DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chí Tôn Chiến Thần - Giang Sách
Chương 230 Thân phận của mày là gì?" 

Anh đi đến bên cạnh Lăng Dao, cởi áo khoác khoác lên người cô ấy, nói lời ấm áp: "Không sao chứ?" 

Phụ nữ. 

Phụ nữ yếu đuối. 

Khi người phụ nữ yếu đuối gặp nguy hiểm, cô đơn và không nơi nương tựa, đã gặp được chân mệnh thiên tử cứu cô ấy thoát khỏi nước sôi lửa bỏng. 

Cái gì gọi là anh hùng cứu mỹ nhân? 

Chính là đây. 

Trái tim mềm mại của Lăng Dao đã hoàn toàn tan chảy, lao vào vòng tay của Giang Sách, bật khóc như một đứa trẻ. 

Giang Sách đứng yên, để nước mắt thấm ướt áo. 

Một lúc sau, Cóc và Giun Đất chật vật đứng dậy. 

Giun Đất nghiến răng nghiến lợi nói: "Nhóc con, xem ra mày có năng lực đánh nhau quá nhỉ? Nhưng mày có thể đánh lại thì sao chứ? Chung quy mày cũng chỉ có một người thôi. Mày có biết thân phận của tao không?" 

Giang Sách nhẹ giọng hỏi: "Ô? Thân phận của mày là gì?" 

"Hừm, nghe cho rõ này, ông đây là chủ nhân thứ hai của ngân hàng thế giới ngầm! Dưới tay tạo Có đàn em không dưới trăm người, nửa khu Giang Nam đều nằm trong phạm vi khổng chế của tao." 

"Mày đắc tội tao thì về sau đừng hòng sống nữa." 

"Không riêng gì mày mà ngay cả cha mẹ mày, vợ mày, con cái của mày, không ai trong số họ có thể sống sót!" 

Giang Sách thở dài một hơi, hỏi: "Ý của mày là mày có rất nhiều người, muốn giải quyết tạo như thế nào cũng được đúng không?" 

"Chính xác!" 

Giang Sách nhún vai, để Lăng Dao đứng qua một bên trước, tự mình đi tới ghế sofa, củi người cầm một chiếc điện thoại di động lên: "Là của mày?" 

Giun Đất gật đầu. 

Giang Sách thuận thế ném đưa điện thoại di động cho gã ta. 

Giun Đất ngây ngẩn cả người: "Làm gì?" 

"Không phải mày nói mày có nhiều người sao? Gọi điện thoại kêu tới đi." 

"Hả? Con mẹ mày, mày cho rằng tao đang khoác lác hả? Được rồi, ông đây gọi điện thoại. Nhóc con, chờ chết đi mày!" 

Giun Đất lập tức bấm điện thoại: "Alo, lão Ngô, dẫn theo một đám anh em lại đây làm việc!" 

Cóc nôn ra cái răng gãy trong miệng, lạnh lùng nói: "Đã từng thấy kẻ ngốc nhưng chưa từng thấy kẻ nào ngu ngốc như vậy. Nhóc con, mày nghĩ mày là ai? Chờ tới lúc anh em bọn tao đến để xem giết chết mày như thế nào." 

Lăng Dao sợ hãi kéo tay áo Giang Sách: "Tổng giám đốc Giang, chúng ta mau gọi cảnh sát đi." 

Gọi cảnh sát? 

Ha ha. 

Từ ánh mắt đầy ý định giết sạch của Giang Sách, có thể thấy hôm nay anh đã nảy sinh lòng giết người. Gọi cảnh sát? Không cần. 

"Lăng Dao, cô vào phòng sau chờ đợi đi." 

"Nhưng mà..." 

"Ngoan, nghe lời." 

Lăng Dao không nói gì nữa, gật đầu và đi vào phòng sau. 

Trong vòng chưa đầy năm phút, một chiếc xe van màu trắng dừng ở cửa, bảy tám người đàn ông cầm mã tấu nhảy ra khỏi xe, nối đuôi nhau mà vào. 

"Anh Giun Đất, xử lý ai?" 

Giun Đất chỉ vào Giang Sách: "Xử lý nó!" 

Lão Ngô và những người khác dùng mã tấu trên tay chém vào Giang Sách, bảy tám người nối tiếp nhau, mỗi người đều cầm một cây mã tấu trong tay. Trong mắt mọi người, trận chiến đấu này chẳng có gì là hồi hộp. 

Nhưng mà... 

Một luồng gió thổi tới từ trên người Giang Sách, anh tung ra liên tiếp những cú đấm với tốc độ khó có thể nhìn thấy bằng mắt thường. Bảy tám người đã ngã xuống đất toàn bộ trong vòng chưa đầy một giây! 

Mỗi người lãnh một cú đấm vào mặt, toàn bộ khuôn mặt lún vào, khung xương trên mặt cũng bị đánh lõm xuống. 

Tiếng khóc than vang dậy truyền khắp mọi nơi. 

Giun Đất trợn tròn mắt, đây còn là người sao? Đây là một con quái vật mới đúng! 

Giang Sách nhẹ giọng nói: "Chỉ có mấy người này thôi sao? Đảnh không đủ đâu. Còn có nữa không?" 

"Mày! Nhóc con được lắm, mày chờ đi, ông đây có cả đống người!" 

Một cuộc gọi được kết nối, trong vòng mười lăm phút, năm chiếc xe tải chạy đến, mỗi chiếc đều có bảy hoặc tám người, tổng cộng gần bốn mươi người đến đây. 

Trên tay ai cũng cầm mã tấu, gậy sắt xông đến quyết liệt. 

"Xử lý nó!" 

Theo tiếng hét lớn từ Giun Đất, những người đó lần lượt lao về phía trước. 

thử xem? Mày có thể một đánh mười, nhưng chẳng lẽ mày cũng có thể một đánh bốn mươi được à?" 

Nhưng chưa để gã ta vui mừng được bao lâu thì đã nhìn thấy hết thằng đàn em này đến thằng đàn em khác ngã trên vũng máu. 

Đọc truyện chữ Full