DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đỉnh Cấp Lưu Manh
Chương 686: Tiện cả đôi đường

Hai người trẻ tuổi bước ra từ trên xe, một nam một nữ, nam khá bảnh trai chỉ là thân hình gầy nhom, mặc đồ tây rộng thùng thình như cái giá treo, nhưng hắn lại không tự hiểu được, vẫn tự cho là tiêu sái hơn người, đi đường lỗ mũi hếch lên trời.

Nữ thì có lẽ nhỏ hơn hắn hai tuổi, khoảng chừng 21, 22, cũng khá xinh xắn, nhất là dáng người, ngực tấn công mông phòng thủ lại còn thêm bộ đồ bó sát trông cực kì nóng bỏng nhưng dường như có chút giống giống gã đàn ông, hiển nhiên hai người có quan hệ ruột thịt.

Nhìn gã đàn ông gầy như que tăm kia ánh mắt Hướng Nhật sáng lên, thật ra thì ngay từ lúc thằng nhóc xấu tính gọi "Dịch lão lục" hắn đã mơ hồ đoán ra kẻ gọi là "Dịch lão lục" có thể là người quen. Giờ gặp rồi thì quả thật không ngoài dự đoán của hắn.

Chính là tên nhị thế tổ Dịch gia gầy như cây tăm hắn gặp ở bữa tiệc Hắc gia lúc trước, thằng nhóc này bị mình dạy dỗ một trận liền khai ra là nhị thế tổ Dịch gia, cuối cùng cũng không vì là người Dịch gia mà bớt được đòn, sau đó thì tứ thúc, ngũ thúc xuất hiện, lúc đó Hướng Nhật và Thư Dĩnh nhận được mấy triệu.

Dịch lão lục xuất hiện liền tự cho là thân phận mình hơn người, khinh thường không quan tâm kẻ khác nên không nhìn hai người Hướng Nhật mà đi đến cạnh thằng nhóc xấu tính.

"Lão Quan, về mà không báo một tiếng, nếu không phải nghe nhị ca nói…"

Nói đến đây bột nhiên ngưng lại, quay qua nhìn gã mặt vuông nằm trên mặt đất:

"Ơ, đây không phải là Hứa lão tam sao? Sao lại tàn phế rồi? Ai lợi hại như vậy, lại dám động thủ trên đầu thái tuế?"

Nói vậy nhưng trên mặt lộ ra vẻ mừng rỡ khi kẻ khác gặp họa, hiển nhiên Hứa lão tam không ngờ là Dịch lão lục lại nhìn thấy, nói ra thì quả thực rất khó coi.

"Hừ!" gã mặt vuông hừ lạnh, mặc dù ở sau lưng chửi mắng Dịch lão lục nhưng giờ đối phương làm trờ trước mặt lại không dám nói gì, việc dính dáng đến danh gia vọng tộc ở kinh thành có thực lực, mặc dù Hứa gia ở kinh thành cũng tính là giàu nhưng chỉ là nhị, tam lưu, mà Dịch gia lại là đại thế gia bậc nhất, cái này càng khiến đám con cháu càng thêm cảm thấy hơn người, vậy nên dù không cam lòng nhưng cũng chỉ có thể dùng mồm, muốn ra tay cũng không đủ dũng khí.

"Lục ca, anh đến thật đúng lúc, anh em vừa bị làm nhục, Hứa ca còn bị đối phương đánh tàn phế" thằng nhóc xấu tính bắt đầu kể khổ, gia thế hắn không khác Hứa gia lắm, sau lưng gọi là Dịch lão lục, trước mặt thì không dám tùy tiện, vẫn phải thêm vào một chữ "ca".

"Gì? Là ai dám kiêu ngạo như thế? Ngay cả anh em của ta mà cũng dám bắt nạt?" con mắt lão lục lạnh lẽo, thật ra thì hắn cũng không quan tâm mấy kẻ này, chỉ là cũng có lúc cần người nên mới gọi anh em tí chút, kì thực căn bản chẳng chút quan tâm việc của đối phương.

"Là hắn!" thằng nhóc xấu tính hung hăng chỉ về phía Hướng Nhật.

