DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 4775

Chương 4775

Tô Lam quay đầu nhìn Diệp Hân Nguy còn đang bập bẹ luyện tập lời kịch kia thì không kìm được mà lắc đầu.

“Trước kia em nghe anh trai của em nói anh là một người đại diện cho cụm từ công chính liêm minh cơ mà? Chẳng lẽ anh bị cô ta bao nuôi rồi à?”

1Pnuii…

Lúc này, ngay cả người luôn luôn lạnh lùng như Mộ Mãn Loan cũng bị những gì Tô Lam nói khiến cho người phá lên.

“Đừng quậy nữa mà, đã đến lúc nào rồi mà em còn đùa anh.”

Đỗ Thanh Sở thở dài một hơi, anh ta đưa ta xoa huyệt huyệt Thái Dương của mình rồi nói với vẻ bất đắc dĩ: ‘Nữ chính mà bọn anh chọn trước đó đột nhiên lại bị tai nạn xe cộ.”

“Hơn nữa anh lăn lộn trong cái giới này thì kiểu gì cũng sẽ phải nợ nâần một vài người.”

“Đoàn kịch Thanh Sở có thể đi được tới ngày hôm nay, có thể khiến cho nhiều người yêu thích đến thế cũng vì một câu nói trước kia của đạo diễn Thẩm Thiên Nhật.”

“Nếu như trước kia ông ta không giúp đỡ anh thì anh cũng không thể nào tự mình đi tới ngày hôm nay. Bây giờ ông ấy mở miệng để anh giúp đỡ, anh cũng không thể từ chối được đúng không?”

“Thẩm Thiên Nhật ư?”

Mộ Mãn Loan nghe được cái tên này thì không kìm được mà nhíu mày.

Cô ấy cũng từng nghe tới những câu chuyện giữa hai người Thẩm Thiên Nhật và Vu Thăng Nam.

Nhưng đến bây giờ cô ấy vẫn không biết gì nhiều về quan hệ thực sự giữa hai người bọn họ.

Tô Lam ngồi bên cạnh không kìm được trái tim hóng hớt của mình, cô ghé tới gân Đỗ Thanh Sở rồi hỏi: “Đàn anh, anh quen Thẩm Thiên Nhật à?”

Đỗ Thanh Sở nhẹ nhàng lắc đầu: “Nói thật ra anh và ông ấy còn chưa gặp mặt nhau lần nào.”

“Năm xưa anh từng gửi cho Thẩm Thiên Nhật một bức thư, thật ra lúc đó anh cũng không mơ tưởng rằng ông ta sẽ trả lời anh đâu.”

“Ai ngờ nửa tháng sau ông ta không những gửi thư trả lời anh, mà còn đề cử công ty giúp anh nữa.”

“Cho nên anh mới nói là ông ta có ơn với anh. Còn về phần quan hệ của ông ta và Diệp Hân Nguy đến cùng là như thế nào và vì sao ông ta lại giúp Diệp Hân Nguy thì anh cũng không rõ cho lắm.”

“Còn có thể là quan hệ gì nữa, đương nhiên là…”

Tô Lam nói tới đây thì giống như là phản ứng lại kịp mà dừng lại.

Đây là chuyện của người khác, cô không nên nói nhiều thì hơn.

Ngược lại sau khi Mộ Mẫn Loan nhìn thấy Tô Lam phản ứng như thế thì có nhìn cô thêm đôi lần.

Cô ta nhìn Tô Lam mấy lần, luôn cảm thấy là Tô Lam biết điều gì đó.

Nhưng bây giờ Đỗ Thanh Sở còn ở đây nên Mộ Mãn Loan không tiện hỏi.

Dù sao chuyện này còn liên lụy đến Vu Thăng Naml Ngay lúc này có nhân viên công tác gọi với sang: “Anh Thanh Sở, sắp tới đoạn cô Mộ diễn rồi, anh để cho cô ấy chuẩn bị một chút đi.”

“Được rồi.”

Đỗ Thanh Sở nhìn Mộ Mẫn Loan một chút rồi gật đầu mà nói: ‘Kỹ thuật của cô thuộc cấp bậc Ảnh Hậu, hôm nay phải để cho Diệp Hân Nguy mở mang kiến thức một chút, để cô ta biết cái gì gọi là chuyên nghiệp.”

Tô Lam ngồi bên cạnh không kìm được mà bật cười.

Đọc truyện chữ Full