DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiên Võ Đế Vương
Chương 600

Chương 600

“Diệp Thành, lên chiến”, Hàn Tuấn vừa dứt lời, Hoa Vân đã sải bước lên chiến đài chỉ về phía Diệp Thành.

“Ép ta à?”, Diệp Thành không lên chiến đài luôn mà quay người về phía Liễu Dật, cười nói: “Liễu sư huynh, đệ có thể mượn kiếm Thái Cực của huynh không?”

Mặc dù cảm thấy khó hiểu nhưng Liễu Dật vẫn lật tay lấy ra kiếm Thái Cực đưa cho Diệp Thành, cười nói: “Diệp sư đệ, có thể chiến thì cứ chiến, chiến không được thì nhận thua nhé, đừng cố quá”.

“Đệ hiểu rồi”, Diệp Thành nhận lấy kiếm Thái Cực.

“Hoa Vân từng là đệ tử chân truyền xếp đầu Chính Dương Tông, đừng sơ xuất, đánh không được thì cứ nhận thua”, Sở Huyên cũng dặn dò, chỉ sợ Diệp Thành lại giống như khi ở ngoại môn Hằng Nhạc Tông cứ liều mạng tới cùng.

“Con hiểu rồi”, Diệp Thành cười xoà, hắn quay người bước lên chiến đài.

“Ngươi còn gì muốn nói thì có thể nói trước đi”, vừa lên chiến đài, Diệp Thành còn chưa đứng vững thì giọng Hoa Vân đã lại vang lên, khuôn mặt mỉa mai nhìn Diệp Thành, vả lại hắn nói ý tứ rất rõ ràng, trận chiến này hắn phải diệt Diệp Thành.

“Khi đánh với Tiết Ẩn và Bạch Dực, bọn họ vừa lên chiến đài cũng đã giễu võ dương oai ngút trời”, Diệp Thành vừa vặn cổ vừa nói: “Sao nào, ngươi cũng muốn bay ra ngoài kia nói chuyện với bọn họ à?”

“Khẩu khí lớn lắm”, Hoa Vân lạnh giọng, hắn lập tức ra tay, di chuyển bước ra ba trượng, bàn tay đầy linh lực tung ra một đạo đại ấn màu tím.

“Ta có thể khiến bọn họ thảm bại thì cũng có thể khiến ngươi thảm bại”, Diệp Thành khí thế mạnh mẽ, hắn không lùi mà tiến, di chuyển hai, ba bước đã tới trước mặt Hoa Vân, mỗi một bước di chuyển đều mang theo khí thế ngút trời, đợi tới khi khí thế ấy lên cao nhất, khí huyết hắn cũng sục sôi, mái tóc đen tung bay, luồng khí tức mạnh mẽ khiến xung quanh đều phải kinh ngạc.

“Ôi trời, khí tức của tên tiểu tử này không hề kém Hoa Vân chút nào”, Gia Cát Vũ vừa ngồi xuống đã phải trầm trồ.

“Chẳng trách mà hắn có thể đánh bại Bạch Dực, chỉ cần thông qua khí tức này cũng hơn hẳn Bạch Dực rồi”, Bích Du ở bên nhìn Diệp Thành với ánh mắt khác thường: “Chẳng trách mà ngay từ đầu hắn che giấu đi thực lực, nhưng hắn mới chỉ ở cảnh giới Nhân Nguyên thôi mà”.

“Đây mới là thực lực thật sự của hắn sao?”, Tư Đồ Tấn và Thượng Quan Bác cũng phải bất ngờ vì khí thế ngút trời của Diệp Thành.

“So với hôm qua, khí tức ngày hôm nay căn bản không cùng một đẳng cấp”, phía Hằng Nhạc Tông, Sở Huyên cũng ngỡ ngàng không kém: “Hay là tên tiểu tử này ngay từ đầu đã che giấu thực lực?”

“Dù có che giấu thực lực thế nào thì hắn cũng mới chỉ ở cảnh giới Nhân Nguyên, thế nhưng khí thế này thực sự đã vượt qua phạm vi của cảnh giới Nhân Nguyên rồi”, Bàng Đại Xuyên tặc lưỡi, kể cả là Dương Đỉnh Thiên và Phong Vô Ngấn cũng không thể che giấu nổi sự ngỡ ngàng trên khuôn mặt.

“Có lẽ nào việc đối đầu với Hoa Vân đã nằm trong dự tính của hắn?”, Sở Huyên thẫn thờ nhìn lên chiến đài, cho tới bây giờ cô vẫn không biết đồ đệ của mình có thực lực bá đạo thế này.

Giống mấy người phía Tư Đồ Ngọc, Liễu Dật và Nhiếp Phong cũng lắc đầu bất lực, nếu luận về khí thế thì bọn họ không ai vượt qua được Diệp Thành.

“Sao có thể?”, so với Dương Đỉnh Thiên thì Thành Côn ở vị trí trên cao nheo mắt lại: “Một tên ở cảnh giới Nhân Nguyên mà khí tức không hề kém cạnh so với đệ tử chân truyền thứ hai của Chính Dương Tông, tên tiểu tử này rốt cục…”

Ở hiện trường, người cảm nhận được rõ rệt nhất vẫn là Hoa Vân. Hắn có thể cảm nhận được áp lực từ phía Diệp Thành, đặc biệt là khí tức của Diệp Thành khiến hắn cảm thấy kẻ đối diện mình và trước đây không phải cùng là một mà là một con mãnh thú vậy.

Rầm!

Khi tứ phương còn đang chưa hết bất ngờ thì Diệp Thành đã tung chưởng thật mạnh địch lại một chưởng của Hoa Vân.

Ngay lập tức, chưởng mạnh bạo của cả hai tên va chạm vào nhau khiến cả hai lùi về sau một bước.

“Đúng là đã đánh giá ngươi thấp rồi”, Hoa Vân đan tay lại với nhau, sau đó nhanh chóng sử dụng thủ ấn.

Đọc truyện chữ Full