DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đừng Vờ Ngoan Ngoãn
Chương 89

Không nghĩ tới Tả Đào một lời không hợp liền mở miệng cắn, Tống Thời Hàn "Tê" một tiếng. Đầu tiên là anh nhíu mày, rồi sau đó có lẽ là cảm thấy có chút buồn cười, cũng không tiếp tục hôn nữa, chỉ là tiện tay nhéo sau cổ cậu.

"Anh......"

Tả Đào liếc mắt một cái liền thấy khóe môi Tống Thời Hàn có hơi rách da, cậu ngẩn ra một chút, trong lúc nhất thời ngược lại đã quên mấy người đứng bên ngoài: "Anh không sao chứ?"

Tống Thời Hàn sắc môi ửng đỏ, hình dáng môi cũng mỏng, có lẽ là do khất chất trên người, khiến cho người khác cảm thấy lạnh lẽo. Nhưng giờ phút này bởi vì tầng ửng đỏ ấy, lúc cong môi cười, từ khóe mắt trở xuống có một loại ngả ngớn đa tình.

Tả Đào không có mặt mũi nhìn kỹ ánh mắt Tống Thời Hàn, lại đỏ mặt nhỏ giọng hỏi: "Không đau chứ ạ?"

Tống Thời Hàn rũ mắt nhìn Tả Đào. Dùng đầu lưỡi liếm má trong, không giống như Tả Đào đè thấp thanh âm, mà anh thậm chí còn kéo dài ngữ điệu, dường như là trêu chọc hỏi một câu: "Bạn nhỏ, sao em lại còn học cách cắn người vậy?"

Anh nói, rồi duỗi tay chọc chọc lên chiếc sừng của Tả Đào.

Gió đêm nhấc lên một góc rèm cửa, ánh sáng pháo hoa chiếu sáng bầu trời đầy sao, kinh diễm bầu trời đêm.

Trái tim vô số lần bởi vì cách gọi đặc biệt này của Tống Thời Hàn mà đập nhanh hơn, Tả Đào liế/m môi dưới, thiếu chút nữa không nhịn được lại muốn nhón chân lên hôn Tống Thời Hàn.

Tả Đào mím môi: "Em chính là......"

Máy móc trước mặt lại bỗng nhiên phát thông báo ảnh chụp đã xong, đóng hệ thống bắt đầu vận chuyển ảnh đưa qua cái khe rút ảnh.

Tả Đào: "???"

Cậu có chút buồn bực mà cúi đầu nhìn lại, có chút hoài nghi thứ này lừa tiền, cậu nhớ rõ mới chỉ có chụp 2 tấm thôi mà.

Vừa định đến lấy, liền thấy Tống Thời Hàn khom lưng, hai ngón tay cầm lấy góc tấm ảnh chụp. 

Cũng không biết thấy cái gì, Tống Thời Hàn hơi nhướng mi, sau đó cười khẽ một tiếng, trong điệu cười còn mang theo chút ý vị thâm trường. 

Tả Đào có chút tò mò mà nhìn qua: "Làm sao vậy?"

Lời nói vừa mới nói xong, thoáng nhìn thấy tổ ảnh chụp kia, Tả Đào nháy mắt chấn động, theo bản năng duỗi tay đoạt lấy tấm ảnh chụp trên tay Tống Thời Hàn.

Nhưng mà Tống Thời Hàn lại trước một bước nhìn ra tính toán của cậu, khẽ nâng lên cánh tay, né tránh tay Tả Đào.

"Đoạt cái gì?" Tống Thời Hàn hơi hơi giương lên khóe môi, không chút để ý mà nói: "Cũng có một nửa của anh ở bên trong."

"......" Cả người Tả Đào sắp nứt ra rồi, không hề nghĩ ngợi: "Anh chụp lúc nào vậy?"

Mệt cậu vừa mới còn kỳ quái tại sao mới chụp có hai tấm mà thôi, ảnh chụp liền trực tiếp in ra, kết quả vừa liếc mắt một, thiếu chút nữa nổ tung tại chỗ.

Ngoại trừ hai tấm đầu ra, còn lại tất cả đều là ảnh chụp cậu và Tống Thời Hàn hôn môi.

