"Ngươi đã rất cố gắng rồi. Chuyện kế tiếp giao cho ta đi."
"Ha ha ha ha!!"
Ngũ hoàng tử Trang Sinh Tư Vũ cười vô cùng đắc ý.
"Cô ta lại cho rằng chỉ dựa vào lung lạc đám ngu dân tầng dưới chót kia là có thể một bước lên trời, ở bên ngoài không kiêng nể gì sao?"
"Chỉ một cửa chứng thực tài khoản này cô ta đã không qua được, còn không phải sẽ ngoan ngoãn nghe theo ý kiến của hoàng thất à?"
Trang Sinh Hiểu Lê ngược mắt lên, ánh mắt sầm xuống:
"Ngươi tiết lộ chuyện cô ta xin ngươi tài khoản ra ngoài à?"
"Không sai."
Nói đến chuyện này, Trang Sinh Tư Vũ rất vui sướng, hận không thể khoe khoang với tất cả mọi người bên cạnh "Ta sử dụng tài khoản số 16 post đi đấy."
"Giữ lại tài khoản có lợi ích gì. Tại sao lại để cho hoàng thất dính dáng vào?"
Trang Sinh Hiểu Lê không nén nổi, cất cao giọng hỏi:
"Phụ hoàng biết ngươi làm như vậy chưa?"
"Đây cũng là ý của phụ hoàng."
Trang Sinh Tư Vũ nghi hoặc nhìn về phía Trang Sinh Hiểu Lê.
"Nhị ca, ngươi quan tâm cô em gái giả kia làm gì? Ngươi không biết phụ hoàng tại sao muốn giữ lại tài khoản kia sao?”
“Tại sao?"
Trang Sinh Hiểu Lê lựa chọn bỏ qua câu hỏi phía trước.
"Đương nhiên là vì muốn bồi thường cho Thi Thi. Tài khoản đó vốn nên thuộc về Thi Thi."
Trang Sinh Tư Vũ đáp.
"Không phải con sói mắt trắng kia am hiểu nhất chuyện lung lạc đám quỷ nghèo dưới tầng chót sao? Hiện tại cảm giác bị đám quỷ nghèo đó cắn ngược thế nào? Để cho bọn chúng chó cắn chó, chờ cho thấm thía rồi sẽ hủy bỏ chứng thực, đưa acc cho Thi Thi."
Trang Sinh Hiểu Lê nghe thế nhíu mày. Hắn không ủng hộ cách làm này nhưng khi muốn mở miệng theo tiềm thức, lại phát hiện mình không có lập trường phản đối.
"Nhị ca, không phải ngươi vẫn có tình anh em với cô em gái giả kia chứ?"
Trang Sinh Tư Vũ nói vẻ rất khoa trương.
"Trước kia cũng không thấy ngươi đối xử tốt với cô ta mà?"
"Câm miệng."
Trang Sinh Hiểu Lê lạnh lùng nhìn tới.
"Ngươi có tư cách gì trào phúng bản điện hạ?"
"Chuyện này…”
Trang Sinh Tư Vũ nhịn không được, định xông lên lý luận, kết quả bị Trang Sinh Tư Ngọc vẫn ngồi im lặng một bên giữ lại.
“Ngũ đệ, đừng xúc động."
"Chậc, nể mặt đại ca...”
Nhìn ánh mắt tràn ngập tức giận của Trang Sinh Hiểu Lê và sự cảnh cáo của đại ca, Trang Sinh Tư Vũ phẫn nộ ngậm miệng. Cư dân mạng phán xét Trang Sinh Hiểu Mộng ầm ĩ, nhưng cũng không ảnh hưởng tới chương trình cô đang chuẩn bị phát hành.
Trước mắt không có cách nào đối lời, cũng không có cách giải thích rõ, Trang Sinh Hiểu Mộng dứt khoát không đáp lại. Cô còn có chuyện quan trọng hơn cần chuẩn bị.
Đạo diễn là lão làng, đã lăn lộn mấy chục năm, bình tĩnh hơn trợ lý nhiều, cũng không quản tới mưa gió trên mạng, an tâm chấp hành nhiệm vụ mà Trang Sinh Hiểu Mộng giao cho bọn họ.
Cứ như thế, một đêm nọ, một cửa hàng online mới tinh xuất hiện, không nói lời thừa, chỉ quảng cáo hàng hóa của bọn họ. Mặc dù không mang theo tên tuổi Trang Sinh Hiểu Mộng, nhưng cư dân mạng có chút hiểu biết vừa nhìn liền biết hàng này xuất phát từ tay ai.
Bởi vì tất cả hàng hóa trong cửa hàng này đều mang đậm phong cách của Trang Sinh Hiểu Mộng, tràn ngập hơi thở mộc mạc nguyên thủy, giống như sao chép lại quầy chuyên kinh doanh của Trang Sinh Hiểu Mộng xung quanh Hoang Tinh Cầu Sinh, hơn nữa lại có không ít sản phẩm mới.
Danh sách người phụ trách cửa hàng lại toàn là nhân viên quen thuộc của Hoang Tinh Cầu Sinh.
DTV
Cửa hàng vừa mới mở, hàng hóa đã bị mua sạch. Bởi vì khách hàng lúc trước còn đang lo lắng livestream kết thúc sẽ không mua được tài liệu nữa, giờ coi như buồn ngủ gặp chiếu manh, lúc này dù là anh chị em thân thiết hàng ngày cũng xông vào tranh đoạt, kịch liệt mười phần.
Cư dân mạng không biết chuyện, thấy cửa hàng online nằm trong bảng top tiêu thụ, comment cũng toàn là khen ngợi, vì thế cũng muốn thử cho biết, gia nhập đại quân mua sắm.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Công Chúa Giả Livestream Làm Ruộng
Chương 142
Chương 142