DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chí Tôn Chiến Thần - Giang Sách
Chương 303 Anh ta không nghĩ ra được. 

Không ai nghĩ rằng Giang Sách, người có vẻ ngoài xấu xí này lại có thực lực như vậy. 

Quan trọng nhất là tất cả mọi người đều không nhìn thấy anh ra tay như thế nào, tốc độ đã nhanh đến mức ngay cả ánh mắt cũng không theo kịp. 

Cage là một vị khách quan trọng của Hằng Tỉnh, vì vậy không thể đắc tội anh ta. 

Nhân viên bảo vệ nóng nảy, nhanh chóng gọi những người khác đến cùng nhau đối phó Giang Sách. 

"Người đâu, mau bắt tên này lại!" 

"Dám đến Hằng Tinh của chúng tôi gây chuyện, ha ha, hôm nay cho anh biết chữ "chết" viết như thế nào!" 

Ngay lập tức, một nhóm lớn nhân viên bảo vệ lao ra, ai nấy đều cầm gậy gộc, vũ trang hạng nặng. 

Một đầu hai mươi. 

Không ai xem trọng Giang Sách. 

Lúc này, một nhóm người vây quanh một cụ già đi vào trong cửa hàng. 

"Dừng tay." 

Giọng nói của cụ già truyền đến, tất cả mọi người dùng động tác lại, cả đám đứng một cách cung kính. 

Nhân viên bảo vệ nhìn thấy cụ già thì sợ tới mức toàn thân run rẩy, đến thở cũng không dám. 

“Có chuyện gì vậy?” Cụ già hỏi. 

"Xin báo, có người đã lấy trộm thẻ VIP của Hằng Tinh chúng ta, còn đả thương khách hàng Cage. Tôi đang dẫn dắt các anh em tiến hành bắt giữ." 

"Ồ? Cho tôi xem thẻ" 

Bảo vệ đưa thẻ lên. 

Cụ già nhìn thoáng qua, vẻ mặt tức khắc thay đổi. 

Bà bước nhanh đến trước mặt Giang Sách, trên mặt chợt nở một nụ cười. 

"Thần y Giang, là cậu à." 

Giang Sách liếc mắt nhìn, cụ già trước mặt này đúng là người anh gặp trên máy bay lúc sáng. 

"Xin chào bà." 

Nhìn thấy Giang Sách quen thuộc với cụ bà như thế, bảo vệ sợ tới mức sắc mặt xanh mét. Vốn dĩ muốn thể hiện trước mặt cụ bà, nhưng hiện tại đã hoàn toàn làm hỏng hết rồi. 

Trong tình huống này, dù là tên ngốc cũng có thể thấy rằng Giang Sách không phải người thường. 

Giang Sách lúng túng nói: "Tôi vốn chỉ muốn sử dụng thẻ này để tiêu dùng thôi, nhưng không ngờ lại bị hiểu lầm là kẻ trộm, còn cả Cage.." 

Cụ bà xua tay. 

"Thần y Giang không phải nói nhiều, tôi rõ nhân phẩm của cậu." 

Bà quay đầu lại liếc mắt nhìn nhân viên bảo vệ, giọng điệu lãnh đạm nói: "Cởi bộ đồ này ra, đến bộ phận tài vụ kết toán tiền lương, đi khỏi đây." 

Một câu thôi đã đuổi việc bảo vệ! 

Nhân viên bảo vệ quỳ xuống trong tuyệt vọng. 

"Thưa bà, tôi sai rồi. Tôi có mắt mà không thấy Thái Sơn. Tôi thực sự không biết cậu Giang đây là khách quý của bà." 

"Làm ơn hãy cho tôi một cơ hội, van xin bà." 

Tuy nhiên, cụ bà hoàn toàn không mềm lòng. 

Bà nói cực kỳ lạnh lùng: "Nếu cậu không đi thì tôi cũng không khách khí nữa." 

Nhân viên bảo vệ sợ tới mức tè ra quần, nhanh chóng đứng dậy từ trên mặt đất, cởi bỏ quần áo của nhân viên bảo vệ, không dám nói một lời, ủ dột chạy đến bộ phận tài vụ. 

Đây không phải là kết thúc. 

Cụ bà lại nói với Cage đang bị thương: "Cậu tên là Cage à?" 

Cage đứng dậy lau miệng: "Đúng vậy, thưa bà, tôi là khách hàng quen thuộc của cửa hàng bà." 

Anh ta chưa kịp nói xong, cụ bà đã thản nhiên nói: "Từ hôm nay trở đi, thẻ VIP của cậu hết hiệu lực, cậu sẽ trở thành thành viên trên danh sách đen của Hằng Tinh. Sau này cậu đừng đến nữa." 

Cage ngây ngẩn cả người. 

"Cụ bà, bà có ý gì?" 

"Ý còn chưa rõ ràng sao? Nếu như sau này cậu còn dám bước một bước vào Hằng Tinh, tôi sẽ đánh gãy chân của cậu!" 

Cage ngạc nhiên đến nỗi không nói nên lời. 

Dù thế nào thì anh ta vẫn là kẻ có tiền, cũng thường xuyên tiêu dùng ở đây, thuộc diện khách hàng quen thuộc. 

Chỉ vì một tên nghèo kiết tội nghiệp, cụ bà lại không ngần ngại ghi tên mình vào danh sách đen. Đến tột cùng Giang sách này là ai chứ? 

Anh ta không nghĩ ra được. 

Cụ bà cũng không cho anh ta có cơ hội suy nghĩ, vung tay lên, lập tức có vài tên vệ sĩ chạy đến và đẩy Cage ra khỏi cửa hàng. 

Đọc truyện chữ Full