Trong ảnh, cậu khuôn mặt đỏ bừng, so với cái sừng trên đầu còn muốn đỏ hơn, cả người giống như không xương xụi lơ trên người Tống Thời Hàn, khóe mắt còn mơ hồ có thể thấy một chút vệt nước sinh lý, cậu ngay lập tức lien tưởng đến tấm ảnh fanart kia. 

Lúc đầu cậu còn cảm thấy họa sĩ vẽ cậu quá yếu nhớt, mặt đỏ thì thôi đi, sao lại có tình huống trong mắt ngậm nước thế kia?

Kết quả điệu bộ trong thực tế chỉ có hơn chứ không kém.

Quá mất mặt.

Cậu quả thực không thể tin được, thì ra lúc cùng Tống Thời Hàn hôn môi, bộ dạng cậu cư nhiên là thế này?

Nghe thấy cậu phân tâm nói ra câu hỏi trong lòng, Tống Thời Hàn có chút bất đắc dĩ mà cười: "Muốn anh giúp em nhớ lại hay không?"

Tả Đào dựa vào thân máy, còn đang dừng lại từ trong khiếp sợ. Có chút khó hiểu: "Cái gì?"

Ngay sau đó, chưa cho cậu cơ hội kịp phản ứng, Tống Thời Hàn lại một lần nữa cúi người tới gần, hôn lên bờ môi của cậu.

Khóe mắt Tả Đào giật giật, theo bản năng ngửa ra sau. Vì thế rất tự nhiên mà lòng bàn tay liền ấn lên nút chụp của máy. 

Tả Đào: "......"

Mẹ nóa.

Tống Thời Hàn rất có hứng thú mà nhìn cậu: "Nhớ ra rồi?"

Tả Đào: "......"

"Còn chưa liên hệ được người sao?"

"Hay là lén chúng ta lên trước rồi?"

"Tiếp tục gọi tiếp tục gọi, hôm nay tôi nhất định phải làm rõ ràng đây là chuyện gì xảy ra!!!"

Cách một tấm rèm che, thanh âm mọi người thảo luận lại truyền tới.

Di động trong túi cũng rung lên liên tục.

"Ừ?"

"Mọi người có nghe thấy gì không?"

"Nghe thấy được, hình như là tiếng chuông điện thoại của đội trưởng."

Chuông di động của Tống Thời Hàn là ca khúc chủ đề trong trận chung kết toàn cầu lần thứ nhất của 《 Wind Up 》, sau từng ấy năm chưa từng thay đổi. 

Lấy điện thoại ra, Tống Thời Hàn khẽ  "Chậc" một tiếng, cắt đứt cuộc gọi, mới nói với Tả Đào: "Đi ra ngoài chứ?"

Tả Đào vừa định nói ảnh chụp, liền thấy Tống Thời Hàn đã trước một bước cất tấm ảnh vào túi, sau đó duỗi tay kéo rèm che ra.

Cùng thời gian, đoàn người Ngô Thủy Ba dựa theo tiếng chuông điện thoại tìm được máy chụp ảnh bên ngoài.

Do một số chuyện, Vương Thu nhất không bình tĩnh mà đẩy đám người ra, vọt tới đằng trước.

Cái chuyện chổng ngược gội đầu khiến hắn thật sự không cách nào bình tĩnh lại.

"Hai người......"

Tầm mắt Vương Thu gắt gao khóa chặt hai người, có lẽ là mang theo tâm lý may mắn miễn cưỡng mỉm cười: "Ở bên trong làm gì vậy?"

Độ ấm trên mặt Tả Đào dần dần giảm xuống, lại thấy nụ cười không giống nhau của mọi người, da đầu đều đã tê rần: "Thì...... Chụp ảnh chứ làm gì nữa ạ."

Vương Thu: "Anh không tin! Nhất định là hai người đang ăn que cay!" Lại nhìn về phía khóe môi Tống Thời Hàn, thanh âm càng hỏng mất: "Khóe miệng của đội trưởng cũng rách luôn rồi!!!"

Tả Đào cũng mau hỏng mất: "Cầu xin anh đừng nói nữa!"

Vương Thu: "Hai người...... Thật sự ở bên nhau?"

Nhóm bọn họ từ đầu liền vô cùng náo nhiệt, bộ dáng lại đẹp, quá dễ dàng thu hút sự chú ý của người khác, chỉ trong mấy giây ngắn ngủi, đã hấp dẫn không ít ánh mắt của người qua đường.

