Mười ngày sau, tinh hạm của Đế Quốc cập bến hành tinh Ankara.
Khi thấy tinh hạm thuộc về Đế Quốc đến đây, rất nhiều người trên hành tinh Ankara đều kích động vô cùng, thậm chí có người không nhịn được mà òa khóc. Những người này đều như Trì Am, vô tình lưu lạc đến hành tinh Ankara trong lúc lữ hành tinh tế, hoặc là những người vốn sinh ra trên hành tinh Ankara, gánh vác ước nguyện của cha ông, vẫn âm thầm muốn rời khỏi hành tinh Ankara.
Tới lúc này, Đế Quốc đã hoàn toàn tiếp nhận hành tinh Ankara, lại lần nữa thu nạp Ankara đã bị lệch khỏi quỹ đạo của tinh tế vào lãnh thổ Đế Quốc.
Quan chỉ huy của tinh hạm -Tướng quân Ralf của Đế Quốc dẫn dắt quân đội Đế Quốc tiến đến hành tinh Ankara.
Sau khi bước xuống từ trên tinh hạm, Tướng quân Ralf trực tiếp đi đến trước mặt người đàn ông, làm lễ kính chào với anh, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Bệ hạ đã biết tình hình ở hành tinh Ankara, kêu tôi ân cần hỏi thăm tình hình của ngài...”
“Tôi không sao.” Người đàn ông đáp, khoát tay với anh ta: “Tướng quân Ralf, hành tinh Ankara giao cho anh.”
Tướng quân Ralf phát hiện anh không muốn nhiều lời, vẻ mặt hơi thay đổi, sau đó lập tức đồng ý.
Sau khi giao tiếp công việc ở hành tinh Ankara cho Tướng quân Ralf, đoàn người bước lên tinh hạm, kế tiếp hành tinh Ankara sẽ giao cho Tướng quân Ralf, do anh ta thống nhất thu xếp công việc trên hành tinh Ankara.
Sau khi tiến vào tinh hạm, Trì Am và Samuel nhanh chóng được binh lính dẫn đi nghỉ ngơi.
Binh lính thu xếp phòng cho họ sát cạnh nhau, chuyện này khiến Samuel yên tâm phần nào.
Mặc dù ngày thường Samuel biểu hiện đủ bình tĩnh chín chắn, song thực tế cậu vẫn chưa trưởng thành, chẳng qua bị hoàn cảnh ép mà thôi. Giấc mơ bao nhiêu năm qua bỗng nhiên trở thành hiện thực khiến cậu mờ mịt không biết nên làm sao bây giờ, nếu không phải có Trì Am thì cậu sẽ chưa bao giờ nghĩ tới chuyện rời khỏi hành tinh Ankara đã trói buộc mình cả đời. Cho dù đã rời khỏi Ankara, cậu cũng không biết nên làm gì.
Nhưng cũng may mà có Trì Am.
Người này đúng như lời hứa hẹn của cô ấy, chỉ cần cô ấy còn tồn tại ngày nào thì sẽ không để người khác ức hiếp mình.
Lời hứa hẹn này còn hơn cả người thân. Bất tri bất giác, Samuel đã coi cô là nơi gửi gắm tâm hồn, cũng là động lực để mình tiến lên. Hơn nữa cậu là con trai nên không cần cô bảo vệ, đồng thời cũng không cho phép mình luôn dựa dẫm vào sự bảo vệ của người khác.
Samuel yên tâm hơn nhiều, cuối cùng cũng có thể thả lỏng cảnh giác trong lòng, ngày đầu tiên tiến vào tinh hạm, hoàn toàn không có áp lực ngủ một giấc say sưa trong tinh hạm.
Trì Am lại không ngủ.
Cô cũng muốn ngủ một giấc thật ngon, tiếc rằng người đàn ông nào đó hoàn toàn không cho cô cơ hội này.
“Muốn đi dạo tinh hạm không?” Người đàn ông dùng gương mặt anh tuấn cười nhìn cô, cứ như xuân dược hình người, tỏa ra hormone khắp mọi nơi, ý chí yếu ớt một chút e rằng sẽ bị anh làm ảnh hưởng.
May mà binh lính trên tinh hạm này đều là lính gác, sẽ không chịu sự ảnh hưởng của anh.
Trì Am bày ra vẻ mặt lạnh lùng, trả lời trái lương tâm: “Không đi. Chỗ nào cũng có lính gác, có gì hay đâu mà dạo.”
