DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Bá Đạo Là Cha Của Con Tôi
Chương 1038

Chương 1038

Sau đó cô cũng đã hỏi Lâm Hương Giang, loại bệnh di truyền này không thể trốn tránh được, nhưng thế hệ này của bọn họ, loại bệnh này.

đã không còn nghiêm trọng như vậy nữa rồi, chỉ cần cảm xúc bình ổn thì sẽ không phát tác.

“Nếu như em ghét bỏ anh thì sao?” Cô cố ý hỏi như vậy.

Nguyễn Cao Cường ngẩng đầu nhìn cô, đôi mắt phượng sâu thẳm có chút bức người: “Cho dù em ghét bỏ anh, anh cũng sẽ dựa vào em không buông”

Trải qua lần này, anh nhận thức sâu sắc, không thể buông tay nữa, không muốn bỏ qua cô.

Đào Hương Vi cố ý giả vờ bưồn bã thở dài: “Bị anh ỷ nại như vậy, không phải em rất thảm sao?”

Nguyễn Cao Cường nghe thấy vậy nhíu màu: “Trong lòng em anh xấu xa như vậy sao?”

Cô gật đầu như thật: “Đối với em mà nói, hành vi trước kia của anh quả thật rất cặn bã”

Nếu không cô sẽ không phản kháng anh như vậy.

Anh đột nhiên nắm lấy tay cô, vậy mà lại vô cùng nghiêm túc nói: “Vậy phần đời còn lại của anh sẽ tùy em định đoạt”

Cô nhìn gương mặt đẹp trai của anh, cảm nhận được lời nói này của anh nặng thế nào.

“Được, đây là do anh nói đấy, không được hối hận”

Giọng của Nguyễn Cao Cường trầm thấp xuống: “Tuyệt đối không hối hận”

Nói xong, anh nâng cảm cô lên hôn xuống.

Hôm sau Đào Hương Vi gọi điện thoại cho Hoàng Công Thành, muốn hỏi xem anh ấy đã tỉnh rượu chưa.

Tối qua Mộ Dung Bạch nói với cô, đã đưa người bình an về nhà rồi, hôm nay anh ấy tỉnh lại thì không sao rồi.

Điện thoại vang lên một lúc lâu mới có người nghe: “Công Thành?

Anh dậy rồi sao?”

Hoàng Công Thành vừa tỉnh dậy không lâu, anh ấy không còn nhớ chuyện tối qua nữa, nghe thấy giọng nói của cô nhớ đến cảnh tượng.

hôn nhau của cô và Nguyễn Cao Cường trong vườn hoa, trong lồ ng ngực lại dâng lên cỗ tức giận.

“Cô có chuyện gì?” Giọng điệu của anh ấy vô cùng lạnh nhạt.

Đào Hương Vi ngẩn ra, giọng điệu của anh ấy như thể bọn họ là người lạ vậy.

“Không có gì, chỉ là muốn hỏi xem anh đã tỉnh rượu chưa?”

“Cô còn quan tâm tôi làm cái gì sao? Không sợ chồng chưa cưới của cô có ý kiến sao?” Anh ấy giễu cợt nói.

Chồng chưa cưới, ý của anh ấy là Nguyễn Cao Cường sao?

“Công Thành..”

Lời của cô bị anh ấy cắt ngang: “Cô không có chuyện gì thì đừng gọi điện thoại cho tôi, miễn để gây ra những hiểu lầm không cần thiết”

Nói xong, anh ấy trực tiếp cúp điện thoại.

Đào Hương Vi có chút ngẩn ra nhìn điện thoại, xem ra anh ấy vẫn còn đang tức giận.

Có lẽ, anh ấy không thể tiếp nhận được chuyện cô muốn kết hôn với Nguyễn Cao Cường.

Anh ấy không tiếp nhận được, cô cũng không còn cách nào, dù sao không ai có thể khống chế được chuyện tình cảm.

Đọc truyện chữ Full