Quy tắc trong khu tụ cư là làm nhiệm vụ một lần nghỉ một ngày.
Đương nhiên, nếu có nhiều điểm cống hiến thì ngày nào cũng có thể nghỉ ngơi mà không ai nói gì, nhưng nếu muốn tồn tại trên đời này thì con người phải làm quen với thế giới này càng sớm càng tốt, kinh nghiệm sinh tồn và chiến đấu phong phú cũng là nhiệm vụ sống sót căn bản, đồng thời rèn luyện cho con người.
Ngày hôm sau, Trì Am tham gia đội đi săn.
Vì cô đã tham gia vào đội đi săn nên vẻ mặt người đàn ông kia liền khó chịu, quyết định tham gia vào nhiệm vụ đi săn lần này.
Nhiệm vụ lần này vẫn là săn thỏ, thỏ ở sườn đồi bên kia sông đã sinh sản được vài lứa, nếu không bắt nhanh thì nhà thỏ sẽ đào chỗ đó thành hố thỏ ở khắp nơi, sau này con người vào rừng sẽ nguy hiểm hơn.
Đội đi săn này có tổng cộng một trăm người, điều khiến Trì Am chú ý là có một vài người đến từ chiều không gian thứ ba, bao gồm cả người đàn ông nhã nhặn đẹp trai đã chào hỏi họ lúc họ trở lại ngày hôm qua.
Trì Am định tìm người từ không gian thứ ba để nói chuyện của Tư Ngang nên liền đến gần muốn làm quen.
“Anh có phải là anh Tư Ngôn không? Xin chào, tôi tên là Trì Am.” Trì Am tự giới thiệu về mình với vẻ thân thiện.
Gương mặt tuấn tú của Tư Ngôn lộ rõ vẻ ngạc nhiên, anh ta không khỏi liếc nhìn người đàn ông đang ngồi cùng một chỗ với Trì Am, thấy anh nhìn qua vẻ mặt không thay đổi thì lập tức ngồi thẳng lưng theo phản xạ, căng thẳng đáp lời: “Chào cô, cô Trì.”
Trì Am lại cười với anh ta, đang muốn ra hiệu bảo anh ta thả lỏng hơn thì đột nhiên bị người ta kéo mặt qua.
Chủ nhân bàn tay kia ôm mặt cô tỏ vẻ bất mãn nói: “Đừng nhìn anh ta.”
Trì Am: “...”
Mẹ nó, cái loại chuyện thế này mà cũng ghen được, người đàn ông này đúng là có bệnh, giờ mới là cảnh giới tối cao của kẻ bị bệnh thần kinh đây này.
“Vậy thì em nhìn ai?” Cuối cùng cô vất vả lắm mới giận dỗi hỏi lại một câu.
“ Nhìn anh.” Anh nói rất tự nhiên.
Trì Am: “...”
Trì Am hít sâu một hơi, cố gắng thả chậm giọng nói: “Em chỉ muốn hỏi anh ta mấy câu thôi, anh đừng làm phiền.”
“Hỏi cái gì?” Vẻ mặt anh rất nghiêm túc, vô cùng bất mãn.
Trì Am đảo mắt: “Tất nhiên là đang hỏi về anh rồi, dù sao thì em cũng muốn nghe những người khác nói về anh thế nào, để có thể hiểu rõ hơn về anh, đúng không? Mặc dù anh cũng có thể nói, nhưng nghe từ góc độ của người ngoài cuộc thì có lẽ cũng có khác biệt mà, có phải không?” Nói xong lời cuối cùng, cô đã bắt đầu thả nhẹ giọng.
Nếu là Tư Ngang lúc bình thường thì cô sẽ không lừa được, nhưng giờ đầu óc anh hơi có vấn đề, cô không tin là không lừa được anh.
Quả nhiên, người đàn ông nghĩ một hồi nhưng không thể nghĩ rằng có điều gì không đúng, anh choàng tay qua vai cô, trong đầu vẫn không ngừng suy nghĩ về tính chính xác của những lời cô nói.