Người đàn ông nhìn chằm chằm vào cô bằng đôi mắt đen nhánh, không nhịn được bật cười, vươn tay ôm cô vào lòng, hơi dùng sức khiến thân thể cô bay lên cao, sau đó phát hiện một cánh tay cường tráng nâng phần đùi của cô, anh bế cô lên như một đứa con nít, cho cô ngồi lên cánh tay của mình.
Trì Am không kìm nén được mặt đỏ lên.
Người này lại bế mình lên với tư thế như bế con nít kiểu này.
“Yên tâm, có anh ở đây, không ai dám nhìn em nhiều một chút đâu.” Anh cười nói.
Hai tay Trì Am đặt lên vai anh, thật sự không muốn nói gì cả.
Quả nhiên suốt đường đi, binh lính gặp được đều cung kính hành lễ, không liếc nhìn cô lấy một lần. Còn chuyện sau khi họ đã đi qua, đám binh lính kia đã âm thầm spam kênh công cộng của tinh hạm thì cô sẽ không được biết.
“Đói chưa? Có muốn ăn gì đó không? Có thịt rồng một sừng tươi, muốn ăn thử một chút không?” Người đàn ông hỏi.
Đúng lúc Trì Am cảm thấy đói bụng, bèn ừ một tiếng.
Thế là hai người tiến về phía nhà ăn của tinh hạm.
Tinh hạm có đầu bếp chuyên nghiệp, chẳng mấy chốc đã bưng thịt rồng một sừng lên bàn. So với cách nướng thịt thô sơ nguyên thủy của họ trên hành tinh Ankara, thịt rồng một sừng được gia công qua bàn tay khéo léo của đầu bếp, bỏ thêm đồ gia vị quả thực là món ngon tuyệt đỉnh trên thế giới.
Thế nên trước khi rời đi, họ thậm chí còn bắt giữ mấy chục con rồng một sừng mang đi, tính làm quà tặng gửi vào hoàng cung khi đến Đế Tinh.
Loài rồng một sừng này bởi vì thịt thơm ngon nên đã trở thành một món ăn ngon trong nhà ăn, dần dần trở thành sinh vật bị tuyệt chủng trong truyền thuyết. Không ngờ hiện tại lại phát hiện rồng một sừng thành đàn trên hành tinh Ankara, vừa lúc có thể mang theo một bầy, mang đến hành tinh khác nuôi dưỡng thử xem.
Trì Am ăn thịt rồng một sừng vừa nướng chín, uống nước trái cây, đồng thời quan sát chung quanh.
Người đàn ông đối diện mỉm cười nhìn cô, ánh mắt cứ như biết phóng điện, khiến Trì Am dần dần nuốt không trôi. Chung quanh còn có người đấy nhé, người đàn ông này không thể tem tém lại một chút được à?
“Về đến Đế Tinh, chúng ta đăng ký kết hôn đi.” Người đàn ông nắm tay cô nói.
Trì Am: “...”
Người chung quanh: “...”
Trì Am nhạy bén phát hiện ánh mắt quái dị của đám binh lính và đầu bếp nhà ăn chung quanh, khóe miệng co giật.
Người này cầu hôn mà chẳng chọn khung cảnh gì cả. Mặc dù cô không bận tâm tới chuyện này, nhưng phản ứng của người chung quanh hiển nhiên rất để bụng.
Cô hắng giọng một tiếng, nói: “Chờ anh được thông qua đăng ký ở đơn vị dẫn đường đã rồi tính.”
Bởi vì số lượng dẫn đường rất ít ỏi nên hôn nhân của dẫn đường hầu như không thể tự quyết định, thậm chí không thể kết hợp với người thường, tuyển chọn bạn đời chỉ có thể là lính gác, hơn nữa còn phải xem tình hình tỷ lệ phù hợp tinh thần giữa dẫn đường và lính gác. Đối với chuyện này, đơn vị dẫn đường thẩm tra cực kỳ nghiêm khắc, dẫn đường muốn kết hôn đều phải nộp đơn trước.
So với dẫn đường, lính gác tự do hơn một chút, bởi vì không phải lính gác nào cũng có thể gặp được dẫn đường có tỷ lệ phù hợp cao. Có những lính gác thậm chí cả đời cũng không gặp được một dẫn đường, bạn đời của họ chỉ có thể là người thường.
