DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 4777

Chương 4777

“Hay là do cô ghen ghét tôi diễn quá tốt, sợ một nữ phụ như tôi sẽ giành hết danh tiếng của nữ chính như cô?”

“Gỗ…”

Diệp Hân Nguy suýt chút nữa là đã bị người phụ nữ trước mặt khiến cho tức chết.

Đến cùng là ai đã tung lời đồn là Mộ Mãn Loan này không tranh giành quyền thế, chẳng hề có chút tính công kích nào, cũng không biết nổi giận chứ?

Bây giờ xem ra miệng lưỡi kia của Mộ Mẫn Loan chẳng hề thua kém gì con quỷ Tô Lam cả!

Không sai, mặc dù Diệp Hân Nguy không phải là tốt nghiệp trường đại học nghệ thuật chính quy, nhưng sau lưng cô ta có chỗ dựa.

Dựa vào cái gì mà Mộ Mẫn Loan lại dám nói với mình như thế chứ?

“Mộ Mãn Loan, cô cho rằng cô là cái thá gì, cô cho rằng tôi sẽ sợ cô à?”

Mộ Mân Loan thở một nụ cười thản nhiên rồi nói: ‘Không sợ là được rồi, cô cứ ngoan ngoãn diễn phần diễn của mình đi, tốt nhất là nghiêm túc một chút. Nếu không lại thua tôi thì sẽ mất mặt lắm đấy.”

“Cô…! Cô dám!”

Diệp Hân Nguy bị Mộ Mãn Loan chọc tức, cô ta tức tới nỗi ngay một câu hoàn chỉnh cũng không nói ra được.

Mộ Mẫn Loan dùng một tay đóng cửa lại, chẳng thèm để ý tới cô ta nữa.

“Nếu đã không có chuyện gì khác thì mời cô đi ra ngoài cho, tôi còn phải thay quần áo.”

“Đùng!” Cửa phòng thay đồ bị đóng một cách mạnh bạo, suýt chút nữa là đã kẹp phải mũi của Diệp Hân Nguy.

Cô ta tức hổn hển, dậm chân một cái rồi mới quay người đi ra ngoài.

Cô ta vừa mới đi tới cửa thì thấy xe của Vu Thắng Nam đang dừng ở ven đường.

Lúc này Vu Thắng Nam vừa mới bước xuống xe, bà ta nhìn Diệp Hân Nguy với vẻ lo lắng mà hỏi thăm: “Hân Nguy, hôm nay thế nào?”

Diệp Hân Nguy đối mặt với ánh mắt quan tâm của Vu Thắng Nam mà đột nhiên trái tim của cô ta có chút hoảng hốt.

Bởi vì vừa rồi cô ta xông vào phòng thay đồ của Mộ Mẫn Loan thì nhìn thấy rất rõ ràng là ở trên vai trái của Mộ Mãn Loan có một cái bớt hình trái tim.

Chẳng lẽ Mộ Mẫn Loan mới thật sự là người Vu Thắng Nam và Thẩm Thiên Nhật muốn tìm ư?

Diệp Hân Nguy mình có thể xuôi gió thuận nước như hôm nay hoàn toàn là vì được Thẩm Thiên Nhật và Vu Thắng Nam nâng đỡ.

Nếu như bọn họ phát hiện thật ra mình không phải là con gái của bọn họ…

Không được, mình phải nghĩ cách mới được!

“Đau quá…”

Tay của Vu Thắng Nam vừa mới đụng tới bờ vai của Diệp Hân Nguy thì cô ta đã vội vàng lùi về sau mấy bước rồi bắt đầu hô đau.

Vu Thắng Nam nhìn chằm chằm cô ta với vẻ lo lắng.

Mặc dù sự tùy tiện của Diệp Hân Nguy khiến cho bà ta có chút thất vọng nhưng sự áy náy nhiều năm qua vẫn để cho bà ta vô cùng lo lắng cho Diệp Hân Nguy.

“Sao vậy?”

Đọc truyện chữ Full