DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 4775

Chương 4775

 

Ba chiêu đã qua mà Tiêu Chính Văn vẫn cao ngạo đứng nguyên tại chỗ cũ!

 

“Tiêu Chính Văn! Anh đây là có ý gì? Lẽ nào không dám đấu một trận với tôi sao?”, Tả Phượng Kiều đột nhiên gầm lên một tiếng.

 

Nếu như dựa theo lời cô ta nói thì thật ra cô ta đã thua rồi!

 

Ba chiêu đã qua, Tiêu Chính Văn vẫn chưa hề bị thương!

 

Thế nhưng Tả Phượng Kiều đâu thể cam tâm nhận thua?

 

Chưa nói tới chuyện trận chiến này có liên quan tới tương lai của âm phủ, dù là vì thể diện của bản thân cô †a thì cũng không thể cúi đầu nhận thua trước Tiêu Chính Văn!

 

Dẫu sao nơi này cũng là âm phủ, là sân nhà của cô ta, dù cô ta cố chấp không giữ lời hứa thì cũng có sao?

 

Ai dám nói nửa chữ “không” với cô ta!

 

“Tả Phượng Kiều! Cô thua rồi!”

 

Diệp Phàm đột nhiên bước ra khỏi đám người, lớn tiếng hô lên.

 

“Hỗn xược!”

 

Trần Đình Chi phẫn nộ gầm lên một tiếng, trong mắt ngập tràn sát khít “Từ đầu chí cuối, Tiêu Chính Văn đều đang phòng thủ, đôi bên căn bản không hề chém giết qua lại, Tả Phượng Kiều sao có thể bại trong tay cậu ta?”, Trần Đình Chỉ cười lạnh lùng nói.

 

“Tiêu Chính Văn, nếu như anh không dám đấu với tôi, bây giờ quỳ xuống cầu xin, nếu không thì đừng có mà trách tôi…”

 

Tả Phượng Kiều mãi tới giờ vẫn cho rằng Tiêu Chính Văn kinh sợ áp lực bên phía âm phủ nên không dám ra tay toàn lực!

 

Mà chỉ cần Tiêu Chính Văn ra tay, vậy thì cô ta sẽ có cách giết hạ đối phương!

 

“Không dám đấu với cô?”, không để cho Tả Phượng Kiều nói hết câu, Tiêu Chính Văn đã lạnh lùng ngắt lời.

 

Vừa nói dứt lời, cơ thể của Tiêu Chính Văn cuối cùng cũng di chuyển!

 

“Không đánh không phải vì sợ cô mà là vì cô không đáng để tôi ra tay! Cô, không xứng!”

 

Tiêu Chính Văn tiến ra trước một bước, vung †ay giáng xuống một cú tát!

 

Cú tát này không có gì kỳ lạ, vừa không có khí thế kinh thiên cũng không có uy áp khủng bố, thế nhưng Tả Phượng Kiều nhìn cú tát này giáng xuống mà chảng thể né kịp!

 

“Anh..”

 

“Bốp!”

 

Cú tát giáng rất mạnh lên trên mặt Tả Phượng Kiều!

 

2 Không để cho Tả Phượng Kiều kịp thắc mắc, cú tát vô tình của Tiêu Chính Văn đã khiến cho cô ta ngã lăn ra đất!

 

“Ẩm!”

 

Một tiếng vang lớn truyền tới, cả điện Thần Hoàng đều rung lên kịch liệt!

 

Một giây sau, một cái hố hình người sâu tới vài dặm đã xuất hiện ngay trước mắt mọi người!

 

Nhìn thấy cảnh tượng này, gần như tất cả mọi người đều hít sâu.

Đọc truyện chữ Full