DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 4844

Chương 4844

Mộ Mãn Loan còn chưa kịp phản ứng lại thì đã bị đẩy lùi ra phía sau vài bước. | Bởi vì lúc diễn kịch thì hai người đang đứng ở trên cầu.

Cho nên sau khi cô ấy lùi về phía sau vài bước, đụng vào lan can phía sau lưng, chân lại đứng không vững nên trực tiếp lật người ngã vào hồ.

“A!”

Mộ Mãn Loan hô lên một tiếng, cả người cô ấy đều ướt sũng.

Lúc cô ấy chuẩn bị đứng dậy thì đột nhiên lại hét thêm một tiếng đau đớn.

Cả người đều nhữn đi, sau đó chìm vào nước.

Cả gương mặt đều trắng bệch..

Diệp Hân Nguy đứng trên cầu, khi cô ta nhìn thấy Mộ Mãn Loan ngã xuống thì phản ứng đầu tiên là giật mình.

Nhưng rất nhanh sau đó cô ta đã phản ứng lại kịp.

Hồ nước dưới cây cầu này rất nông, một người trưởng thành đi xuống dưới thì nước cùng lắm cũng chỉ tới bắp chân mà thôi.

Diệp Hân Nguy nghĩ tới chuyện này thì cô ta lại thở phào một hơi.

Thế nên cô ta nhìn thấy Mộ Mãn Loan vừa mới chuẩn bị đứng lên lại té vào trong nước thì bắt đầu phát cáu: “Mộ Mãn Loan, cô bớt ra vẻ đi!”

“Hồ nước không sâu lắm, chỉ tới bắp chân mà thôi, cô còn ở đó giả vờ yếu đuối làm gì chứ hả?”

Diệp Hân Nguy vừa nói xong thì đột nhiên có một người hét lên.

“Máu!”

Tô Lam vội vàng nhìn vào thì phát hiện dưới váy của Mộ Mẫn Loan đang có một tia máu tản ra.

“Cô ấy bị thương rồi.”

Tô Lam hô lên một tiếng rồi nhảy xuống trước.

Những nam nhân viên công tác khác cũng nhảy xuống theo, mọi người hợp tác đỡ Mộ Mãn Loan lên bờ.

Tô Lam ngồi xổm ở bên cạnh cô ấy rồi vén váy cô ấy lên.

Cô phát hiện trên bắp chân của Mộ Mãn Loan có hai dấu răng nho nhỏ.

Vùng da xung quanh dấu răng nhỏ đó đã bắt đầu bâm tím.

“Không hay rồi, cô ấy bị rắn cắn, rắn này có độc, mau gọi xe cứu thương đi!”

Tô Lam chẳng nói hai lời, cô trực tiếp tháo dây thắt lưng của Mộ Mãn Loan ra rồi cột vào vị trí trên vết thương mười centimet.

Sau đó cô cúi đầu xuống rồi hút máu độc ra, chẳng hề do dự..

“Tô Lam.”

Mộ Mẫn Loan kêu tên của cô với giọng yếu ớt.

Tô Lam ngẩng đầu lên nhìn cô ấy một chút, bên khóe môi cô còn dính chút máu.

“Đừng lo lắng, xe cứu thương sẽ tới đây nhanh thôi.”

Miệng Mộ Mãn Loan giật giật, dường như cô ấy còn muốn nói thêm điều gì đó.

Nhưng ngay sau đó cô ấy lại mơ mơ màng màng mà chìm vào hôn mê.

Đọc truyện chữ Full