Long Dật lắc đầu: “Chú không nhìn ra được, có lẽ cô ta dùng cách gì đó để che giấu tu vi. Còn cả người đàn ông bên cạnh cô ta nữa, tuy rằng trước đó anh ta không ra tay, nhưng khí tức trên người anh ta càng khủng bố hơn nữ tu kia, nhất định là một tu sĩ có thực lực mạnh mẽ, chỉ không biết là đệ tử của môn phái nào thôi.”
“Cô ta vừa mới nói tổ chức Thanh Long có người ghét, mọi người cảm thấy người cô ta nói là ai?” Một nữ tu tò mò hỏi.
Đám người nhìn nhau, không hẹn mà cùng nhớ tới một người: Dương Thiên.
Thực sự không thể trách bọn họ nghĩ như vậy được, bởi vì từ sau khi Dương Thiên gia nhập tổ chức Thanh Long, tác phong làm việc rất dễ lôi kéo thù hận, luôn đắc tội người khác mà không biết. Cũng có thể anh ta biết, nhưng anh ta chưa từng quan tâm, chỉ cảm thấy những người kia như con sâu cái kiến, chẳng đáng để quan tâm tới, mà người anh ta đắc tội, luôn vì thực lực không bằng anh ta, cho dù có tức gần chết cũng chỉ có thể nhịn.
Những người có thể khiến Dương Thiên đối xử khác biệt, cũng chỉ có những nữ tu xinh đẹp kia thôi. Còn nữ tu có bề ngoài bình thường không được anh ta để ý tới, từng có một nữ tu có bề ngoài thanh tú tốt với anh ta, lại bị anh ta chửi là xấu xí, si tâm vọng tưởng, sau khi chuyện này truyền ra bên ngoài, danh tiếng của Dương Thiên ở trong đám tu sĩ liền tụt xuống tận đáy.
Nhưng anh ta lại biết lấy lòng nữ tu xinh đẹp, cho dù là tặng trang sức pháp bảo hiếm có trong giới tu chân hay là làm anh hùng cứu mỹ nhân trong lúc quan trọng, khiến những nữ tu kia càng ngày càng không thể ghét anh ta, cuối cùng không biết làm sao lại một lòng với anh ta. Giống như cô cả Long Linh Nhi của tổ chức Thanh Long vậy, rõ ràng biết anh ta có bạn gái, phụ nữ bên ngoài cũng không ít, nhưng vẫn cố chấp đi theo anh ta, đến cả Long Tiếu tự mình ra mặt cũng không giải quyết được, đúng là như trúng tà vậy.
Tới lần trước Dương Thiên hợp tác với giáo đình phương tây bị thương trở về, Dương Thiên lại thay đổi rất nhiều, cuối cùng không tùy tiện quyến rũ phụ nữ xinh đẹp nữa, nhưng tính cách cũng bắt đầu trở nên kì quặc.
Đương nhiên, nhớ tới chỗ anh ta bị thương, mọi người đều có thể hiểu, âm thầm cười nhạo không ít.
Nhưng cho dù có cười nhạo đi nữa, cũng không thể phủ nhận sự xuất sắc của Dương Thiên, ít nhất thì tu vi của anh ta vẫn luôn tăng lên trong mấy tháng này, chỉ điều này thôi đã không ai bì được rồi, anh ta có tệ hại hơn nữa cũng không có ai dám nói câu nào trước mặt anh ta.
Long Dật nhìn mấy tu sĩ đang nhăn mặt mày này, sao lại không biết được bọn họ đang nghĩ gì, thở dài một tiếng rồi nói rằng: “Quyết ngũ lôi của nữ tu ban nãy kia vô cùng thuần thục, thực lực cũng không yếu, không thể gia nhập vào tổ chức Thanh Long, thực sự là tổn thất của Thanh Long.” Sau đó lại nghĩ tới gì đấy, lại lắc đầu nói rằng: “Thôi vậy, chúng ta đi tiếp xem ở đâu còn có ảnh ma không, giải quyết những thứ này trước đã rồi tính.”
Nghe tới ảnh ma, trên mặt những tu sĩ trẻ tuổi này lộ ra vẻ chán ghét.
“Chú Dật, ảnh ma này từ đâu tới vậy? Lẽ nào là ma tu thả ra à?”
Thường thì khi xảy ra chuyện này, các tu sĩ sẽ nghĩ tới ma tu ngay lập tức, cho nên rất nhiều lúc, rõ ràng là ma tu không làm, nhưng không thể không gánh oan cái tội này.
“Không biết, ảnh ma này vô cùng tà ác, sẽ hấp thụ tinh khí trên người phàm, đúng thật là giống thủ đoạn của một số ma tu điên cuồng. Các cậu cũng cẩn thận một chút, đừng để chúng bám lên, bị hút tinh khí thì các cậu cũng sẽ yếu đi đấy.” Long Dật dặn dò.
Một đám tu sĩ đồng loạt đồng ý, tiếp tục đi theo Long Dật giết những ảnh ma tác loạn trong đêm trừ tịch đoàn viên.
Sau khi bọn họ đi rồi, hai bóng người đi ra từ trong góc.
Trì Am nhìn theo hướng đám tu sĩ kia rời đi, cảm nhận khí tức trong không khí, quay đầu nói với Tư Ngang: “Thực sự là ma tu làm sao?”
