DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đỉnh Cấp Lưu Manh
Chương 687: May mắn

Tại mấy bữa nay bận nên không trau chuốt câu cú cho lắm, các bạn thông cảm nhé!

"Không nói gì à? Vậy tao coi như mày đã đồng ý" Hướng Nhật cũng chẳng quan tâm ý nghĩ của Dịch lão lục, nhấc hai túi hành lí to bự rồi gọi Anna đi về phía chiếc Audi R8.

Bỗng nhiên từ xa truyền đến tiếng còi cảnh sát, Dịch lão lục vốn đang ngây ra đột nhiên cắn răng lao đến chắn trước mặt Hướng Nhật nói:

"Không cho!"

"Gì?" Hướng Nhật nói giọng mỉa mai nhìn Dịch lão lục, hắn cũng đã nghe được tiếng còi xe cảnh sát, cũng biết vì sao đột nhiên đối phương kiên quyết như vậy:

"Mày cho là cảnh sát tới có thể làm bùa hộ mệnh cho mày sao? Khuyên một câu, đừng nói nhiều không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng"

Dịch lão lục thấy vẻ mặt của không tốt lành gì của Hướng Nhật, lại nhớ đến lần trước chịu thiệt trong tay hắn trong lòng liền chùng xuống:

"Đừng quên đây là kinh thành, mày dám làm loạn nhất định sẽ phải hối hận"

"Vậy sao?" Hướng Nhật tiến về phía trước, Dịch lão lục thấy vậy liền lùi lại, hắn biết kẻ này không vừa ý là ra tay nhưng không biết lần này Hướng Nhật nể mặt Dịch gia, với lần này Dịch lão lục cũng không láo toét như lần đầu nên chưa đến mức ra tay với hắn.

Nhưng Dịch lão lục rất sợ, cử động theo phản xạ mà cô nàng đứng sau đi cùng hắn tưởng Hướng Nhật sắp ra tay, nàng khác với Dịch lão lục, nàng tiến về trước một bước chắn trước mặt kẻ kia, không hề sợ hãi đối mặt với Hướng Nhật:

"Mặc dù tôi không biết anh là ai nhưng nếu dám đánh người ở đây… đúng như lời anh ấy nói, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng"

"Cô cũng là người Dịch gia?" đối với cô nàng ương ngạnh này Hướng Nhật có chút tò mò.

" Tôi tên là Dịch Trù Ngu, anh ấy là lục ca Dịch Thiên Trúc của tôi" cô nàng tự giới thiệu bản thân, Hướng Nhật cũng làm nàng rất hiếu kì, với tính cách bình thường không sợ trời không sợ đất vậy mà run sợ trước mặt người này, hắn rốt cục là ai, sao lại làm lục ca sợ như vậy?

Quả nhiên đúng như mình đoán, nàng cũng là người Dịch gia, Hướng Nhật khẽ mỉm cười:

"Dịch Thiên Hành là đại ca cô?"

"Anh biết đại ca của tôi?" Dịch Trù Ngu ngẩn người, đại ca Dịch Thiên Hành là con trưởng Dịch gia, là người quan trọng ở Dịch gia, kẻ làm lục ca sợ biết đại ca, chẳng lẽ vì biết đại ca nên lục ca sợ hắn? Cái này là không phải không thể, bình thường lục ca ở ngoài không sợ trời không sợ đất, nhưng lúc ở nhà, trưởng bối cùng các anh rất dễ khiến hắn cúi đầu.

"Gặp qua vài lần" Hướng Nhật cười nhạt, trong giọng cô bé đã đoán ra tên nhị thế tổ Dịch Thiên Hành uy vọng rất cao, nhưng bản thân hắn cũng không chỉ dựa vào Dịch Thiên Hành, chẳng qua là tiện mồm nói ra.

Dịch lao lục giật mình đánh thót, kẻ đánh mình một trận không chỉ biết tứ thúc, ngũ thúc mà còn biết anh cả Dịch Thiên Hành này càng khiến hắn cẩn thận suy nghĩ lại, đắc tội Hướng Nhật không được gì, tứ thúc, ngũ thúc cùng lắm là mắng một trận nhưng lão đại là người có thù tất báo, mà tiền tiêu vặt hắn giữ trong tay, đắc tội hắn chẳng có gì sáng suốt.

Thấy vẻ mặt hai người biến đối Hướng Nhật bĩu môi, đoán rằng có lẽ họ nghĩ mình quan hệ gì đó với Dịch Thiên Hành:

"Được rồi, tôi cũng không làm khó các người, mượn xe các người không phải đi đâu khác, mà chính là nhà hai người"

"Nhà tôi?" Dịch Trù Nghi ngẩn người mà Dịch lão lục cũng tái mặt.

"Ừ" Hướng Nhật gật đầu.

