DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 4804

Chương 4804

Thậm chí còn như hôm nay, bà ta vì lo lắng cho Diệp Hân Nguy mà chẳng phân biệt đúng sai, cứ thế chạy thẳng vào phòng chỉ trích mình.

Hóa ra Diệp Hân Nguy là cô con gái ruột mà mẹ Nam đã tìm kiếm hơn hai mươi năm qual “Nếu mọi chuyện đúng là vậy thì chị nghĩ rằng chị có thể hiểu tại sao mẹ Nam làm như vậy.”

“Dù sao cũng là miếng thịt rơi từ người mình xuống, huống chỉ bà ấy còn lạc mất con gái hai mươi mấy năm trời, chắc chắn trong lòng bà ấy sẽ rất áy náy với Diệp Hân Ngữ.”

“Cho nên mẹ Nam muốn làm một số chuyện cho Diệp Hân Nguy trong tình huống này cũng là có thể hiểu được.

Ngay lúc hai người các cô đang nói chuyện phiếm thì bên ngoài có những tiếng động rất ồn ào vang lên.

Sau đó là tiếng khóc gào.

Tô Lam và Mộ Mãn Loan nhìn nhau một cái, sau đó đứng dậy đi ra ngoài xem sao.

Hai cô vừa mới đi tới cửa thì đã thấy Diệp Hân Nguy bị hai cảnh sát ôm lấy | hai cánh tay kéo ra ngoài.

Vu Thăng Nam thì chạy theo sau lưng bọn họ, bà ta liều mạng muốn giữ Diệp Hân Nguy lại.

“Mẹ Nam cứu cháu với, mau cứu cháu với.”

“Cháu không thể vào đồn cảnh sát được, nếu như cháu vào đồn cảnh sát thì cả đời này của cháu đều sẽ bị hủy hoại mất, cháu xin cô mà, xin cô hãy cứu cháu với!”

Diệp Hân Nguy liều mạng giấy dụa muốn tránh ra khỏi sự trói buộc của hai cảnh sát. Nhìn cách cô ta nói chuyện thì có lẽ đã tỉnh táo lại.

“Xảy ra chuyện gì vậy?”

Hai người Tô Lam và Mộ Mẫn Loan liếc nhau một cái với vẻ kinh ngạc.

Dường như Vu Thắng Nam nghe được tiếng động bên này nên cũng quay đầu nhìn lại.

Khi bà ta nhìn thấy Mộ Mãn Loan thì vội vàng buông Diệp Hân Nguy sau đó chạy như điên về phía cô ấy.

Vu Thăng Nam đưa tay cầm lấy tay của Mộ Mãn Loan rồi khóc lóc cầu xin: “Cô xin cháu đó Mãn Loan, cháu xem như nể mặt cô đã chăm sóc cho mẹ con cháu nhiều năm như thế khi mẹ con cháu đang ở nước ngoài mà tha cho Hân Nguy lần này đi mà được không?”

Tô Lam cũng vô cùng kinh ngạc: “Tổng thanh tra Vu, đến cùng là bà đang nói cái gì thế hả?”

Tổng thanh tra Vu vừa nhìn thấy Tô Lam thì cũng đưa tay kéo cô lại rồi bắt đầu cầu xin một cách khổ sở: “Tô Lam, hai người Hân Nguy và Mẫn Loan đều là nghệ sĩ mới dưới trướng MQ được công ty nâng đỡ, nếu như Hân Nguy xảy ra chuyện cũng sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến sự vận chuyển của văn phòng truyền hình Hạt Mè của các cô.

Tôi xin cô hãy năn nỉ anh cô đi mà.”

“Hân Nguy còn nhỏ chưa hiểu chuyện, tha thứ cho con bé lần này có được không?”

Tô Lam nghe vậy thì càng thêm hoang mang: “Tổng thanh tra Vu, đến cùng là bà đang nói cái gì vậy chứ? Tại sao lại có dính dáng tới anh trai tôi rồi?”

Nhưng Tô Lam còn chưa nói xong thì đã thấy vẻ mặt của Mộ Mãn Loan đứng bên cạnh mình trở nên cứng đờ: “Duy Nam…”

Tô Lam cũng nhìn về phía Mộ Mãn Loan đang nhìn. Cô thấy Tô Duy Nam đang đứng ở bên phải sân khấu, anh ấy đang trao đổi gì đó với một người cảnh sát, hình như là đang ghi chép điều gì đó.

“Sao anh lại tới đây?”

Tô Lam rất kinh ngạc nên mở miệng hỏi thăm.

Đọc truyện chữ Full