DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chí Tôn Chiến Thần - Giang Sách
Chương 315 Thực sự không có lý do gì để thất bại. 

Người đàn ông có sẹo hình con dao lên tiếng: "Tôi chính là huấn luyện viên của họ đây, đúng thật là tôi chưa dạy dỗ tốt đám người này, họ đã phạm vào điều tối kỵ, là dám phân tâm ngay trong lúc chiến đấu. Vậy nên bây giờ để tôi đích thân tiếp đón cậu, thử xem sức cậu đáng mấy cân mấy lượng" 

“Nhưng trước tiên, để tôi nói một câu đã, tôi đây xuống tay không biết nặng nhẹ." 

“Lỡ có bất cẩn đánh chết cậu, cậu cũng đừng trách tôi đấy." 

Hơn mười tên sát thủ, mỗi người đều là những sát thủ siêu cấp một địch mười, nhiều người như vậy bao vây đánh một mình Giang Sách, ai nhìn vào cũng đều thấy một trận chiến hồi hộp. 

Kết quả thực sự không có gì hồi hộp, toàn bộ nhóm sát thủ bị tiêu diệt trong vòng ba mươi 

giây. 

Người ngoài đều không hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Một đám sát thủ nằm la liệt trên mặt đất, miệng sùi bọt mép, bất tỉnh nhân sự. 

Người đàn ông có sẹo hình con dao vừa rồi vẫn còn dương dương tự đắc, giây tiếp theo đến đứng cũng không vững. 

Mắt thấy Giang Sách đi tới, anh ta sợ tới mức quỳ phụp xuống đất, không ngừng dập đầu xin 

tha: “Thiếu hiệp tha mạng” 

“Tôi có mắt không thấy thái sơn, không biết anh lại có thực lực mạnh như vậy? 

Không chỉ mình anh ta không ngờ đến, nhiều người có mặt ở đây cũng vậy, có ai ngờ được 

đâu? 

Cho dù là Tô Nhàn, cô ấy cũng không bao giờ tưởng tượng được rằng Giang Sách có thể giải quyết toàn bộ đám sát thủ chỉ trong vài chục giây ngắn ngủi. 

Bọn họ không cùng đẳng cấp với Long Đầu Trọc. 

Giang Sách đi tới trước mặt người đàn ông có sẹo hình con dao, ánh mắt hiện lên sát khí, khiến cho người ta không rét mà run. 

Anh nhả ra một hơi, hỏi: “Nói, ai kêu mày tới.” 

Bán đứng người thuê là điều cực kỳ kiêng kỵ trong nghề sát thủ. Một khi phạm phải, sau này đừng nghĩ đến việc tiếp tục làm nữa. 

Nhưng nếu không nói, Giang Sách sẽ lấy mạng anh ta trong một phút. 

Sau khi cân nhắc lợi hại, người đàn ông có sẹo hình con dao vẫn quyết định bảo toàn tính 

mạng quan trọng hơn. 

Anh ta run rẩy nói: “Là Kỳ Dương, là ông chủ hai nhà họ Kỳ.” 

Một lời nói ra, mọi người đều chấn động. 

Đặc biệt là cụ bà, hai mắt nhắm lại tuyệt vọng, vô cùng đau đớn. 

Tuy trước đó bà đã loáng thoáng đoán ra chuyện này, nhưng dù thế nào bà cũng không chịu tin con trai của mình lại bán đúng mình. 

Hiện giờ nghe chính miệng tên sát thủ nói ra, bà không tin không được. 

“Thằng khốn nạn” 

“Nó mong tôi chết đi để dễ dàng trở thành chủ nhà ư?” 

“Mơ mộng hão huyền! Mơ mộng hão huyền” 

Thông minh như cụ bà đương nhiên biết Kỳ Dương muốn cái gì, không ai hiểu con bằng mẹ. 

Bà cụ xua tay, lên xe rời khỏi nơi hỗn loạn kinh khủng này cùng với Kỳ Chấn và Tô Nhàn. 

Giang Sách cũng không nói gì thêm, cầm dao chém thẳng vào cổ người đàn ông có sẹo hình. con dao, khiến anh ta bất tỉnh trong nháy mắt, cả người nằm sấp trên mặt đất chết cứng. 

Sau khi tất cả mọi người lên xe thì lập tức rời đi. 

Bên kia. 

Tin sát thủ hành động thất bại đã truyền tới tại Kỳ Dương rất nhanh. 

Ông ta tức giận giơ chân đá văng chiếc bàn, chất vấn Reeves: “Không phải cậu nói là tìm những sát thủ tốt nhất thế giới à? Sao lại bị người ta giải quyết dễ dàng như thế? Đến cả một bà già cũng không đánh lại?” 

Reeves cũng rất bất ngờ. 

Những tên sát thủ này đều do anh ta tự tay lựa chọn, thực lực thế nào anh ta hiểu rất rõ. 

Không có lý do gì... 

Thực sự không có lý do gì để thất bại. 

Kỳ Dương Với lấy điện thoại: “Cầu người không bằng cầu mình, tôi biết cậu không đáng tin, cuối cùng vẫn phải tin tưởng chính mình” 

Ông ta kết nối điện thoại. 

“Alo, Hắc Tử, mau gọi hết các anh em đến đây.” 

“Trước hết đừng ra tay với những người trong gia tộc, tất cả mọi người đến sân bóng đi” 

Đọc truyện chữ Full