"Vừa gọi điện thoại cho xe tới đón, nhưng đỡ mất công đợi rồi, đúng lúc các người tới, ngồi xe các người đi"

"Anh là..là ai?" Dịch Trù Ngu càng thêm tò mò về thân phận Hướng Nhật, nghe trong lời nói hắn thì dường như trong nhà cho xe tới đón? Cách chiêu đãi cao cấp này đã lâu không thấy ở Dịch gia, người bình thường đến kinh thành đều là chủ động đến thăm Dịch gia, nào bảo chờ Dịch gia tới đón? Mà có thể nhận được cách tiếp đón cao như vậy thì thân phận cực cao. Sinh ra ở Dịch gia nên loại chính trị thế gia làm sao lại không biết người mà ngay cả Dịch gia cũng phải cẩn thận tiếp đón chứ? Nhưng người trước mặt còn quá trẻ, lại còn chưa từng thấy mặt hay nghe nói qua.

Nhìn sang Dịch lão lục bên cạnh, Dịch Trù Nghu lộ vẻ nghi ngờ, người sau cũng chẳng biết gì nhưng so với Dịch Trù Nghu còn nghi ngờ thì hắn lại tuyệt đối tin Hướng Nhật nói đúng, lúc trước ở Bắc Hải che chở kẻ này, còn bảo vệ hắn mà đánh mình nữa.

"Hỏi kĩ thế làm gì, về nhà các người sẽ biết" Hướng Nhật cũng lười nói nhảm với cô nàng, chỉ chỉ Dịch lão lục ở đằng sau:

"Mày tới đây, đem hai cái hòm đồ cất ra sau đi"

Dịch lão lục đã thông suốt, Hướng Nhật tuyệt đối không thể đắc tội, chẳng nói đến quan hệ với tứ, ngũ thúc cùng lão đại cũng cho hắn ăn đủ, nghe lời Hướng Nhật nói liền bước tới nhận lấy hai hòm đồ to bự, vốn thấy đối phương cầm nhẹ nhàng tưởng ngon ăn, ai ngờ vừa cầm vào tay liền cảm thấy khó khăn, "Bịch" một tiếng, hai cái hòm rơi xuống đất.

Dịch lão lục rặn đỏ mặt cũng không nhấc nổi hai cái hòm lên nên rất xấu hổ. Nhưng cũng chỉ thầm oán, nếu hai cái không nổi đành phải nhấc từng cái vậy.

Dốc sức chín trâu hai hổ ra mới nhấc được hai cái hòm vào thùng xe, lúc này đã mồ hôi mồ kê nhễ nhại.

"Lục ca, chuyện của bọn em?" tiếng còi cảnh sát càng lúc càng gần, thằng nhóc xấu tính vốn im bặt thấy Dịch lão lục vịn cửa xe nghỉ ngơi liền nhân cơ hội nói.

"Mày báo cảnh sát thì tự lo đi" Dịch lão lục giận dữ liếc hắn một cái, chỉ hận không thể nện cho nó vài cái, nếu không phải mình tới đón hắn làm sao mà xui xẻo thế này? Chẳng qua cái này là tự làm tự chịu, nếu không phải vì đem em gái đến xem hắn uy phong trước mặt người ngoài thì làm gì bị thế này.

Hướng Nhật cùng Anna ngồi phía sau xe Audi R8, thấy Dịch lão lục dường như có địa vị đứng đầu trong đám kia, xem ra việc còn lại mình không cần lo.

Dịch Trù Ngu tuy rằng tức giận với câu trả lời của Hướng Nhật nhưng thấy lục ca nghe lời người này cũng không nói gì thêm, nhưng mặt xị ra ngồi vào ghế lái phụ trong lòng suy nghĩ, chờ đến nhà xem rốt cuộc kẻ này thân phận ra sao, đến lúc đó mới quyết định trả thù hay không cũng chưa muộn.

Dịch lão lục trở lại vị trí của mình, vừa khởi động xe liền nghe chuông điện thoại vang lên.

Hướng Nhật móc điện thoại ra, là lão già gọi điện tới.

"Cháu ở đâu? Xe đã đến"

"Bảo hắn về đi vậy, đúng lúc gặp Dịch Trù Ngu cùng Dịch Thiên Trúc, ngồi xe của họ cũng được"

Hướng Nhật không ngờ ông già cho xe đến nhanh vậy, mới có vài phút thôi mà?

"Được" ông già họ Dịch cũng không tức giận, dường như trong giọng nói còn có chút vui mừng:

"Trù Ngu đâu, bảo nó nghe điện thoại"

Hướng Nhật liền đưa điện thoại tới trước mặt nàng:

"Điện thoại"

Từ lúc Hướng Nhật nghe điện thoại Dịch Trù Ngu đã dỏng tay lên nghe lén, nghe được Hướng Nhật gọi tên mình và lục ca, trong lòng liền cảm thấy buồn nôn cùng tò mò về người gọi cho hắn.

"Trù Ngu" âm thanh vô cùng quen thuộc bên kia làm nàng run sợ.

"Ông?" Dịch Trù Ngu ngây người, lại là ông gọi điện tới, rốt cuộc người này là ai mà đột nhiên lại làm phiền ông ngoại cho người đến đón, cái này, Dịch Trù Ngu đột nhiên cảm thấy rối hết cả lên.

Mà Dịch lão lục đang lái xe cũng run rẩy, sau đó thầm kêu may mắn, may là không có ngu mà chờ cảnh sát tới nếu không sợ là về nhà bị ông lột da.

Đọc truyện chữ Full