DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 4776

Chương 4776

 

Ngay cả mấy người Judah cũng bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh hãi!

 

Đây là thực lực ở cấp độ nào?

 

Chỉ là một cú tát thôi mà đã có lực công phá kinh thiên tới thế?

 

Mặc dù lực công phá này đối với cao thủ Thiên Cảnh như bọn họ mà nói căn bản chẳng đáng là gì, thế nhưng điểm khủng khiếp chính là cú tát đó của Tiêu Chính Văn cực kỳ chậm rãi!

 

Theo như bọn họ thấy, đó giống như phát lại qua ống kính quay chậm!

 

Dù là như vậy, Tả Phượng Kiều chẳng thể né tránh, cứ thế bị đánh cho ngã lăn ra đất!

 

Hơn nữa cả quá trình, ngay cả một chút lực cũng không chệch ra ngoài, Tả Phượng Kiều gần như đã dùng mặt để đỡ một đòn toàn lực của Tiêu Chính Văn!

 

Lúc này, nửa bên mặt của Tả Phượng Kiều bên trong cái hố lớn hình người đã bị đánh cho nát bươm, máu tươi lẫn với da thịt chảy trên mặt, vừa khủng bố lại thảm hại tới vô cùng!

 

Lúc này, Tả Phượng Kiều đã nổi điên tới cực điểm!

 

Nơi này là sân nhà của cô ta, hơn nữa, Tiêu Chính Văn chỉ dựa vào thần hồn để giao đấu với cô tal Tiêu Chính Văn không hề bị thương, mà cô ta lại bị đánh cho thảm hại như thết Mấu chốt nhất là bên trong điện Thần Hoàng vần luôn có người đang âm thầm bộc lộ uy áp để áp chế tu vi của Tiêu Chính Văn!

 

Thế nhưng dù là như vậy, cô ta vẫn suýt thì bị cú tát của Tiêu Chính Văn đánh chết!

 

“Ôi, nếu như ban nãy Tiêu Chính Văn ra tay mạnh hơn một chút, tát chết cô ta luôn thì trận chiến này cũng đã kết thúc rồi!”, Abe Seimei thở dài nói.

 

“Trên thực tế là anh ta đang cố ý làm vậy, nếu không thì Tả Phượng Kiều đã chết chác rồi!”, dudah nhìn Tiêu Chính Văn nói với biểu cảm phức tạp.

 

Nghe thấy lời này, Abe Seimei không khỏi ngơ ngác: “Ý của cậu là Tiêu Chính Văn vừa cố ý tha cho cô ta một mạng ư?”

 

Nếu như thật sự đúng như những gì Judah nói thì Abe Seimei đã hiểu ra rồi!

 

Đây là trận đại chiến sinh tử, đổi lại là ai thì cũng đều sẽ nghĩ cách để dồn đối phương vào chỗ chết!

 

Người xưa đã nói, đánh rắn không chết chắc chắn sẽ có hoạ về sau, lẽ nào Tiêu Chính Văn không hiểu đạo lý này sao?

 

Hơn nữa, hai bố con Tả Bạch Đào đã đặt một cái bẫy đâu ra đó, chỉ đang đợi Tiêu Chính Văn mắc lỗi mà thôi!

 

Lỡ như mười phán quan và mấy người Tả Bạch Đào đột nhiên nhúng tay vào, vậy thì Tiêu Chính Văn sẽ chỉ còn đường chết hay sao?

 

“Cái này thì tôi lại không rõ, có điều cú tát ban nấy tuyệt đối có thể đồn Tả Phượng Kiều vào chỗ chết, thế nhưng anh ta lại không hề làm như vậy!”, 4Judah híp mắt nhìn Tiêu Chính Văn, nói.

 

Lúc này, cả không gian hết sức tĩnh lặng, ngay tới mấy người mười phán quan lúc này cũng đang nhìn Tiêu Chính Văn với sắc mặt hết sức khó coi.

 

“Tiêu Chính Văn! Anh…”

 

“Rắc!”

 

Tả Phượng Kiều vẫn chưa nói hết câu, chỉ thấy Tiêu Chính Văn tuỳ ý vung tay ra, một lực hút cực đại hút cô ta ra khỏi cái hố lớn hình người, tiện tay quăng ra, lại ném cô ta ra xa mấy trăm mét, đụng đổ một cột trụ của điện Thần Hoàng!

Đọc truyện chữ Full