DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chí Tôn Chiến Thần - Giang Sách
Chương 336 Thật sự quá trùng hợp.

Anh vươn tay móc điện thoại ra rồi mở danh bạ tìm một cái tên: Kỳ Chấn. 

Sau đó anh ngồi ở đó bình tĩnh soạn tin nhắn gửi cho Kỳ Chẩn, rồi tắt điện thoại. 

Tất cả động tác đều chưa tới hai phút. 

Chẳng có ai tò mò về hành động này của anh. 

Trình Đan Đình hơi đứng ngồi không yên, cô ấy quyết định thử khuyên nhủ Giang Sách lần cuối cùng. 

“Tổng giám đốc Giang, bây giờ không phải là lúc hành động theo cảm tính, mà mọi chuyện đều phải dựa theo lý trí, mục đích của chúng ta là tổ chức xong buổi biểu diễn để nổi tiếng ở khu vực Giang Nam.” 

“Bây giờ mọi chuyện anh làm hoàn toàn là đang giận dỗi.” 

“Nói trắng ra là anh có khác gì một đứa con nít đâu?” 

Nhưng Giang Sách vẫn không bị lay động. 

Anh bình tĩnh nói: “Tôi sẽ không thay đổi chuyện mình đã quyết định” 

Trình Đan Đình thở dài, rồi trở về chỗ ngồi lắc đầu bất đắc dĩ, Giang Sách như cục đá trong hầm cầu, vừa thổi vừa cứng, nói cái gì cũng vô ích. 

Bây giờ cô ấy có hơi hối hận, tại sao mình lại tiếp nhận công việc trong Giải trí Ức Mạch này chú? 

Cô ấy vốn tưởng rằng Giang Sách là người đàn ông không hề tầm thường, khiến cô ấy thay đổi ấn tượng về đàn ông, cho rằng trong số những người đàn ông vẫn còn người có lý trí, kiên cường. 

Nhưng hôm nay biểu hiện của Giang Sách đã khiến cô ấy quá thất vọng. 

“Xem ra cuối cùng đàn ông vẫn là “tên ngu xuẩn”, mãi mãi không học được cách suy nghĩ vấn đề bằng lý trí.” 

“E rằng hôm nay sẽ là ngày cuối cùng của Giải trí Ức Mạch chúng ta.” 

Nghĩ đến đây, đáy lòng Trình Đan Đình cảm thấy rất khó chịu. 

Tích tắc, tích tắc. 

Thời gian hai mươi phút cũng không dài cho lắm nên nhanh chóng trôi qua. 

Cung Tranh đứng dậy, chỉnh lại quần áo trên người rồi chế giễu: “Hai vị, thật ngại quá, tôi sẽ hủy bỏ việc tài trợ vào tối nay, hai người cứ đợi mà ăn không khí đi.” 

Anh ta vừa rời đi thì đột nhiên... 

Có người chạy tới gõ cửa văn phòng. 

“Mời vào” Giang Sách hờ hững nói. 

Cửa phòng được mở ra, một người đàn ông có vóc dáng cao ráo đi vào, tay cầm một tập tài liệu. 

Nhìn thấy người đàn ông này, cả Cung Tranh và Trình Đan Đình đều sửng sốt, người tới là phó giám đốc chi nhánh Giang Nam của Châu báu Hằng Tinh - Dương Diệp Hoa. 

Trình Đan Dình khó hiểu ở chỗ cần gì phải tới hai người? 

Còn Cung Tranh khó hiểu ở chỗ hình như anh ta đầu gọi Dương Diệp Hoa tới, sao anh ta lại 

chạy đến đây? 

Chỉ thấy Dương Diệp Hoa cúi người với Giang Sách, rồi để tài liệu trong tay xuống bàn làm việc của Giang Sách. 

“Tổng giám đốc Giang, đây là hợp đồng tài trợ mới nhất mà Châu báu Hằng Tinh mới đề ra.” 

“Chúng tôi sẽ bổ sung thêm chi phí tài trợ là ba nghìn vạn” 

“Mời anh xem qua.” 

Bum!!! 

Cả Cung Tranh và Trình Đan Đình đều trợn tròn mắt, đây là đâu tôi là ai? Tại sao mọi chuyện lại phát triển theo hướng hoàn toàn trái ngược với những gì họ nghĩ vậy? 

Rõ ràng Cung Tranh là giám đốc đã mở miệng ra nói sẽ rút tiền về, tại sao phó giám đốc lại chủ động tăng giá”, còn mang hợp đồng đến đây vậy? 

Nội bộ của Châu báu Hằng Tinh bị gì vậy? 

Cung Tranh giận dữ gào lên: “Dương Diệp Hoa, má nó, ai bảo cậu tới đây hả? Còn hợp đồng này nữa, tôi có bảo cậu vạch nó ra không? Hợp đồng không có sự cho phép của tôi sẽ không có tác dụng pháp lý, cậu có hiểu không?” 

“Dương Diệp Hoa, cậu cút được rồi đấy, ngày mai chủ động đến công ty nộp đơn xin nghỉ việc đi, đừng để tôi thúc giục cậu.” 

“Cậu nghe rõ chưa hả?” 

Dương Diệp Hoa cười khẩy. 

Anh ta xoay người nhìn Cung Tranh rồi lạnh lùng nói: “Người nên nộp đơn xin nghỉ việc là anh mới đúng.” 

“Cậu nói cái gì?” 

“Cung Tranh, anh đã bị công ty sa thải rồi.” 

Cung Tranh bật cười: “Sa thải ư? Mẹ kiếp! Ông đây là giám đốc chi nhánh Giang Nam, chỉ có tôi mới có quyền sa thải người khác chứ chẳng có ai có quyền sa thải tôi. Cậu là cái thá gì mà có quyền sa thải tôi?” 

Dương Diệp Hoa bất đắc dĩ lắc đầu. 

Anh ta lấy đơn sa thải trong ngực ra đưa cho Cung Tranh. 

“Anh tự đọc đi. Đây là đơn sa thải do tổng bộ Milan gửi qua, Cung Tranh anh đã bị gia chủ nhà họ Kỳ - tổng bộ Châu báu Hằng Tinh đích thân sa thải rồi. Bây giờ Dương Diệp Hoa tôi mới là giám đốc chi nhánh Giang Nam” 

“Anh đã nghe rõ chưa?” 

Chuyện này... 

Cả người Cung Tranh run rẩy. 

Đọc truyện chữ Full