"Thật là thằng nhóc này?" Lão lục liếc mắt nhìn Hướng Nhật, mặc dù nhìn quen quen nhưng cũng không thèm quan tâm. Thấy cô nàng tóc vàng ngoại quốc Anna ở bên cạnh, hai mắt hắn sáng như đèn pha ô tô, gái nước ngoài cũng chẳng phải chưa thử nhưng mà gái Tây nhìn thanh thuần xinh đẹp như vậy là lần đầu nhìn thấy, dục vọng liền nổi lên, lần này thật không uổng công, lại có con bé nước ngoài chờ hắn làm thịt.

"Mới mấy ngày không gặp mà mày lại đã thèm đòn rồi. Sao nào, muốn đến đánh nhau à?" Hướng Nhật hài hước nhìn đối phương, xem ra Dịch lão lục gầy như cái que củi này đầu óc cũng không khá hơn.

Sắc mặt Dịch lão lục trầm xuống, vẫn chưa có ai dám nói chuyện như vậy với hắn, nhưng cũng không có lập tức la hét đánh giết, nghe trong lời đối phương dường như hai người đã gặp qua. Nhìn kĩ một chút thì càng thấy quen, chợt thân thể cứng đờ ra, rốt cục đã nhận ra là ai:

"Là ngươi?"

"Xem ra mày cũng không ngu lắm" Hướng Nhật lạnh lùng cười, đối với tên anh họ này hắn cũng không có chút ý nghĩ rằng mình là em út:

"Sao nào, mày muốn lấy lại công bằng cho bọn chúng?"

Dịch lão lục căng thẳng, nếm mùi thiệt thòi trước Hướng Nhật nên đã biết lợi hại, biểu hiện lần đó của tứ thúc, ngũ thúc làm hắn không dám làm liều, mặc dù không rõ thằng nhóc đó làm gì trong nhà nhưng mà để tứ, ngũ thúc không quan tâm đến cháu ruột mà giúp đối phương hiển nhiên không phải dễ dàng chà đạp.

"Mày muốn sao?" trong lòng hắn lo lắng không yên, nhưng trước mặt mấy tên em út nên hắn không thể sợ, huống chi bên cạnh còn em họ, bình thường to mồm chém gió trước mặt nàng giờ mà biểu hiện yếu kém thì không chỉ là mất mặt.

Nhưng khí thế lúc đặt câu hỏi của Dịch lão lục làm cho những người ở bên cảm thấy khó tin về Dịch lão lục luôn được biết đến là kẻ thô bạo thật ngoài dự đoán của họ, càng thêm khó tin là Dịch lão lục yếu thế trước mặt đối phương, đây là lần đầu tiên cả bọn thấy được vẻ mạnh mồm yếu vía của Dịch lão lục.

"Chẳng muốn gì, đúng lúc tao đang lười đi bộ, lấy xe của mày không vấn đề gì chứ?"

Hướng Nhật nhẹ nhàng hỏi, không biết lúc nào xe lão già đến, nếu Dịch lão lục đem xe tới vậy thì cũng không cần kén chọn, dù sao cũng đến Dịch gia.

Dịch lão lục biến sắc, xe đúng là của hắn, ai muốn mượn cũng không thành vấn đề nhưng nếu mượn thì mặt mũi để đâu, sau này làm sao mà đứng trên ngồi chốc trước mặt đàn em? Mà nếu không cho mượn lại nhớ ra kẻ này không vừa lòng là ra tay, trong lòng Dịch lão lục căng thẳng.

"Lục ca, em đã báo cảnh sát" thằng nhóc xấu tính chĩa mồm vào, bị Hướng Nhật chửi mắng hắn nuốt không trôi, dù hắn đoán thân phận đối phương không đơn giản nhưng có Dịch lão lục ở đây, dù có xung đột xảy ra cũng không sợ việc lớn phát sinh.

Dịch lão lục sợ nhất là võ lực của Hướng Nhật, thằng nhóc xấu tính nhắc mới tỉnh ra, rốt cục đã kịp phản ứng, dù thằng nhóc đó lợi hại nhưng cảnh sát vẫn là nhất, cái này không phải là sẽ phải ngoan ngoãn sao? Mặc dù không biết có hiệu quả không nhưng vẫn phải thử, dù tứ thúc, ngũ thúc biết cùng lắm là ăn chửi. Hơn nữa lúc đó không chỉ giữ được mặt mũi mà còn có thể nói đối phương trả thù lúc ở Bắc Hải.

Đọc truyện chữ Full