DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 34

Chương 34

Tô Lam hừ lạnh một tiếng, người đàn ông này cũng quá nhỏ mọn, đến số điện thoại cũng không cho, bình thường tài khoản wechat của người ta đều là số điện thoại, nhưng anh ta lại cứ thích khác người, xem ra cũng có ý đề phòng cô.

“Ni Ni, đèn trong phòng ngủ tôi hỏng rồi, hôm qua mở thế nào cũng không sáng, làm phiền cô xem cho tôi một chút, nếu hỏng rồi thì sửa đi”

“Cô bảo tôi sửa đèn?” Triệu Ni Ni trừng mắt ưỡn ngực nhìn Tô Lam, rất có dáng vẻ cô lấy tư cách gì sai bảo tôi!

“Tôi nghĩ nếu ông chủ nhà cô quay về, đèn trong nhà lại hỏng rồi, có lẽ anh ta cũng không vui đúng không?”

Triệu Ni Ni càng thêm vênh vênh váo váo hừ một tiếng: “Yên tâm đi, ông chủ không dùng đến đèn ngủ! Ông ấy không dùng đến tất cả thiết bị điện trong nhài”

Tô Lam nhíu mày, dường như nghe ra ẩn tình gì đó từ trong lời của Triệu Ni Ni: “Có ý gì?

Triệu Ni Ni lại càng vênh váo: “Cô nghe không hiểu sao? Được rồi, vậy tôi liền nói rõ ràng cho cô biết, đèn của cô có khi không hỏng đâu, chỉ là không có điện mà thôi “Không có điện?”

“Phải đó, vì ông chủ sai tôi ngắt cầu dao điện rồi! Lần này là vậy, lần trước cũng như hơn nữa, ông chủ nói, chỉ cần ngài ấy về, trong nhà nhất định phải ngất cầu dao!”

Khi nói lời này, Triệu Ni Ni nhướng mày rất đắc ý.

“Vì sao?

Tô Lam hơi khó hiểu.

“Vì sao? Cô còn hỏi tôi vì sao? Ông chủ không muốn nhìn thấy cô thôi! Đối với ngài ấy, cô chỉ là công cụ phát tiết mà thôi, khuôn mặt này của cô á, ông ý nhìn đã thấy buồn nôn, làm sao mà làm gì được nữa?”

Nghe lời này đương nhiên sẽ khó chịu, nhưng Tô Lam cảm thấy tuyệt đối không phải là nguyên nhân này, tuy vẻ bề ngoài của cô không được coi là quá xuất sắc, nhưng gái ngành biểu diễn, tuyệt đối sẽ không xấu xí!

Triệu Ni Ni cực kì đắc ý nhìn Tô Lam: “Ngoài ra, ông chủ đã nói rồi, cô vào đoàn phim, nhưng lúc nào gọi là phải tới, phòng khi ông chủ đột nhiên có nhu cầu!”

Tô Lam chỉ cảm thấy cả người run lên bần bật.

“Cô đó, cùng lắm là con búp bê tìиɧ ɖu͙©, đừng có ngày nào cũng coi mình là phu nhân! Tôi thấy á, đến búp bê tìиɧ ɖu͙© cô cũng không bảng, con búp bê tìиɧ ɖu͙© còn được chủ nhân định kì bơm hơi, tắm rửa sạch sẽ, còn cô thì sao? Còn không phải tự mình làm sao!”

Tô Lam tức giận đến cả người lạnh ngắt, cô kéo hành lí, nhanh chóng rời đi.

Triệu Ni Ni làm mặt quỷ về phía Tô Lam, †âm trạng khoan khoái lạ thường, nói không chừng bản thân sắp có thể thay thế vị trí nữ chủ nhân này rồi!

Nghĩ tới đây, cô ta nhanh chóng nhặt lên trang giấy mà Tô Lam vứt đi, thì ra là tài khoản wechat à!

Cô ta lập tức mở wechat của bản thân lên, tìm kiếm tài khoản này, sau đó gửi lời mời kết bạn.

Tô Lam lên chuyến xe khách tới Diêm Thành, đầu dựa vào cửa kính, trong đầu toàn là lời mà Triệu Ni Ni nói.

“Cô đó, cùng lãm là con búp bê tìиɧ ɖu͙© mà thôi!”

“Búp bê tìиɧ ɖu͙©!”

“Búp bê tìиɧ ɖu͙©!”

Tô Lam đau khổ nhảm mắt lại, lẽ nào sự xuất hiện đột ngột của người đàn ông kia chính là để phát tiết sao?

Tại sao anh ta kết hôn với mình một năm rồi cũng không xuất hiện, một năm sau đột nhiên xuất hiện, và coi mình là công cụ phát tiết?

Đọc truyện chữ Full