DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cố Tổng Sủng Thê
Chương 174



Mới có mấy ngày không gặp mà sao con lại có cảm giác chú trở nên tiều tụy hơn nhiều thế này, chú mau nói đi, đã xảy ra chuyện gì thế ạ?" Mộc Mai nhìn thấy bộ dạng này của Mộc Sĩ bèn vô cùng quan tâm mà hỏi han, trong khi đó trong lòng lại cố gắng kìm nén sự vui sướng hả hê.

"Haiz...!Mộc Sĩ thở dài.
"€ó lời gì thì nói mau đi, đừng có đứng đó ra vẻ nữa" Mộc Đoàn nhắc nhở thêm lần nữa: Người đã gọi đến rồi, hai đứa nó cũng biết chắc là đã có chuyện xảy ra nên cứ nói thẳng ra đi, đừng ở đó úp úp mở mở nữa”

Mộc Sĩ chậm rãi nhìn thoáng qua ba mình, vẻ mặt bất đắc dĩ, mở miệng nói với Cố Văn: "Cố Văn à, chú nghe nói con vừa ký kết hợp đồng với một công ty lớn ở Tây Âu nên chú muốn hỏi con có thể phân cho công ty bên này vài hạng mục được không?”
Mộc Mai vừa nghe ông ta nói như thế thì đã đoán được nguyên nhân vì sao ông ta lại trở nên thê thảm chật vật thế này, xem ra có vẻ là vì công ty của nhà họ Mộc đã xảy ra vấn ng ta phải vội vàng lo trong lo ngoài nên mới trở nên tiêu tụy như vậy.
Có điều bây giờ mối quan hệ giữa Cố Nam và Mộc Diệp không hề tâm thường, vì sao loại chuyện này không đi tìm Cố Nam để nhờ vả mà lại cứ mãi chăm chăm mà đòi Cố Văn cơ chứ?
"Ông nói lời này là có ý gì?" Cố Văn tựa vào phía sau ghế, mỉm cười hỏi Mộc Sĩ.

"Trong khoảng thời gian này, kinh tế của nhà họ Mộc quả thật vô cùng khó khăn, bên phía tài vụ cũng xuất hiện một số lỗ thủng tài chính rất lớn nên công ty cần phải tham gia vào các dự án lớn mới có thể thay đổi được tình trạng bây giờ.

Lúc này cũng chỉ có con giúp được gia đình chúng ta mà thôi, nếu không toàn bộ nhà họ Mộc sẽ phá sản mất”
Trên khuôn mặt Mộc Sĩ là vẻ cầu xin nhìn thất không tìm được cách giải quyết cho chuyện này, công ty

nhà bọn họ chỉ còn có nước đóng cửa mất thôi.
Nghe xong, Cố Văn chậm rãi gật đầu: "Ông nói cũng rất có lý, thế nhưng ông lại quên mất một chuyện, bây giờ ở trong công ty tôi cũng không được nắm quyền lớn gì, toàn bộ quyền lực đều do một tay anh trai của tôi là Cố Nam thao túng.

Con gái của ông và anh trai tôi đang cặp kè với nhau, tôi tin tưởng chỉ cần nhắc đến mối quan hệ tình cảm này, anh trai nhất định sẽ ra tay giúp đỡ cho gia đình ông”
Mộc Mai nghe vậy thì che miệng nhịn cười, nghĩ: Tên Mộc Văn này đúng là biết cách trốn tránh trách nhiệm mà..
Đồng tử của Mộc Sĩ bỗng dưng co rút lại: "Cậu nói cái gì? Ý của cậu là cậu không có thực quyền trong công ty à, vậy nghĩa là chuyện hợp tác này chỉ có Cố Nam mới giúp được tôi thôi sao?
Thế nhưng lúc nấy tôi gọi điện thoại thì cậu ta lại bảo toàn bộ dự án lần này đều do cậu phụ trách nên tôi mới phải tìm đến cậu đấy”
"Chú à, Cố Nam là Tổng giám đốc của công ty, tôi chẳng qua chỉ là một Giám đốc bộ phận nhỏ nhoi mà thôi, vậy ông thấy ai có quyên hành hơn?

Không phải chuyện này ông rõ ràng hơn tôi sao?”
Đây là hợp đồng phải bỏ ra ròng rã một tháng trời vô cùng vất vả mới có thể ký được, sao có thể để cho tên đàn ông này lợi dụng sơ hở chen chân vào chứ? Ông ta thật sự đã quá xem thường người khác rồi.
"Ba, ba nói mấy lời thừa thãi vô dụng đó với cậu ta làm gì, cái tên này vốn không muốn giúp gia đình chúng ta, dự án này là do Cố Văn đàm phán ký được nên tất cả các tư liệu đêu năm trong tay cậu ta, làm sao mà không có quyên quyết định được cơ chứ”
Mộc Diệp vừa thấy mặt hai vợ chồng này là lập tức làm vẻ mặt cực kì khó chịu.

Chẳng lẽ phải để cho người lớn đi câu xin mình thì các người mới thấy vui à?.


Đọc truyện chữ Full