Trì Am bị anh ngửi tới ngửi lui làm cho choáng váng, sau đó chợt nghĩ ra, đã hiểu mang máng liền hỏi thăm dò: “Anh…” Muốn hỏi anh là có phải hôm nay cô không cẩn thận va vào một người đàn ông rồi bị anh ngửi thấy không, nhưng tiếc là đã bị anh chặn miệng lại rồi.
Cô cố gắng hết sức để nhìn trừng to mắt với anh, muốn làm cho anh biết thế này là không đúng, nhưng người đàn ông kia căn bản hoàn toàn coi như không thấy.
Đêm này vẫn kịch liệt như những đêm đã qua.
Cuối cùng, khi Trì Am dựa vào vòng tay anh chìm vào giấc ngủ, cô lại mơ hồ tự hỏi ngày mai mình nên tham gia đội thu lượm hay đội đi săn, nếu cô tham gia đội đi săn thì liệu có thể gặp anh vào ban ngày không? Sau đó anh có còn chạy trốn nữa không?
Nhưng đợi đến khi Trì Am đến đội đi săn thì mới phát hiện đội trưởng của đội đi săn đúng là một kẻ tùy hứng, bình thường rất buông thả, không hay xuất hiện, gần đây cũng không đi làm nhiệm vụ, thế là Trì Am liền quay đầu đi.
Cô tham gia đội thu lượm của Karona.
Karona thấy cô đến thì rất vui, vỗ vai cô nói: “Trì, tuy đội thu lượm của chúng tôi không bằng đội đi săn, nhưng sẽ an toàn hơn rất nhiều. Chỉ cần tránh động vật thì sẽ không có nguy hiểm gì.”
Trì Am ừ một tiếng.
Susanna cũng tham gia đội thu lượm, bây giờ đang đi cùng với bạn trai, khi ngồi trên xe hai người liên tục dính lấy nhau nên bị Giles mắng mấy câu.
Giles cũng tham gia đội thu lượm.
Trong sơn cốc có tổng cộng 20.000 người, với một sơn cốc rộng lớn như vậy thì con số này thực ra không nhiều, mỗi người đều được phân công lao động, mỗi đội chỉ có một đội trưởng, nhưng có nhiều tiểu đội, có tiểu đội trưởng chịu trách nhiệm.
Xe đưa mọi người đến trước rừng cây, cất xe vào chỗ bí ẩn xong cả nhóm cùng đi vào rừng.
Lần này nhiệm vụ thu thập của họ là đi lấy mật ong, chỗ lấy đồ không xa, đi tới đi lui cũng mất ba ngày, mọi người đều mang theo một cái thùng kim loại kín. Cái thùng kim loại này rất nhẹ và mỏng, là một loại hợp kim được người của chiều không gian thứ năm chế tạo ra, rất dễ sử dụng, được sử dụng để đóng gói đồ đạc mang đi khi đi ra ngoài.
Nghe nói những người đó đang chuẩn bị sử dụng nó để chế tạo ô tô, nếu có thể sử dụng để đi trong rừng thì sẽ khiến loài người có thể tiến xa hơn trong tương lai.
Lần này họ đi trên một con đường hoàn toàn khác.
Phải mất một ngày rưỡi mới đến đích.
Khi nhìn thấy những con ong to bằng bắp chân, mặt Giles tái mét, anh ta lập tức hối hận vì đã tham gia đội thu lượm. Anh ta nên ở căn cứ, ở đó an toàn hơn là đi thu lượm đồ.
Cho dù Giles có hối hận thế nào đi chăng nữa thì anh ta cũng đã đến đây rồi, nên tất nhiên cũng sẽ không thể quay đầu.
Động vật trên thế giới này rất to lớn, tổ ong kia cũng to đến mức không thể tưởng tượng nổi, treo người trên cây cao trăm mét.
Vậy thì làm sao mà lấy được?
