DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Xuyên Nhanh: Quyến Rũ
Chương 634: Đại Lục Vũ Thiên

Trì Am phát hiện nam nhân nào đó nói năng thì khoan dung và lý trí, nhưng những gì hắn làm lại không lý trí chút nào.

Khi nàng đang để ý đến chuyện của đội quân rối ma bên ngoài thì lại liên tục bị nam nhân nào đó quấy rối, lý do quấy rối của hắn cũng cực kỳ chính đáng làm cho người ta không thể phản bác.

“Ta suy nghĩ lại, cảm thấy vẫn khó có thể chấp nhận được.” Tư Ngang nhéo eo nàng không cho nàng lui ra ngoài, vẻ mặt u ám khủng bố: “Dù sao thì nàng cũng giống như Trì Tinh đó, lỡ như hết kiếp này nàng lại đến thế giới khác, đến lúc đó nhất định sẽ giấu ta để đi tìm gian phu.” Nói đến đây, mặt hắn đã giống như sắp giết người đến nơi.

Trì Am: “...”

“Lúc đó ta không ở trong thế giới đó, cho dù nàng có tìm gian phu thì ta cũng không biết, chuyện này chẳng phải chọc giận ta tức đến chết sao?” Hắn tức giận sùi bọt mép, cứ như thể bây giờ Trì Am đã cắm sừng cho hắn rồi không bằng.

Nghĩ đến đó là lại tức giận kinh khủng.

“… Tại sao ta phải tìm nam nhân?” Trì Am vất vả nặn ra một câu.

Nam nhân dùng ánh mắt bắt bẻ nhìn nàng từ đầu đến chân nói giọng vô tình: “Nàng trông đẹp như vậy, một nam nhân thấy nàng mà không có hứng thú thì chỉ có mù, cho dù nàng không định tìm thì ta cũng không tin những kẻ đó. Lỡ như chúng cứ quấn lấy nàng rồi quấn lên đến tay nàng thì sao? Đến lúc đó nàng có thể làm gì?”

Trì Am bị hắn nhìn chằm chằm mà dựng hết cả tóc gáy, vội vàng nói: “Không đâu, không phải có chàng rồi sao?”

“Ta?” Hắn cười tự giễu: “Hết kiếp này ta sẽ chết, chết xong là hết chuyện. Không biết sau này nàng sẽ đi về đâu, ta có thể làm gì?”

Nếu biết vậy thì vì sao còn muốn bận tâm nhiều chuyện tương lai vậy làm gì?

Trì Am oán thầm trong lòng, ngoài miệng lại nói rất thành khẩn: “Không đâu, chàng cũng sẽ xuất hiện.”

“Thật sao?” Hắn mặt không thay đổi nhìn nàng.

Trì Am do dự, cuối cùng vẫn quyết định thẳng thắn, nói: “Đúng vậy, mỗi thế giới ta đều sẽ gặp được chàng, dù chàng không có ký ức, nhưng đều là chàng hết, cũng lá cái đức hạnh cái tính tình này.”

Vừa dứt lời liền thấy khóe miệng hắn không tự chủ được mà cong lên, hai mắt sáng chói.

Trì Am chợt bừng tỉnh, nam nhân này đang làm ra vẻ cố tình gây sự, rõ ràng chỉ là bề ngoài, để nàng không chịu nổi mà thẳng thắn với hắn thôi.

Trì Am thấy vô lực ghê gớm.

“Ta thực sự sẽ gặp nàng ở mọi thế giới sao? Nàng có chắc đó là ta không, không có nhận lầm người chứ?” Hắn ép hỏi.

Trì Am nhìn ánh mắt tàn bạo “nếu như nàng dám nhận lầm người ta sẽ lập tức chơi chết nàng và gian phu của nàng” kia, thật sự không biết làm gì hơn ngoài việc gật đầu.

Thấy nàng gật đầu, ánh mắt nam nhân lập tức sáng lên, hắn đột nhiên nhấc bổng nàng lên, xoay vòng, ôm nàng nhảy lên mái nhà.

Ma phong thổi qua người, không khí thấm lạnh, ở đây có thể nhìn được toàn bộ thành Thiên Ma.

Mặc dù trong mắt thiên hạ, thành Thiên Ma là một vùng đất của ma, nhưng trên thực tế, người dân trong thành không khác gì những người bên ngoài. Hàng ngày họ làm việc vào lúc mặt trời mọc và nghỉ ngơi vào lúc hoàng hôn. Họ bận rộn với cuộc sống và việc tu luyện, lúc nhàn nhã thì pha trà, uống rượu, gặp bạn bè bàn luận võ thuật hoặc so tài trên đài luận võ.

