DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Xuyên Thành Thanh Niên Tri Thức Nữ Phụ Về Thành Phố
Chương 547

Trước khi lính gác đến, bỗng nhiên Hứa Chấn Uyên mở mắt ra, tức giận hỏi: “Dư Lộ, em đã làm gì anh vậy?”

Dư Lộ nhìn ra Hứa Chấn Uyên đã tỉnh táo lại. Phản ứng đầu tiên của cô ta là hoảng hốt, sau đó lại lạnh nhạt nói: "Anh nói tầm bậy tầm bạ gì vậy? Chẳng phải chúng ta muốn tới bệnh viện thăm cha em sao?"

"Hứa Chấn Uyên" nhíu mày giận dữ: "Cút ngay."

Anh ta không thể điều khiển được cơ thể. Ý thức vẫn luôn bị anh ta áp chế đang dần dần thức tỉnh, muốn tranh cướp quyền khống chế cơ thể này.

Hai người cãi nhau khiến Lâm Hạ và lính gác không biết nên làm gì cho phải. Dù sao thì nhúng tay vào việc nhà của người ta cũng không tốt lắm.

Hứa Chấn Uyên lại quay đầu nhìn về phía Lâm Hạ, cố gắng hết sức để biểu cảm của mình không quá dữ tợn: "Đưa tôi tới trạm y tế."

Lâm Hạ nháy mắt ra hiệu cho lính gác. Nhưng lính gác còn chưa kịp đi qua, Dư Lộ đã mở miệng mắng chửi người ta: "Lâm Hạ, cô là đồ không biết xấu hổ. Đây là chuyện nhà chúng tôi cơ mà, ai mượn cô nhúng tay vào?"

Xem ra Hứa Chấn Uyên đã quyết tâm muốn vứt bỏ cô ta rồi. Cô ta phải đánh đòn phủ đầu trước khiến mọi người hiểu nhầm quan hệ của hai người kia mới được. Như vậy thì sẽ chẳng ai biết cô ta bị Hứa Chấn Uyên vứt bỏ nữa.

"Hứa Chấn Uyên" muốn tránh khỏi tay Dư Lộ, thế nhưng còn chưa kịp nhúc nhích thì từng cơn chóng mặt đã ập đến rồi. Anh ta suy yếu trông không hề giống một người đàn ông bình thường có thể trạng cường tráng chút nào cả.

"Có phải Ninh Miễn đã nói gì với cô rồi không? Dư Lộ, cô không gạt tôi điều gì đấy chứ?"

Dư Lộ giả vờ như mình không hiểu: "Anh nhắc đến Ninh Miễn làm gì?"

Cô ta cảm nhận được sự sốt ruột của Hứa Chấn Uyên, giống y như trước kia nóng lòng đẩy cô ta ra vậy. Điều này khiến trong lòng Dư Lộ cảm thấy rất bất an. Ma Tôn không thể nào cướp đi cơ duyên chuyển thế của Tiên Quân được. Trước kia Hứa Chấn Uyên đã là người được chọn, chỉ tiếc bởi vì sự xuất hiện của cô ta mà xuất hiện thay đổi xấu. Cô ta không thể để Hứa Chấn Uyên vứt bỏ được cô ta như anh ta mong muốn được.

Huống chi sau khi chuyển thế Hứa Chấn Uyên đã mất đi rất nhiều ký ức. Nếu để vuột mất cơ hội này thì có thể cô ta sẽ không thể tiến vào luân hồi cùng anh ta được.

Ngay lúc Hứa Chấn Uyên và hai người khác đang trố mắt nhìn nhau, Dư Lộ lấy con d.a.o nhọn đã chuẩn bị từ trước ra đ.â.m mạnh về phía n.g.ự.c Hứa Chấn Uyên.

DTV

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - .]

Cực kỳ trùng hợp là nơi mà cô ta đ.â.m vào lại đúng là nơi Hứa Chấn Uyên đã từng bị thương trong lần giải cứu con tin trước kia, cách trái tim chỉ một chút xíu.

Máu tươi mạnh mẽ phun trào. "Hứa Chấn Uyên" trợn tròn mắt, thấp giọng oán giận nói: "Ngu xuẩn!"

Anh ta không thể ngờ được rằng Dư Lộ lại bị Ninh Miễn xúi giục. Anh ta chưa từng lộ diện bao giờ thì sao Ninh Miễn lại biết được sự tồn tại của anh ta chứ?

Dư Lộ cũng không ngờ rằng Hứa Chấn Uyên lại không né tránh. Cô ta lập tức hối hận vì mình đã quá vội vàng. Thế nhưng Ninh Miễn nói rất đúng, bây giờ Hứa Chấn Uyên đã bị đánh thuốc mê rồi. Nếu cô ta còn chậm chạp không ra tay thì chắc chắn ngày sau cô ta sẽ không còn cơ hội tiếp xúc với Hứa Chấn Uyên nữa.

Dù sao thì cũng là c.h.ế.t cả mà, c.h.ế.t như thế nào không quan trọng.

Thế nhưng cô ta ra tay ngay trong khu người nhà của bộ đội, một đao đ.â.m thẳng vào n.g.ự.c chồng mình nên Lâm Hạ và lính gác không dễ gì mà buông tha cho cô ta.

"Chị dâu, có chuyện gì từ từ nói! Chị làm cái gì vậy?"

Nếu nhỏ lại thì là mâu thuẫn gia đình, còn làm to chuyện thì đây là có ý định g.i.ế.c người đấy!

Lâm Hạ lo lắng cho tình trạng của Hứa Chấn Uyên nên muốn bước lên phía trước đưa anh ta qua đây. Nhưng cô ấy còn chưa kịp tới gần thì Dư Lộ đã khuơ con d.a.o về phía này. Lưỡi d.a.o sắc bén rạch qua cánh tay cô ấy, một đường m.á.u phun ra.

"Đây là chuyện nhà chúng tôi. Các người đừng có quan tâm nhiều!"

"Hứa Chấn Uyên là sĩ quan thuộc bộ đội chúng tôi. Cô không được phép động dao!"

Dư Lộ nắm con d.a.o nhỏ nhằm thẳng vào Hứa Chấn Uyên, hung tợn như thật sự muốn g.i.ế.c c.h.ế.t anh ta vậy.

Lâm Hạ bất chấp mọi thứ, vọt thẳng lên che trước người Hứa Chấn Uyên rồi ra tay cướp con d.a.o đi, sau đó đẩy Hứa Chấn Uyên về phía lính gác.

"Gọi người tới bắt lấy cô ta! Mời cảnh sát tới! Cô ta muốn g.i.ế.c người!"

Lâm Hạ vừa kêu lên, quân lính đang nghỉ ngơi cách đó không xa cũng đã chạy tới.

Đọc truyện chữ Full