Những người mới đến đều không biết cách, sau đó thì thấy đám người Karona đã bắt đầu chuẩn bị, có người đi lấy dây leo, có người lấy nhựa cây bôi lên toàn thân, có người đi lấy lá mang đến để trang bị trên người, nói với họ: “Những thứ nhựa cây này có thể khiến ong bị nhầm và khiến chúng bỏ qua con người, chỉ cần không chủ động khiêu khích những con ong đó thì chúng sẽ không dễ dàng đi đốt người.”
Giles vẫn còn bị dọa cho kinh hãi nên nửa đường bỏ cuộc.
Trì Am nhận lấy nhựa cây bôi lên người, sau đó nắm lấy dây leo trèo lên cùng với những người khác.
Càng đến gần, đàn ong khổng lồ đang bay tứ tán trông lại càng đáng sợ, đám người không khỏi lén lút nuốt nước miếng, không có gan dám lại gần đàn ong khổng lồ này. Đến gần đàn ong, Trì Am có thể cảm thấy những con ong đang bay lướt qua cô, khiến lông tơ sau lưng cô dựng hết cả lên.
Mặc dù những người khác cũng sợ hãi nhưng họ đã có kinh nghiệm, nên đã nhanh chóng bình tĩnh lại, tiếp tục hướng tới mục tiêu.
Quá trình lấy mật rất suôn sẻ, mọi người đậy nắp thùng đựng mật ong cho vào trong rổ treo thả xuống để người bên dưới nhận lấy.
Có tất cả tổng cộng ba mươi thùng được đổ đầy, mọi người thận trọng đi xuống.
Cho đến khi mọi người đều bình an vô sự trở về, Karona mới thở phào nhẹ nhõm, cười nói: “Tốt quá, mọi người là giỏi nhất.”
Tuy Giles chân mềm nhũn không leo lên cây, nhưng sắc mặt anh ta vẫn tái xanh, ánh mắt nhìn Trì Am lóe sáng.
Vì vậy, trên đường trở về, Trì Am chợt nhận thấy Giles thường xuyên đến xum xue quanh mình khiến cô không nói nên lời.
Dường như Giles đã hạ quyết tâm làm gì đó nên rất quan tâm đến Trì Am, chỉ cần đến lúc nghỉ ngơi là anh ta sẽ đi đến bên cô kể chuyện cười để cô bớt buồn chán. Anh ta là một tên công tử ăn chơi trong gia đình giàu có rất giỏi dỗ dành phụ nữ, Trì Am còn chưa kịp cười thì Karona ở bên cạnh đã cười ngửa tới ngửa lui khiến bạn trai cô chỉ muốn đánh Giles một trận.
Chạng vạng tối ngày thứ ba, bọn họ mới trở về căn cứ.
Khi xuống xe, Giles nhảy xuống xe trước rồi đưa tay về phía Trì Am, dáng vẻ rất lịch sự.
Khóe miệng Trì Am run lên, anh ta chặn ở đó nên cô xuống xe cũng không được, mà không xuống xe cũng không xong, cô thích trực tiếp nhảy xuống xe hơn là được một người đàn ông giúp đỡ.
Vừa định bảo anh ta tránh ra thì đã có một bàn tay đặt trên vai Giles, nắm lấy vai anh ta nhấc bổng anh ta lên ném đi.
Giles giận tím mặt, còn chưa kịp thấy rõ là ai tung mình lên thì đã bị đấm thẳng vào mặt.
“A…!”
Khi nhìn thấy rõ người đang ra tay là ai, những người xung quanh đều kinh hãi hét lên, Trì Am vô thức nhảy qua đưa tay ra đỡ nắm đấm kia.
Nếu Giles thật sự bị đánh như thế này thì đầu anh ta sẽ bị đập nát như một quả dưa hấu.
Sức mạnh của người đàn ông này không phải là trò đùa.
Lần này thì đúng là chọc tổ ong vò vẽ rồi, Trì Am lập tức bị đôi mắt đầy giận dữ kia khóa chặt, như thể cô đã làm gì sai với anh.
Chết tiệt, sao cảnh này lại giống như đi bắt gian vậy?
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Xuyên Nhanh: Quyến Rũ
Chương 560: Thế Giới Vô Vực
Chương 560: Thế Giới Vô Vực