DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 33

Chương 33

Ham muốn của anh rất mãnh liệt, cô lại càng không có cơ hội nói chuyện Cứ kéo dài mãi cho tới mười hai giờ đêm, Quan Triều Viễn thấy Tô Lam bên dưới đã mệt lắm rồi, anh mới dừng lại Quan Triều Viễn quay lưng lại với cô, bắt đầu mặc quần áo, cũng không biết trong màn đêm tối tăm, làm thế nào anh phân biệt được đâu là quần áo của mình, tóm lại, trong bóng tối, động tác của anh lưu loát dứt khoát.

Ngón tay Tô Lam khẽ động, mệt, đau..

Thế nhưng cô vẫn cố gắng mở mắt ra: “Chồng ơi Nghe thấy tiếng này, Quan Triều Viễn bỗng dừng tay lại, âm thanh nỉ non ấy, khiến mặt mày anh bỗng có chút vui mừng.

Đây là lần đầu anh được nghe cách gọi này.

Không biết làm sao, anh rất vui, thực sự rất vui “Chúng ta… sinh một đứa con đi” Tô Lam yếu ớt nói.

Quan Triều Viễn không thể nói chuyện, anh lo sẽ lộ ra thân phận của mình, vì thế, nhanh chóng mặc đồ rời đi Thân hình cao lớn kia thoắt cái rời đi trong màn đêm tối, cửa đóng lại “râm” một cái.

Mạch suy nghĩ của Tô Lam hơi hỗn loạn, anh không nói gì, rốt cuộc là đồng ý hay.

không đồng ý chứ?

Vì quá mệt mỏi, cô liền chìm sâu vào giấc ngủ.

Quan Triều Viễn xuống tầng, Triệu Ni Ni đang thấp vài cây nến trong phòng khách, cũng coi như có ánh sáng, thấy Quan Triều Viễn, cô ta lập tức bật cầu dao điện, sau đó thổi tắt nến.

“Ông chủ, ngài mệt rồi à Có muốn ăn chút đồ ăn đêm không?” Triệu Ni Ni vội vàng tiến đến.

Quan Triều Viễn không để ý đến cô ta, mà ngồi lên sofa: “Lấy giấy bút cho tôi”

Triệu Ni Ni không dám chậm trễ, nhanh chóng lấy giấy bút đặt cạnh tay Quan Triều Viễn.

Quan Triều Viễn nhanh chóng viết gì đó rồi đưa cho Triệu Ni Ni Triệu Ni Ni vừa nhìn, giống như một từ tiếng Anh, cô ta nhìn cũng không hiểu.

“Sáng mai chờ phu nhân tỉnh dậy, đưa cái này cho cô ấy, nói với cô ấy, sau này phải báo cáo hành tung cho tôi”

“Vâng, ông chủ”

Quan Triều Viễn đứng dậy, sau đó rời đi Lúc Tô Lam tỉnh dậy đã là mười giờ sáng, cô nhìn đồng hồ, cuối cùng vẫn bỏ lỡ lễ khai máy.

Lễ khai máy sáng nay vào lúc chín giờ, chắc là giờ đã kết thúc rồi!

Cô nằm nhoài trên giường, mặc cho cơ thể bị chăn quấn chặt lấy.

Người đàn ông này lần nào cũng hung mãnh như thế!

Phỏng chừng trên người lại xanh tím cho xem!

Hôm nay chỉ là lễ khai máy, nếu đã bỏ lỡ rồi, cô cũng không cần vội nữa.

Lại ngủ thêm một lúc, Tô Lam mới chậm rì rì rời giường, sau đó kéo vali xuống tầng.

Cô cũng không để ý đến Triệu Ni Ni, đi thằng ra ngoài, Triệu Ni Ni bỗng gọi cô lại.

“Này! Ông chủ để lại cái này cho cô!” Triệu Ni Ni đưa một tờ giấy cho Tô Lam.

Tô Lam đón lấy tờ giấy, từ tiếng Anh trên tờ giấy cũng cũng rất kì lạ, cô ngơ ngác nhìn Triệu Ni Ni.

Triệu Ni Ni hảng giọng, ra dáng chủ nhà: “Ông chủ nói rằng, sau này cô phải báo cáo hành tung cho ngài ấy!”

“Ồ” Tô Lam cẩn thận suy nghĩ một lát, cô không có số điện thoại của chồng, cái này chắc là tài khoản wechat?

Vì thế, cô lấy điện thoại ra thử kết bạn, kết quả tìm ra rồi!

Tất cả đều được Triệu Ni Ni nhìn thấy.

Đọc truyện chữ Full