DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Bá Đạo Là Cha Của Con Tôi
Chương 1036

Chương 1036

Cô nói xong giơ tay kéo anh ấy lên.

Không ngờ anh ấy đột nhiên đứng dậy, ôm cô vào lòng, dùng sức ôm chặt cô trong lòng: “Hương Ví, em không vứt bỏ anh đúng không?

Thật ra trong lòng em vẫn còn có anh đúng không? Em hoàn toàn không kết hôn với tên Nguyễn Cao Cường kia đúng không?”

Đào Hương Vi bị anh ấy ôm chặt, hít thở cũng khó khăn, làm gì có sức đẩy anh ấy ra chứ?

“Anh… buông ra trước đã”

“Không, anh không buông em ra đâu, em là của anh. Nguyễn Cao Cường chỉ là một người thực vật mà thôi, anh ta sẽ không tỉnh lại đâu, em không cần phải đợi anh ta nữa, chỉ có anh mới có thể mang lại hạnh phúc cho em, em kết hôn với anh được không?”

“Công Thành” Đào Hương Vi cố gắng hết sức vẫn không thể thoát khỏi vòng tay anh ấy.

Lúc này Mộ Dung Bạch không thể nhìn được nữa, tiến lên một bước nói: “Anh buông cô ấy ra, nghe thấy không?”

Hoàng Công Thành quay đầu nhìn qua, Mộ Dung Bạch trong mắt anh ấy biến thành Nguyễn Cao Cường, anh ấy đột nhiên chất vấn: “Nguyễn Cao Cường? Không phải mày đang nắm trong bệnh viện sao?

Mày tỉnh lại từ bao giờ vậy?”

“Tôi bảo anh buông cô ấy ra” Mộ Dung Bạch lười nói nhiều với tên Say rượu này.

Lúc này Hoàng Công Thành hoàn toàn xem anh ta thành Nguyễn Cao Cường, cười nhạo nói: “Cho dù mày tỉnh rồi thì làm được gì chứ?

Hương Vi là người của tao, cô ấy sẽ không gả cho mày đâu, mày chết tâm đi”

Vốn dĩ Mộ Dung Bạch không muốn nói nhiều, nhưng thật sự không thể nghe nổi những lời nói này nữa: “Tôi thấy người nên chết tâm là anh đấy, hôn sự của cô ấy và Tổng giám đốc Cường đã định rồi, anh đã sớm bị đào thải rồi, đừng có ở đây nói bậy nữa”

“Hôn sự đã định rồi? Chuyện từ lúc nào?”

Anh ấy đột nhiên nhìn người phụ nữ trong lòng mình: “Hương Vị, em thật sự muốn kết hôn với anh ta sao?”

Cuối cùng Đào Hương Vi cũng có thể hít được một hơi khí: “Công Thành, anh đừng gây rối nữa, anh uống say như vậy rồi vẫn nên theo em về trước đã”

Thảo luận vấn đề này với anh ấy cũng vô dụng.

“Em trả lời anh trước đi, có phải em thật sự muốn gả cho tên Nguyễn Cao Cường kia không?” Hai tay Hoàng Công Thành giữ chặt vai cô, ép hỏi Đào Hương Vi không thể không đối mắt với anh ấy, mặc dù biết bây giờ anh ấy đang say rồi, nhưng vẫn gật đầu trả lời: “Đúng, em muốn kết hôn với anh ấy”

“Em..”

‘Vẻ mặt Hoàng Công Thành đột nhiên thay đổi, rõ ràng là không thể tiếp nhận được câu trả lời này.

Ngay sau đó, anh ấy đột nhiên đẩy cô ra, nắm chặt nằm đấm vung về phía Mộ Dung Bạch: “Nguyễn Cao Cường, tên khốn nạn này, cô ấy thuộc về tao”

Đào Hương Vi hoàn toàn không kịp ngăn cản, chỉ có thể gào lên với Mộ Dung Bạch: “Cẩn thận”

Thân thủ của Mộ Dung Bạch rất nhanh nhẹn, không chỉ bắt được nắm đấm của Hoàng Công Thành, còn phản kích lại.

Đọc truyện chữ Full