Ở đây tràn đầy không khí của cuộc sống.

Ngồi trên nóc nhà, nam nhân ôm eo nàng kéo vào bên người, nhìn nàng với ánh mắt sáng chói lóa nói: “Am Am, nàng có thể kể cho ta nghe không?”

Trì Am nhìn ánh mắt khao khát của hắn, nghĩ đến bao nhiêu thế giới hắn đều không biết gì, ở những thế giới đó hắn sinh ra, lớn lên, chết già, cả đời u mê, mãi đến mấy thế giới sau mới gặp lại nàng, lặp lại cùng một cuộc sống đó thì đột nhiên cảm thấy khó chịu.

“... Chúng ta quen nhau đã rất lâu rồi.” Nàng nói nhẹ nhàng: “Ta không hiểu sao mình lại trải qua những chuyện như vậy, nhưng Trì Tinh và ta khác nhau. Ta có thể cảm nhận được điều đó, mặc dù không biết là khác ở đâu. Mà chàng cũng không giống, chàng cần trải qua một hành trình dài hơn ta, ta có thể gặp chàng mỗi khi đến một thế giới mới, nhưng chàng thì phải đi qua vài thế giới mới có thể gặp ta...”

Bên hông chợt bị siết chặt, Trì Am thấy quai hàm hắn đột nhiên siết lại, ánh mắt sắc lạnh, dáng vẻ khủng bố thì liền vội vàng chui vào trong ngực hắn.

Được rồi, có thứ để ôm trong lòng, hắn cũng không còn đáng sợ như vậy nữa.

Trì Am nói tiếp: “Lần nào ta cũng có thể gặp chàng, chàng không có trí nhớ, nhưng kỳ lạ là chàng luôn có thể bắt được ta ngay lần đầu tiên gặp mặt, giống như ở thế giới này...”

“Ồ, cái này thì cũng không có gì.” Nam nhân thản nhiên mở miệng: “Trên người nàng có khí tức rất thơm, từ trong cõi u minh ta đã biết nàng ở đâu, mỗi lần nhìn thấy nàng là sẽ lập tức muốn trói nàng ở bên cạnh mình, để cho ta dễ ức hiếp nàng hơn.”

Trì Am: “... Thật sự rất cám ơn chàng nhé.” Cảm ơn cái đầu nhà chàng!

Nam nhân kia sao lại không nhìn ra nàng nghĩ một đằng nói một nẻo, trên mặt lộ nở một nụ cười xấu xa vô sỉ, cúi đầu thân mật cọ khuôn mặt ửng hồng của nàng, nói bằng giọng rất ngấy: “Có rất nhiều cách để bắt nạt, đặc biệt là cách đàn ông bắt nạt phụ nữ...” Hắn ngậm đôi tai đỏ bừng của nàng, giọng nói khàn khàn: “Nàng hiểu mà.”

Trì Am: “...” Rất muốn đánh hắn!

Trì Am đẩy đầu hắn ra nói tiếp: “Ta không biết lúc nào là điểm cuối cùng, nhưng ta rất vui vì được gặp chàng.” Trên mặt nàng lộ ý cười, nói ra những gì nghĩ trong lòng.

Nếu không có hắn thì nàng thật sự không biết mình có thể kiên trì hết lần này đến lần khác phải xuyên qua thế này hay không, phải trải qua kiếp sống dài dằng dặc, có thể nàng sẽ đánh mất chính mình, không biết cuối cùng sẽ biến thành dạng người như thế nào.

Vì vậy nàng cũng không thể rời xa hắn.

Nam nhân càng vui vẻ hơn ôm chặt nàng vào lòng, khàn giọng nói: “Chúng ta đều giống nhau.”

Màn đêm bao trùm thành Thiên Ma.

Đêm nay, nam nhân cực kỳ nhiệt tình, mỗi lần đều khiến cho nàng sắp sụp đổ, cuối cùng kiệt sức ngủ say trong vòng tay hắn.

Một đôi tay mang theo hơi lạnh che lỗ tai nàng, con ngươi đỏ trong veo của nam nhân xẹt qua tia sáng màu tím mê người, lạnh lùng nói: “ Yêu Yêu, ra đây!”

Đọc truyện chữ Full