Anh cụp mắt nhìn cô, lạnh nhạt nói: “Không biết.”
Trì Am sờ cằm: “Anh chính là ma tu xấu nhất trong mắt bọn họ, nếu như anh đã không làm, vậy thì là ai làm đây?”
“Ai nói nhất định là ma tu làm? Không thể là những tu sĩ chính đạo kia làm hay sao?” Người đàn ông có chút bất mãn nói.
Trì Am suy nghĩ, cảm thấy có lí, đồng cảm nói với anh rằng: “Anh lại phải chịu oan rồi, thật đáng thương.”
Ma tu ở thế giới này đúng là hay phải chịu oan, Trì Am thấy hơi thương những ma tu kia.
Người đàn ông lại hừ một tiếng, anh chẳng để tâm tới việc những người chính đạo kia hiểu nhầm về anh.
Hai người đi về hướng ngược lại với những tu sĩ kia, nhưng trên đường vẫn gặp phải mấy con ảnh ma, thậm chí có một số ảnh ma đang đi theo sau phàm nhân, hấp thụ tinh khí trên người bọn họ. Trì Am trực tiếp dùng quyết ngũ lôi bổ xuống, rồi khiến phàm nhân bị hút tinh khí ngất xỉu, đưa tới bệnh viện gần đó.
Tới khi trời sắp sáng, bóng dáng ảnh ma dần dần không còn nữa, hai người mới về lâu đài.
Sau khi về tới lâu đài, Trì Am nằm sấp trên giường không muốn động đậy.
Suốt cả buổi tối, cô liên tục sử dụng linh lực, linh lực tiêu hao quá nhiều, khiến cô thực sự quá mệt mỏi.
“Tư Ngang, ảnh ma từ đâu ra vậy?” Trì Am nằm sấp trên giường hỏi anh.
“Em muốn biết rõ à?” Người đàn ông hỏi ngược lại, vươn cánh tay ra ôm cô vào lòng, xoa tóc cô.
Trì Am chạm vào lòng anh, lẩm bẩm nói: “Đúng vậy, em cứ cảm thấy chuyện này có chút uẩn khúc, sẽ rất bất lợi đối với em, em phải làm cho ra nhẽ.”
Nghe thấy lời này, anh nói: “Vậy được, anh sẽ làm cho ra nhẽ.”
Trì Am vui vẻ tới gần hôn lên mặt anh, cuối cùng đương nhiên bị coi như quà năm mới mà lột sạch đè trên giường.
Trì Am ôm lấy cổ anh, bị lạnh tới mức hít khí, ngoài miệng vẫn lầm bầm: “Trời đông lạnh như vầy, làm chuyện này thực sự quá tội, nếu như là mùa hè, em chắc chắn sẽ rất thích.”
Nếu là mùa hè, người đàn ông này đúng là điều hòa thuần thiên nhiên.
Động tác của người đàn ông chợt khựng lại, ôm cô xoay người, để cô ngồi trong lòng mình, khi tay đặt sau lưng cô, lại một luồng hơi ấm ập tới, khiến cô nhanh chóng cảm thấy cả người ấm áp, đến cả nơi dán cùng một chỗ với anh cũng trở nên rất ấm áp.
Trì Am bị hành động của anh làm cho bận cười, hai tay ôm lấy cổ anh, tới gần gặm lên mặt anh như cún con, cuối cùng cắn lấy bờ môi anh, cười khẽ nói với giọng ái muội: “Đúng thật là người em ấm rồi, nhưng cái thứ trong người kia vẫn rất lạnh nha...”
Nghe thấy lời nói có tính ám chỉ này, người đàn ông dùng sức ôm lấy cô, trói chặt người phụ nữ đang tìm đường chết trong lòng, lăn lộn như muốn chết đi.
...
Ngày đầu tiên của năm mới, Trì Am trải qua ở trên giường.
Ngày thứ hai của năm mới, cô nhe răng nhếch miệng, chỉ có thể cứng đờ người trải qua trên giường.
Ngày thứ ba của năm mới, cuối cùng Trì Am cũng bò xuống giường, tới nhà ăn để ăn, Hughes nấu bữa trưa phong phú cho cô, để cô ăn tới bụng tròn căng.
Ăn no uống đủ rồi, Trì Am không có gì làm, liền đi quấy rầy ma cà rồng nào đó.
“Tư Ngang, tra rõ được chưa?” Trong tay cô cầm một quả táo đỏ, vừa cắn rôm rốp vừa hỏi.
Người đàn ông hôn lên môi cô, hôn tới mức cả miệng đầy mùi táo, nói với gương mặt vô cảm: “Tra rõ rồi.”
Trì Am lập tức lên tinh thần: “Là ai?”
Ánh mắt người đàn ông nhìn chằm chằm cô, nhìn tới mức da mặt Trì Am có hơi cứng đờ, anh mới nói: “Người yêu cũ của em.”
Trì Am: “... Em không có người yêu cũ.
Anh giương cằm, hừ một tiếng, cũng không muốn thừa nhận cái đồ dê xồm kia là người yêu cũ của cô, người yêu cũ của cô chỉ có thể là chính anh thôi.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Xuyên Nhanh: Quyến Rũ
Chương 773
Chương 773