột nhiên xuất hiện, ẩn mình giữa những tán cây, hóa thành nước sương, rắc vào nơi bị con rồng lửa đốt cháy, tiếng rả rích cùng vang lên với khói đen đang bốc lên, xung quanh nhanh chóng bị làn khói đen bao phủ, che mờ tầm nhìn.

Khi Trì Am bị Celci ném ra đi ngoài, một nhành dây leo lạnh lẽo quấn quanh eo cô, quấn chặt lấy cô rồi kéo cô đi.

Trì Am bị khói đen làm sặc, bịt mũi họ liên tục, hoàn toàn không để ý đến dây leo đang quấn lấy mình. Cô nhìn bóng dáng đang chiến đấu với Celci trong làn khói đen, đối phương có dáng người cao lớn, ưu nhã, động tác nhanh nhẹn, nhẹ nhàng của một yêu tinh, nhưng không thể nhìn ra dáng vẻ của anh.

Trì Am nghi ngờ anh chính là Diops.

Diops biết điểm đến của Celci là rừng yêu tinh, nên dù Calci có đi vòng bao xa thì sớm muộn gì anh ta cũng sẽ trở lại đây. Chỉ cần canh giữ ở đây thì thế nào anh cũng có thể vậy họ lại. Trì Am cũng đã sớm đoán được trong lòng, nên cũng không quá kinh ngạc trước cảnh tượng này, cũng không quá lo lắng khi bị dây leo không biết chui ra từ đầu này trói lại.

Có lẽ Celci cũng đoán được, nên sau khi vào rừng yêu tinh tâm trạng của anh ta lập tức trở nên cáu kỉnh hơn hẳn.

Chỉ có điều họ đều không ngờ rằng Diops lại mạnh đến mức này, dường như ngay khi vừa vào rừng họ đã trở thành mục tiêu theo dõi của anh.

Lửa và nước đan xen giữa không trung, Calci nhân cơ hội lao về phía trước, vẻ mặt dữ tợn tàn nhẫn, trường kiểm trong tay chém về phía đối thủ.

Một tiếng leng keng của kim loại chạm nhau vang lên, một thanh quyền trượng tuyệt đẹp chặn lại đòn của Celci, sau đó là một giọng nói: “Celci, anh vẫn còn chấp mê bất ngộ sao!”

Celci nghe thấy giọng nói này thì liền ngạc nhiên lên tiếng: “Lean! Là anh sao?”

Làn khói đen cuối cùng cũng biến mất nhờ cơn mưa phùn, lộ ra một yêu tinh trong làn khói đen, đó là một yêu tinh đẹp trai có mái tóc vàng mắt xanh, thần sắc lạnh lùng nhìn về Calci.

Sắc mặt Celci lập tức thay đổi rõ rệt, anh ta quay lại muốn tìm Trì Am thì phát hiện cô đã biến mất, không cần nghĩ cũng biết cô không phải bị yêu tinh khác bắt đi mà chính là Diops đã ra tay.

Quai hàm Celci căng chặt, thấy mình sắp vào được rừng yêu tinh chân chính thì lại thất bại trong gang tấc, anh ta không cam tâm.

Calci xoay người đuổi theo hướng có hơi thở của Trì Am, Lean tiến lên ngăn cản anh ta liền bị anh ta phóng thẳng một câu chú ngữ hỏa tới, nói với vẻ hung ác: “ Lean, tôi không muốn trở thành kẻ địch của anh. Tốt nhất là anh đừng chọc vào tôi.”

Nói xong anh ta nhảy lên một cái cây, thân thể nhẹ nhàng băng qua khu rừng, nhanh chóng biến mất không thấy gì nữa

Khi Trì Am bị dây leo cuốn đi trong lòng đã có dự cảm không lành.

Tốc độ của dây leo rất nhanh làm cô sợ mất mật, luôn cảm thấy chuyện sắp xảy ra sẽ rất kinh khủng.

Lúc này cô đã nghĩ đến việc lát nữa gặp lại Diops thì phải làm thế nào để biện hộ cho bản thân và để anh không phát bệnh. Đến lúc đó trước tiên cô phải giải thích là mình thật sự không tình nguyện, bị yêu tinh bắt cóc cô cũng rất bất đắc dĩ. Phải tranh thủ thời gian ôm anh ấy ngay lập tức và nói với anh là cô yêu anh muốn chết, lúc nào cũng muốn chạy trốn đi tìm anh, nhưng tiếc là Celci quá mạnh nên cô luôn không có cơ hội trốn đi...

Cô chưa kịp nghĩ cẩn thận thì chợt có một tiếng nổ ầm vang, thế giới chìm vào bóng tối.

Trì Am cố gắng mở to mắt, nhưng trước mắt cô vẫn là một vùng tăm tối, suýt chút nữa khiến cô tưởng mình bị mù.

Cô vẫn bị dây leo quấn chặt, lơ lửng giữa không trung, xung quanh không có tiếng gió, yên lặng như đang ở một không gian khác.

Đây là một không gian tăm tối, nhưng cô lại không nhìn rõ bất cứ thứ gì mà bóng tối đã lập tức ập tới, điều này khiến cô nghĩ ngay đến một từ ngữ rất chuẩn xác cho tình huống này, đó là phòng tối.

Cô lại run lập cập, tự nhủ đừng tự hù mình, đây là một thế giới khác, Tư Ngang không có trí nhớ sẽ không hiểu thứ xấu xa như loại phòng tối tà ác này đâu.

Đang tự an ủi bản thân thì đột nhiên có một thân người ấm áp dán tới sau lưng cô, hai cánh tay ôm cô vào lòng, trong bóng tối im lặng vàng lên tiếng thở dài mãn nguyện.

“Di, Diops...” Trì Am lắp bắp mở miệng.

Người kia có vẻ không muốn nói chuyện với cô, ngay lúc cô mở miệng thì đã bị chặn miệng rồi.

Nụ hôn này vô cùng mãnh liệt và thê thảm, Trì Am cảm thấy khóe miệng mình sắp rách đến nơi rồi, thậm chí cô đã nếm được mùi ngai ngái của máu.

Trì Am vươn tay vỗ anh, trong miệng phát ra âm thanh ú ớ, cô sắp bị anh hôn đến mức không thở nổi nữa!

Đọc truyện chữ Full