Trang Sinh Hiểu Mộng nhanh chóng đồng ý. Cô vốn không biết nên thuyết phục mọi người trong tổ chương trình như thế nào, giờ lại càng cảm thấy áp lực.
Sau khi biết được vị trí, Trang Sinh Hiểu Mộng liền tìm được nơi cắm trại của tổ chương trình.
Toàn bộ tổ chương trình đều ra đón tiếp, bọn họ đứng ngay ngắn thành hàng, đầu hàng là một béo một gầy, không ai khác ngoài đạo diễn cùng trợ lý.
Trang Sinh Hiểu Mộng liếc mắt một cái, thân hình mập mạp của đạo diễn liền run lên: "Cô Trang Sinh, hãy nghe ta giải thích!"
"Được, mấy người nói đi." Trang Sinh Hiểu Mộng trông rất bình tĩnh.
Thực tế là từ khi chương trình phát sóng, cô chưa từng tức giận hay mất kiểm soát, hầu như luôn giữ khuôn mặt vui vẻ để nói chuyện.
Lúc này, tổ chương trình cảm thấy có chút may mắn, liền vội giải thích toàn bộ những chuyện đã xảy ra.
"Chúng ta tưởng cô đã đi rồi, cho nên…”
Trang Sinh Hiểu Mộng ngắt lời: "Cho nên, dù chưa xác định rõ, nhưng các người đã bỏ một người không có khả năng sinh tồn mất tích trong rừng nguyên sinh, mà không có bất kì biện pháp cứu hộ nào."
Đạo diễn vội giải thích: "Sau khi chương trình phát sóng, chúng ta đã nhận ra có gì đó không đúng nên đã lập tức phái cứu viện."
"Đúng vậy, khi đó chúng ta rất lo lắng cho cô!"
"Chúng ta biết sai rồi!"
"Nhưng ta không đợi được." Ánh mắt Trang Sinh Hiểu Mộng bình thản. Cô bình thản đến mức sẽ không vì bất kì lời giải thích nào của bọn họ mà biểu lộ cảm xúc.
"Cô, cô giỏi như vậy...” Khu rừng này đối với cô mà nói không hề có nguy hiểm, cho nên, cứu viện hay không cũng không quan trọng lắm nhỉ?
"Ha." Trang Sinh Hiểu Mộng cười khẽ.
Cô lấy từ trong túi càn khôn ra bộ bàn ghế rồi ngồi xuống, bắt đầu ăn hoa quả khô: "Tiếp đi, nói chi tiết một chút, đừng bỏ sót gì cả."
Nắng như thiêu đốt, nhưng bọn họ lại cảm thấy một luồng khí lạnh đang chạy khắp cơ thể.
"Nói đi, sao lại không tiếp tục nói?" Sau khi biết được sự tồn tại của tổ chương trình, nói cô không kinh ngạc cùng tức giận là giả. Trang Sinh Hiểu Mộng bình tĩnh, cô muốn biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra.
Tại sao chỉ có cô là không hay biết gì.
Đối mặt với nụ cười của Trang Sinh Hiểu Mộng, mọi người đều tròn mắt nhìn nhau, ta nhìn cậu, cậu nhìn ta, không ai dám lên tiếng.
"Nếu các người không nói, vậy để ta hỏi." Trang Sinh Hiểu Mộng nắm chặt tiểu cầu đang lo lắng vì bị rơi xuống đất: "Chương trình trực tiếp bắt đầu từ khi nào?"
Trợ lý bị đạo diễn đẩy một cái, run rẩy nói ra một con số.
Rất tốt, đã bắt đầu ngay từ khi cô vừa mới đến. Quả nhiên, tiểu cầu vẫn luôn ở bên cô, chính là thiết bị phát sóng trực tiếp.
"Cô đừng giận, hiện tại, độ hot của cô rất cao." Trợ lý vội đứng ra thể hiện quyết tâm: "Ta chính là fan trung thành nhất của cô!"
Giọng điệu của Trang Sinh Hiểu Mộng nhẹ nhàng trầm xuống: "Độ hot rất cao?”
"Đúng, đúng, đúng!" Trợ lý mở quang não cho Trang Sinh Hiểu Mộng xem, nhóm người hâm mộ của cô đã vượt qua 100 triệu người, rất nhiều từ khóa hot search,...
"Cô thật sự rất nổi tiếng, có rất nhiều người hâm mộ ủng hộ cô!" Giọng điệu của trợ lý vô cùng hào hứng, ánh mắt nhìn về phía Trang Sinh Hiểu Mộng tràn đầy ngưỡng mộ cùng kính trọng.
"Cô không biết mỗi ngày có bao nhiêu người xem truyền hình trực tiếp của cô đâu!"
Trang Sinh Hiểu Mộng nhớ lại những hành động của mình trong mấy tháng qua. Đây là thời đại khoa học kỹ thuật phát triển, cô cứ như vậy, không kiêng nể gì mà sử dụng thuật pháp, khó có thể giải thích được sự khác biệt quá rõ ràng giữa tính cách cùng hành động của cô so với thân xác ban đầu. Lúc này, khuôn mặt của Trang Sinh Hiểu Mộng cũng biểu lộ một chút cảm xúc.
Cô hít một hơi thật sâu: "Tại sao không nói ta biết chuyện truyền hình trực tiếp sớm hơn?"
"Bởi vì...” Đạo diễn muốn nói lại thôi.
Trang Sinh Hiểu Mộng nói tiếp: "Bởi vì truyền hình trực tiếp của ta có độ hot rất cao, các người sợ ta không làm nữa, không muốn mất đi độ nổi tiếng, đúng không?"
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Công Chúa Giả Livestream Làm Ruộng
Chương 112
Chương 112