“Yên tâm, tỷ lệ phù hợp tinh thần của chúng ta rất cao, chắc chắn sẽ thông qua.” Người đàn ông cực kỳ tự tin vào chuyện này.
Trì Am ha ha hai tiếng, liếc nhìn anh, không nói thêm gì.
Ăn cơm xong rồi đi dạo chung quanh thêm một lát để tiêu hóa, Trì Am lập tức về phòng nghỉ ngơi.
Người đàn ông bầu bạn với cô một lát, không lâu sau đã bị người khác gọi đi. Trì Am cũng không quan tâm anh đi làm gì, đi tắm rửa một cái rồi sung sướng lên giường nghỉ ngơi.
Một giấc tỉnh dậy, phát hiện tinh hạm đã rời khỏi hành tinh Ankara, đang bay trong vũ trụ tối om tĩnh mịch.
Trì Am quay sang nhìn người đàn ông nằm nghiêng bên cạnh mình, vươn tay sờ lên mặt anh, ngón tay lơ đãng lướt qua cằm của anh, không phát hiện dấu vết thay đổi dung mạo hay dán mặt nạ da người.
Người đàn ông không mở mắt ra, vươn tay ôm cô vào lòng, cho cô một nụ hôn chào buổi sáng nhiệt tình.
Khi Trì Am cảm nhận được đầu lưỡi run lên, cuối cùng cô giãy dụa, hơi không chịu nổi sự nhiệt tình của người đàn ông này.
Bị ảnh hưởng bởi bản năng của lính gác, người đàn ông này càng nhiệt tình hơn những thế giới khác, cực kỳ thích làm chuyện này. Mặc dù không làm đến cùng, nhưng mỗi lần đều tràn đầy ám chỉ, động tác cho người ta cảm giác phóng đãng tự do hoang dã dũng mãnh, mỗi lần đều có thể hôn cô đến mức suýt nghẹt thở.
“Anh còn có công việc phải làm, nếu em thấy nhàm chán thì tự đi dạo trong tinh hạm.” Người đàn ông vừa mặc quần áo vừa quay sang nói với cô.
Trì Am ừ một tiếng, nhìn chằm chằm anh mặc quân trang, vai rộng eo thon chân dài, lúc không cười càng khiến anh trông oai hùng bất phàm.
Chờ đến khi anh đã rời đi, Trì Am cũng đứng dậy, cùng Samuel đến căn tin ăn bữa sáng.
Nghỉ ngơi một đêm, tinh thần của Samuel rất tỉnh táo, tò mò nhìn tinh hạm, thỉnh thoảng trong mắt lại tỏa sáng như sói con, không biết nghĩ tới chuyện gì, trông dáng vẻ như sắp kiếm chuyện.
Sau khi ăn sáng xong, Trì Am dẫn cậu đi dạo tinh hạm.
Samuel cứ như nhà quê mới lên tỉnh, thấy cái gì cũng kinh ngạc thảng thốt. Đương nhiên đối với cậu mà nói, cậu thực sự là kẻ quê mùa, đây là lần đầu tiên cậu tiếp xúc với thứ cao cấp như tinh hạm, không thể tránh khỏi lòng hiếu kỳ.
Trên đường gặp được binh lính tuần tra, các binh lính im lặng làm lễ chào, đứng tránh sang một bên.
Các lính gác đều biết hai người này là dẫn đường. Mặc dù bản năng của lính gác sẽ theo đuổi dẫn đường, nhưng họ cũng là binh lính kỷ luật nghiêm minh của Đế Quốc, huấn luyện đầu tiên sau khi nhập ngũ chính là chống lại sức ảnh hưởng đến từ dẫn đường. Trải qua huấn luyện khắc nghiệt khiến họ vẫn có thể chấp hành mệnh lệnh của quân nhân trước tiên khi gặp phải dẫn đường.
Chỉ có như vậy thì mới có thể trở thành một quân nhân Đế Quốc đủ tư cách.
Lần đầu tiên thấy binh lính kỷ luật nghiêm minh do lính gác tạo thành, Samuel hơi kinh ngạc, thì thầm với Trì Am: “Chị Trì, quân đoàn số một do Nguyên soái Flint dẫn dắt quả nhiên danh bất hư truyền.”
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Xuyên Nhanh: Quyến Rũ
Chương 507: Lính Gác Dẫn Đường
Chương 507: Lính Gác Dẫn Đường