DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Hào Môn Giang Ninh
Chương 298

Chương 298 “Anh… Càn rỡ”

Tề Vân tức giận đến mức run rẩy: “Đâm đầu vào chỗ chết!”

*Tao thấy người đâm đầu vào chỗ chết chính là mày đấy!”

Giang Ninh không có nhiều kiên trì như vậy, cơ thể thoáng động, toàn thân giống như một trận gió lốc lập tức đến trước mặt Tê Vân.

Bốp!

Một cái tát cực mạnh!

Cái tát kia đánh vào mặt Tê Vân, làm cậu ta lật người bay ra ngoài.

A1 Tê Vân kêu thảm, ngã ngồi dưới đất, che mặt mình, dù thế nào cũng không thể tin được, Giang Ninh dám đánh cả mình.

Nếu không phải trên mặt vẫn còn cảm giác nóng hừng hực, cậu ta căn bản cũng không tín!

*Con chó, con mèo gì đó cũng dám đến trước mặt của tôi nói chuyện à?”

“Đừng nói là nhà họ Tề gì đó, cho dù là nhà họ Trương, nhà họ Vương, nhà họ Lý, dám dông dài như vậy, tôi đều sẽ một tát đánh bay ra ngoài!”

Giang Ninh liếc nhìn Tề Vân, thản nhiên nói.

“Anh… Anhl”

Mặt Tê Vân đỏ lên, không nén được cơn giận: “Tôi là nhà họ Tề phương bắc! Phương bắc… AI”

Cậu ta còn chưa nói hết lời, Giang Ninh lại thêm một tát. Lần này, hàm răng của Tề Vân có mấy cái bay ra ngoài, máu lập tức.

tràn qua khóe miệng cậu ta.

“A Cẩu!”

Giang Ninh kêu lên một tiếng.

“Có mặt!”

“Lâm cho hắn im lặng đi”

“Vâng!”

Anh Cẩu tiến tới năm lấy áo của Tê Vân, sau đó lại liên tiếp tát mấy cái thật mạnh, đánh cho trên mặt Tê Vân đầy máu, liên tục kêu lên thảm thiết.

Ba con Kim Dương đều sợ tới ngây người!

Đó là Tê Vân đấy!

Đó là câu hai Tê Vân của nhà họ Tê phương bắc đấy!

Giang Ninh thậm chí còn dám đánh cả cậu.

Taà?

Hắn bị điên rồi sao?

Hản chắc chẩn bị điên rồi!

Hơn mười cái tát đánh xuống, Tê Vân làm sao còn kêu ba gọi mẹ nữa, làm gì còn dám nói gì nữa, cậu ta ngã trên mặt đất, toàn thân run rẩy.

Từ trước đến nay cậu ta chưa từng gặp qua kẻ điên như vậy.

Cậu ta đã nói mình là nhà họ Tề ở phương bắc mà Giang Ninh vẫn còn dám ra tay à?

“Nhớ kỹ, các người chỉ có thời gian một ngày thôi”

Giang Ninh liếc nhìn Kim Dương, không muốn lại nói thêm một lời vô nghĩa nào với bọn họ nữa, lập tức quay người rời đi Trong phòng khách, Tê Vân vẫn nằm trên mặt đất run lẩy bẩy, cả gương mặt đã bị đánh đến sưng vù, giống như đầu heo vậy.

Kim Dương sợ đến mức cơ thể cứng đờ, cổ họng cũng khô khố!

c Ông ta còn tưởng Tề Vân tới, Giang Ninh nhất định phải cúi đầu xuống quỳ nhận sai, nhưng ông ta làm sao ngờ được hẳn còn đánh cả Tê Vân?

Còn không hề nương tay nữa đấy!

Ông ta vội vàng đi tới, đỡ Tê Vân: “Cậu Tê?

Cậu Tê?”

“AI Đừng đánh tôi! Đừng đánh tôi!”

Cơ thể Tề Vân co giật, sắc mặt càng trắng.

bệch. Khi thấy là Kim Dương, cậu ta mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong ánh mắt vẫn đầy khủng hoảng, rất sợ đám người Giang Ninh còn chưa đi.

“Cậu Tê, cậu không sao chứ?”

Kim Dương hỏi Tê Vân bò dậy, nói cũng không thể nói rõ ràng, nước mắt nước mũi không kìm chế được mà tuôn được: ‘Tôi phải giết chết bọn chúng! Tôi phải giết chết bọn chúng!”

“Bây giờ tôi trở về nhà, mời cao thủ tới…

Giết chết bọn chúng!”

Tê Vân hô to và chạy ra ngoài.

“Cậu Tê! Vậy còn nhà họ Kim tôi thì sao?

Vậy còn nhà họ Kim chúng tôi thì sao?”

Kim Dương muốn đuổi theo hỏi, nhưng đã không thấy bóng dáng Tề Vân đâu nữa.

Giang Ninh chỉ cho ông ta có một ngày để cút ra khỏi tỉnh Thiên Hải, nếu ông ta không đi Ông ta không dám nghĩ tới hậu quả đó nữa!

Ngay cả Tề Vân mà Giang Ninh cũng dám đánh, hắn căn bản không để ý tới nhà họ Tê này.

Chỗ dựa vững chắc của bọn họ căn bản lại không đáng tin cậy.

“Ba, chúng ta phải làm gì đây?”

Kim Nhiên cũng run lẩy bẩy, càng đau đớn không thôi Gã nhìn ra được, Giang Ninh không hề sợ nhà họ Tề, bây giờ nhà họ Kim đã đắc tội chết với Giang Ninh, nếu không đi, bọn họ thật sự sẽ phải chết ở đây.

Kim Dương cản răng, siết chặt nằm đấm và liếc nhìn đám vệ sĩ vẫn còn nằm trên mặt đất, lại liếc nhìn Kim Nhiên. Ông ta đột nhiên giống như phát điên, xông tới trước.

mặt Kim Nhiên và giơ tay liền tay năm tay.

mười!

“BốpI”

“Bốp!”

“Bếp!”

*Đều tại đồ phá của mày! Mày làm gì lại cứ muốn đi trêu chọc ác ma này! Vì sao mày lại muốn đi trêu chọc hắn chứ!”

Đọc truyện chữ Full