Tận dụng cơ hội này, Trì Am liền nhanh chóng quay đầu nhìn Tư Ngôn, thấy anh ta đang quan sát bọn họ chăm chú.
Trì Am hơi xấu hổ nói: “Xin lỗi, anh Tư Ngôn, lâu như vậy mới gặp được anh, không biết anh và Tư Ngang có phải là...”
“Tôi là phó quan của anh ấy.” Tư Ngôn lập tức đáp lời, sau đó nhìn hai người bằng ánh mắt kỳ lạ, cũng không biết đang suy nghĩ gì.
“Phó quan?” Trì Am không khỏi sửng sốt.
Tư Ngôn gật đầu nói khẽ: “Chắc hẳn cô Trì cũng biết chúng tôi đến từ thế giới chiều không gian thứ ba, phải không? Mà chắc cô cũng biết một số chuyện về thế giới chiều không gian thứ ba.”
“Đúng là tôi có biết một ít.” Trì Am nói rất hàm súc: “Nhưng không nhiều lắm, anh biết đấy, người trong khu tụ cư không muốn nói nhiều.”
Tư Ngôn không khỏi cười khổ, anh ta hiểu rõ thái độ của những người sống trong khu tụ cư, trong nhiều thế giới song song như vậy mà có thể đi vào Thế giới vô vực thì người ở thế giới chiều không gian thứ ba rất đáng sợ, bởi vì chiều không gian thứ ba là một thế giới mà hỗn loạn quanh năm. Những người ở trong thế giới chiều không gian thứ ba là người được sinh ra trong chiến tranh, lớn lên trong chiến đấu và dành cả cuộc đời để làm bạn với những trận chiến. Trong con mắt của những người ở thế giới khác thì người trong thế giới chiều không gian thứ ba là đám người điên chủ động kích động chiến tranh.
So với những người ở thế giới song song khác thì những người ở thế giới chiều không gian thứ ba sau khi đến Thế giới vô vực được coi như một loại lưu vong. Họ có thể sống tốt hơn ở thế giới này cũng do được hưởng lợi từ thế giới chiều không gian thứ ba. Bởi vì như thế nên con người ở rất nhiều thế giới không chào đón người đến từ thế giới chiều không gian thứ ba, nhưng họ lại vẫn cần những người của thế giới chiều không gian thứ ba.
Vì vậy, họ thường không mấy sẵn lòng hòa hợp với những người thuộc chiều không gian thứ ba.
“Thế giới chiều không gian thứ ba đúng là như người ta nói, là thế giới của chiến tranh. Chúng tôi sinh ra trong loạn lạc của chiến tranh, lớn lên trong chiến tranh, khi lớn lên chúng tôi lại tiếp quản sự nghiệp của thế hệ cha anh, trở thành một người lính chuyên nghiệp, làm bạn với chiến tranh.”
Nói đến đây Tư Ngôn không khỏi liếc nhìn Tư Ngang một lần nữa, nói tiếp: “Tôi là một đứa trẻ mồ côi, cha mẹ tôi chết trong chiến tranh, sau đó được nhà họ Tư nhận nuôi, sau khi tốt nghiệp học viện quân sự thì tôi trở thành phó quan của đại nhân. Anh ấy là một quân nhân chuyên nghiệp cực kỳ ưu tú, cả thế giới đều biết đến sự ưu tú của anh ấy. Vốn dĩ Tổng thống Liên Minh ở thế giới chúng tôi có sự kỳ vọng rất lớn đối với anh ấy, hi vọng anh ấy có thể kết thúc mấy trăm năm chiến loạn của thế giới chiều không gian thứ ba, kết thúc chiến tranh, khôi phục hòa bình, thế nhưng…”
“Từ nhỏ đại nhân đã có được lực tinh thần cường đại, có thể điều khiển rất nhiều vũ khí tinh vi và máy bay chiến đấu.” Thấy Trì Am không hiểu, anh ta liền giải thích cho cô hiểu về tình hình khoa học kỹ thuật của thế giới chiều không gian thứ ba.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Xuyên Nhanh: Quyến Rũ
Chương 667: Thế Giới Vô Vực
Chương 667: Thế Giới Vô Vực