DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 4776

Chương 4776

“Với địa vị và tài năng của Mẫn Loan chúng ta thì nữ chính bày ra cho cô ấy chọn, chỉ có ở chỗ của anh mới có thể diễn nữ phụ mà thôi.”

Đỗ Thanh Sở thở dài một hơi với vẻ bất đắc dĩ: “Anh cũng muốn để cô ấy diễn nữ chính lắm chứ, nhưng cũng phải được anh trai em đồng ý nữa cơ mà.”

Ba người vừa cười vừa nói đi chuẩn bị.

Bởi vì Mộ Mẫn Loan diễn nữ phụ nên phân đoạn của cô ta không phải là rất nhiều.

Chỉ là nhân vật của cô ta rất có cá tính, chỉ cần diễn tốt thì chắc chắn sẽ được nhiều người thích.

Trong lúc Mộ Mãn Loan diễn chung với Diệp Hân Nguy thì chẳng khác nào là đè đầu cưỡi cổ cô ta cả.

Bởi vì là kịch sân khấu cho nên mỗi động tác và biểu lộ phải hơi mạnh mẽ hơn so với lúc quay phim truyền hình.

Như thế thì mới có thể bộc lộ tình cảm ra ngoài.

Kỹ thuật diễn của Diệp Hân Nguy quá phô trương.

Thế nhưng Mộ Mãn Loan lại nắm bắt rất tốt trong phương diện này.

Hai người đứng cùng một sân khấu, chỉ cần liếc qua là có thể phân biệt được người nào giỏi, người nào chỉ được mỗi cái mã.

Điều này khiến cho tâm trạng của Diệp Hân Nguy càng thêm không ổn định.

Cho nên cô ta tập hai ba lần mà vẫn không thể diễn được theo yêu cầu.

Diệp Hân Nguy nhìn thấy cái cảnh Mộ Mãn Loan có thể khống chế nhân vật một cách vô cùng nhẹ nhàng mà đột nhiên rất tức giận.

Cô ta ném kịch bản sang bên cạnh rồi quát lên: “Tôi mệt rồi, hôm nay tới đây thôi, không luyện nữa.”

Diệp Hân Nguy nói xong thì trực tiếp quay người đi vào phòng thay đồ.

Chỉ còn nhân viên công tác đứng đó nhìn nhau.

Tô Lam đứng bên cạnh quan sát, cô thấy thế thì lắc đầu.

“Đàn anh, anh có chắc là cứ như thế thì vở kịch này của anh có thể trình diễn được không?”

“Chỉ còn hơn nửa tháng nữa thôi đấy.”

Đồ Thanh Sở cũng đang rất đau đầu.

Anh ta đi tới bên cạnh Mộ Mẫn Loan rồi thở dài mà nói: ‘Mộ Mẫn Loan, hôm nay cô vất vả rồi, cô đi thay quần áo đi.”

Mộ Mẫn Loan cười cười rồi gật đầu, cô ta quay người đi vào phòng thay quần áo.

Mộ Mẫn Loan vừa mới c ởi quần áo ra được một nửa thì đột nhiên có người kéo cửa ra.

Mộ Mẫn Loan vội vàng quay người lại rồi kéo đồ lên che.

Khi cô ta nhìn thấy gương mặt tức tới đỏ mắt của Diệp Hân Nguy thì nổi giận ngay lập tức.

Mộ Mãn Loan không thích phát cáu nhưng đây cũng không đồng nghĩa với việc cô không biết tức giận: ‘Cô muốn nổi điên thì đi ra ngoài mà điên.”

Đột nhiên ánh mắt của Diệp Hân Nguy trở nên vô cùng độc ác. Cô ta mở miệng rồi nói với vẻ uy hiếp: “Mộ Mẫn Loan, tôi muốn cô rời khỏi đoàn kịch này.”

Mộ Mãn Loan nhìn cô ta một cách bình tĩnh: ‘Dựa vào cái gì? Cũng bởi vì có cô ở đây nên tôi phải rời khỏi à?”

Đọc truyện chữ Full