DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 4796

Chương 4796

Rất nhanh sau đó, rạp hát lớn như thế này chỉ còn lại mỗi Thẩm Thiên Nhật, Vu Thắng Nam, Tô Lam, Đỗ Thanh Sở và một số nhân viên công tác.

Hai ba người đàn ông dùng hết sức lực của mình mới có thể khống chế được Diệp Hân Nguy.

Thế nhưng cô ta cứ như là một con thú dữ không thể kiểm soát, cô ta đang dãy dụa không ngừng.

Diệp Hân Nguy hé miệng gặm c ắn khắp nơi, còn định công kích nhân viên công tác.

Cuối cùng vẫn phải dùng một mảnh vải nhét vào miệng của cô ta mới có thể khiến cho cô ta im lặng một lúc.

Vu Thắng Nam đứng ở bên cạnh nhìn Diệp Hân Nguy như thế thì vô cùng đau lòng. Bà ta quay đầu lại tra hỏi Đỗ Thanh Sở: ‘Chuyện này đến cùng là như thế nào?”

Trong tiềm thức của Vu Thăng Nam cho rằng, nhất định là đối thủ cạnh tranh không muốn buổi biểu diễn này tiến hành một cách thuận lợi nên mới động tay động chân.

Muốn phá hủy một vở kịch thì cách tốt nhất chính là gài bẫy nữ chính.

Mà Diệp Hân Nguy chính là người bị hại lớn nhất trong quá trình cạnh tranh này.

Đỗ Thanh Sở đối mặt với sự chất vấn của Vu Thắng Nam cũng vò đầu bứt tóc: “Bây giờ tôi cũng không biết đến cùng đã xảy ra chuyện gì, nhưng vừa rồi chúng tôi đã báo cảnh sát, cứ chờ cảnh sát tới đi đã.”

Vu Thắng Nam ngồi ở bên cạnh Diệp Hân Nguy mà tức giận tới muốn phát điên.

Một nhân viên công tác phụ trách giữ Diệp Hân Nguy đột nhiên mở miệng nói: “Nhưng vừa rồi mọi người có chút ý tới điều này không, cô Diệp gọi tên của cô Mộ, hơn nữa lại còn muốn bóp ch3t Mộ Mãn Loan, hay là…”

“Câm mồm! Cảnh sát chưa tới, chuyện này còn chưa tới lượt cậu đưa ra kết luận.”

Đỗ Thanh Sở mở miệng quát lên với nam nhân viên công tác vừa nói chuyện.

Qua khoảng thời gian tiếp xúc với Mộ Mãn Loan trong đoàn kịch vừa qua thì trong lòng anh ta cũng hiểu cô ấy là người như thế nào.

Nếu như đúng thật là Mộ Mãn Loan muốn dạy dỗ Diệp Hân Nguy thì chỉ cần động đậy ngón tay là được, thậm chí khi đó Diệp Hân Nguy còn chẳng vào được đoàn kịch này.

“Xin lỗi đoàn trưởng, là do tôi lỡ lời.”

Nhân viên công tác kia vội vàng nói xin lỗi.

Nhưng câu nói vừa rồi của anh ta lọt vào tai của Vu Thắng Nam, thậm chí bà ta đã bắt đầu để ý.

Sự áy náy và lo lắng đối với con gái đã che đậy lý trí của bà ta.

Vu Thắng Nam không nói hai lời, bà ta trực tiếp đứng lên rồi chạy thẳng về phòng nghỉ phía sau sân khấu.

“Thắng Nam, Thắng Nam!”

Thẩm Thiên Nhật vẻ xúc động đó của bà ta là đã biết chắc chắn bà ta muốn ra sau hậu trường tìm Mộ Mẫn Loan mà truy hỏi.

Thẩm Thiên Nhật vốn định đi ngăn Vu Thăng Nam lại nhưng ông ta cũng không yên tâm để Diệp Hân Nguy ở đây một mình.

Thế nên Thẩm Thiên Nhật chỉ có thể †rơ mắt nhìn Vụ Thắng Nam biến mất ở lối vào cánh gà.

Đỗ Thanh Sở lo lắng tình hình bên kia sẽ ồn ào tới nỗi không thể cứu vớt được nên cũng vội vàng đuổi theo.

 

Đọc truyện chữ Full