DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Công Chúa Giả Livestream Làm Ruộng
Chương 106

"Ta gọi ngươi là Rồng Nhỏ được không?"

Nghe được câu này, mãng xà chịu đựng đau đớn mà bò dậy, hung hăng cắn Trang Sinh Hiểu Mộng một cái. Con người này dán chế nhạo nó nhỏ đi, đồ đáng chết, đừng làm gì quá đáng.

Trang Sinh Hiểu Mộng tránh khỏi cái miệng của nó: "Vậy ta gọi ngươi là lão đại đi. Lão đại được không?"

Lão đại, nghe có vẻ như nó rất lợi hại? Mãng xà lắc lắc cái đầu, suy nghĩ một lát rồi miễn cưỡng tiếp nhận kiểu xưng hô này.

Chờ một chút, không đúng, nó còn chưa tính sổ việc nhân loại bất kính với nó.

Trang Sinh Hiểu Mộng nắm chặt lấy đầu rắn: "Ôi, lão đại đừng làm loạn, ngươi vừa hóa hình nên rất yếu, ta mang ngươi trở về nuôi."

"Xì...” (Buông ta ra! Ta không muốn đi theo ngươi, ta là lão đại, ngươi phải nghe lời ta!)

"Đừng làm loạn nữa, ngoan nào." Trải qua một hồi kinh sợ nhưng không nguy hiểm đến tính mạng, còn thu hoạch được một con rắn nhỏ đáng yêu như vậy. Bây giờ, Trang Sinh Hiểu Mộng rất nhẫn nại. Hành động có thể gọi là ôn nhu, đem rắn quấn thành một vòng, nhét vào ống tay áo.

Cô cảm thán rằng: "Ngươi có biết ngươi may mắn thế nào không?"

May mắn? Giờ phút này mãng xà mới kịp ý thức được. Cái đầu đã được lôi kiếp thành tẩy của mình, đã là đạt đến độ mình mẫn mà trước nay chưa từng có. Nó biết rõ mình là ai và mình đang làm cái gì. Trước đây, đầu óc của nó đần độn, ý thức ngu muội. Nó chỉ có bản năng, mà không có "bản thân".

Khán giả nhìn một người một rắn này vừa vượt qua rằng giới giữa sự sông và cái c.h.ế.t mà vẫn hồn nhiên như vậy, còn đang cảm thấy kỳ lạ vì Trang Sinh Hiểu Mộng có thể nói chuyện với rắn, cùng đồng hành với con rắn nhỏ này.

Một con rắn khổng lồ đến mức khủng bố như vậy, bây giờ lại bị Trang Sinh Hiểu Mộng cuộn thành một cục nhét vào trong tay áo.

DTV

Đúng là không có gì mà Trang Sinh Hiểu Mộng không làm được.

Trang Sinh Hiểu Mộng trở lại khu vực của mình. Hiện giờ cô đã có hai con yêu thú, theo lý thì nên sắp xếp cho con rắn này sang một phòng khác.

"Đi ra ngoài nghỉ ngơi một lát đi, tí nữa chuẩn bị một bữa tiệc lớn cho em.”

Trang Sinh Hiểu Mộng hơi rung tay áo, hất con rắn ra.

Mãng xà còn đang hốt hoảng, đôi mắt nhìn chằm chằm vào quả trứng to lớn trước mắt, là bữa tiệc lớn à? Nó không do dự chút nào mà mở miệng ra gặm.

"Cái này không thể ăn." Trang Sinh Hiểu Mộng vội vàng ngăn cản, nhưng đã chậm.

Đã gặm mất rồi.

Nhưng mà gặm mất cũng không sao, bởi vì hiện tại, dù con rắn dùng cả cơ thể cũng không quấn hết được quả trứng này. Kích cỡ của bọn chúng có khác biệt quá lớn.

Trang Sinh Hiểu Mộng nhấc đuôi rắn lên: "Lão đại nhả ra, cái này không phải cho người ăn."

Biết rằng mình không ăn được quả trứng to trước mắt, con rắn bối rối, không dám tin rằng, thân thể to lớn như vậy mà nhỏ thành thế này.

Con người đáng chết, dám nhân dịp rắn gặp nguy hiểm. Tí nữa nó sẽ cho cô biết được sự lợi hại của nó. Dù nó có nhỏ thì nó cũng không phải thứ mà còn có thể tùy ý sai khiến.

Bận rộn cả đêm, Trang Sinh Hiểu Mộng cũng mệt mỏi. Nhưng bây giờ còn chưa phải lúc nghỉ ngơi, nhặt con về thì phải nuôi.

Trang Sinh Hiên Dật vừa rời giường, đã thấy tin nóng về việc Trang Sinh Hiểu Mộng nhặt được một con rắn biến dị. Mới sáng sớm hắn đã vì tin này mà tức giận muốn chết.

Xem ra con sói mắt trắng này là quyết tâm muốn chống lại hoàng gia. Càng phê hán cô ta về cái gì thì nàng càng phải làm cái đấy, thậm chí còn rất hăng hái.

Cô ta thật sự cho rằng hoàng gia không có biện pháp xử lý mình sao?

Khán giả vui vẻ xem truyền hình trực tiếp, thỉnh thoảng đi dạo ở khu bình luận, cùng bạn bè giao lưu. Họ không ngờ được anti-fan vừa hết mấy hôm trước lại ngóc đầu trở lại.

"Trên người thừa biến dị có rất nhiều vi khuẩn virus, cực kì bẩn. Đây không phải là điều cơ bản sao, còn cần phổ cập khoa học?"

Đọc truyện chữ Full