DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Hào Môn Giang Ninh
Chương 361

Chương 361 “Ầm”

Dương Đống tức giận khó kiềm chế.

Đập mạnh lên bàn một cái.

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Ông ta gầm thét, “Người đâu? Sao một người cũng không trở về! Người đâu hết cả rồi!”

“Sợ là đều chết cả rồi”

‘Sắc mặt Dương Hoàng vẫn âm trầm, trong ngữ khí lại có chút vui khi thấy người gặp họa.

“Đều chết cả rồi?”

Môi Dương Đống phát run.

Đây đều là những người Dương gia dùng nhiều tiền để bồi dưỡng, hàng năm tốn không ít tiền.

Bình thường nhà họ Dương sắp xếp họ đi làm việc, trước giờ chưa từng thất bại, sao lần này lại chết rồi?

Đây là tổn thất cực lớn!

Nhà họ Dương muốn báo thù Lâm thị, muốn hủy điểm bán hàng của Lâm thị, nhưng người ta sớm đã rút lui rồi, họ có tức cũng không có chỗ phát tiết.

Trực tiếp phái người đến Đông Hải nhưng lại mất tích.

Đó là mười sáu cao thủ của nhà họ Dương đó!

“Nhà họ Dương chúng ta tổn thất cực lớn”

Dương Hoàng nói, “Ba, không thể vì cái chết của Dương La Lâm mà không quan tâm sự phát triển trong tương lai của nhà họ Dương chúng ta được”

Ngữ khí của ông ta có chút lạnh nhạt càng mang chút tức giận.

Dương Đống quay đầu nhìn ông một cái: “Mày nói cái gì?”

“Đó là con trai mày! Nó chết rồi không lẽ mày không muốn báo thù cho nó?”

Dương Hoàng không nói chuyện nhưng trong lòng lại cười lạnh.

Con trai tôi?

Đó chỉ có thể tính là anh em tôi, thậm chí, tôi hoàn toàn không muốn thừa nhận nó!

“Nó chết rồi, quả thật phải báo thù cho nó, nhưng không thể vì thế mà để nhà họ Dương tiếp tục tổn thấ Dương Hoàng lắc đầu nói, “Mười sáu cao thủ nếu đều chết ở Đông Hải, vậy nhà họ Dương chúng ta tổn thất càng lớn, người thừa kế chết rồi còn có thể đổi người thừa kế mới, nhưng mấy cao thủ chết rồi thì không dễ bồi dưỡng như vậy”

Nghe thấy lời này, sắc mặt Dương Đống đỏ ửng lên.

Cái gì gọi là người thừa kế có thể đổi?

“Người thừa kế có thể đổi? Còn có để đổi sao?”

Dương Đống tức giận thét, “Có cần tao đổi luôn cả gia chủ luôn không!”

Dương Hoàng cũng tức giận, nhưng lại cắn răng: “Nếu ba cảm thấy cần phải đổi thì cứ đổi! Dù sao nhà họ Dương này đều là do ba quyết định!”

Câu này lập tức khiến cơ thể Dương Đống run rẩy.

Ông ta nhìn chằm chäm Dương Hoàng, trong lòng có dự cảm không tốt.

Con trai trước giờ luôn nghe lời, dù ở bên ngoài cường thế nhưng về nhà họ Dương vẫn nghe lời của Dương Đống ông ta, nhưng hôm nay lại dám cãi lời ông ta?

Không lẽ nó biết rồi?

Dương Đống lập tức ép bản thân bình tĩnh lại, có thể khống chế nhà họ Dương nhiều năm như vậy, trước giờ ông ta đều không phải tên ngốc.

Ông nhìn Dương Hoàng, hô hấp có chút gấp gáp.

Hồi lâu, ông chậm rãi nói: “Ba đều là vì nhà họ Dương!”

“Ha ha, hay cho câu vì nhà họ Dương, vậy bây giờ thì sao?”

Dương Hoàng không chịu yếu thế, lần đầu phản bác thẳng, “Có phải ba cũng vì nhà họ Dương không!”

“Hừ, chưa đến lượt mày chất vấn tao!”

Dương Đống híp mát, lộ bộ mặt hung ác, “Nhà họ Dương này vẫn do Dương Đống tao làm chủ!”

Chỉ cần ông ta muốn thì bất cứ lúc nào cũng có thể đổi gia chủ!

Dương Hoàng không nói chuyện, hít sâu vài cái, ngược lại bình tĩnh hơn một chút.

“Vậy thì do ba làm chủ đi”

“Ba muốn báo thù cho Dương La Lâm thì tiếp tục phái người đến Đông Hải, tiếp tục tấn công tập đoàn Lâm thị, tất cả của nhà họ Dương đều là ba quyết định”

Nói xong ông ta không quay đầu lại, trực tiếp quay người rời đi.

Dương Đống tức đến cơ thể phát run, nhưng chỉ có thể.

dùng sức chống cây gậy, chửi lớn: “Nghịch tử! Đều là nghịch tử!”

“Thật sự tưởng tao không làm gì được một nhà họ Lâm nhỏ nhoi à?”

Ông cười lạnh, “Tao muốn ra tay thì ai cũng đừng hòng sống sót!”

Lực lượng ông ta có thể dùng rất nhiều, muốn đối phó với một Lâm thị nhỏ thì tính là cái thá gì, không phải chỉ là mười sáu cao thủ nhà nuôi sao, chết rồi thì chết rồi, không lẽ thật sự tưởng ông ta hết cách rồi?

Dương Đống nhìn ra rồi, Dương Hoàng bây giờ đã tách khỏi bản thân, muốn đứng chung với Dương Tiêu chiếm gia sản của nhà họ Dương.

Nằm mơt Hai ba con nhà đó nằm mơ đi!

Chỉ cần bản thân còn sống, Dương Tiêu đừng mong lấy được chút gì từ nhà họ Dương cả.

Rất nhanh, Dương Đống có quyết định, ông ta cay độc, quyết đoán không còn do dự nữa, nếu cao thủ nhà nuôi không đủ dùng, vậy thì tốn tiền mời cao thủ bên ngoài, không phải là giết người sao, có người chuyên làm những chuyện này.

Đọc truyện chữ Full