Tả Đào nắm tay lại: "Anh thật sự đừng nói nữa."

Vương Thu: "Anh không cách nào bình tĩnh được! Người sắp phải phát sóng trực tiếp chổng ngược gối đầu là anh!!!" Hắn đã vì chuyện của Tả Đào và Tống Thời Hàn mà vô cùng cao hứng, lại thay chính mình mà khổ sở: "Hai người hôn môi hay làm gì anh không ngại, nhưng tốt xấu gì phải cho anh thở cái đã?"

Tả Đào hít sâu một hơi: "Nói rồi mà, em sẽ mở thẻ cho anh, tìm giáo viên cho anh luôn!!"

Star vui sướng khi người gặp họa, vỗ vỗ bả vai Vương Thu: "Anh em, hiện tại được người khác trả tiền thuê giáo viên cho tiện nghi biết bao nhiêu nha đây chính là thiên đại phúc khí."

Vương Thu vò đầu bứt tóc: "Cái phúc khí này cho cậu luôn dấy muốn không!"

Star trả lời rất dứt khoát: "Tôi không cần, tôi lại không cần đứng chổng ngược gội đầu."

Ngô Thủy Ba: "Ha ha ha ha ha ha ——"

Sau đó.

Khương Minh còn có chút ngoài ý muốn, hỏi Cat: "Thu làm sao mà biết được?"

Cat lời ít mà ý nhiều: "Bọn họ ở WC nam mở hội chồn ăn dưa nói ra."

Khương Minh: "......"

Sau khi lên vòng đu quay xem phái hoa xong, đã gần 10 giờ tối, trước khi rời khỏi công viên giải trí, Khương Minh lại để năm độ viên nhà mình quay lại chỗ dưới vòng đu quay chụp một tấm, mói quay trở về căn cứ.

Cả một ngày binh hoang mã loạn, Tả Đào cảm thấy chính mình cơ hồ bị đào rỗng, tắm rửa xong lên giường năm không bao lâu, liền nặng nề mà ngủ mất.

——

Hôm sau.

Lúc tỉnh lại đã là 9 giờ sáng.

Tả Đào rửa mặt qua loa một hồi, vừa lướt Weibo vừa chạy lên lầu, trong đầu lại vẫn hay nhớ lại chuyện tối hôm qua. 

Bởi vì sắp tới giải đấu mùa hạ, nên trên Weibo gần nhất đều là một ít đề tài về thi đấu. Rạng sáng hôm nay, công ty trò chơi đã trực tiếp công bố 16 đội ngũ sẽ tham gia trong giải mùa hạ, tất nhiên Wildfire cũng ở trong đó.

Tính toán thời gian, sau khi công bố đội ngũ sự thi, kế hoạch lịch thi đấu hẳn cũng hai ngày sau liền phải công bố.

Nhớ tới thi đấu sau đó không lâu, Tả Đào còn có chút chờ mong.

Tả Đào lấy cho mình một ly sữa bò, hậu trường Weibo vào lúc này nhảy ra một thông báo nhắc nhở đặc biệt.

【 Trang mà bạn theo dõi @ Câu lạc bộ thể thao điện tử Wildfire đã đăng một Weibo. 】

Uống một ngụm sữa bò, Tả Đào tiện tay ấn vào.

Là một cái Webo của công ty trò chơi, đằng sau chỉ có mấy chữ.

【 Chúng ta gặp nhau trong giải đấu / thái dương mỉm cười.jpg】

Mà phía dưới dòng chữ, còn đính kèm thêm một tấm ảnh chụp, rõ ràng là tấm ảnh tối hôm qua Khương Minh kêu bọn họ chụp ở dưới vòng đu quay, lúc đó bầu trời đêm đầy lửa khói, ngoại trừ Vương Thu có chút tươi cười mỏi mệt ra, mọi người đều rất vui vẻ.

Tả Đào đem ảnh chụp phóng đại lên một ít, cậu đứng ở vị trí trung tâm của mọi người, bên trái là Tống Thời Hàn, trong tay vẫn luôn cầm cái kẹo bông gòn mua cho cậu, tựa hồ là cảm xúc không tồi, tối hôm qua khóe môi vẫn luôn nhàn nhạt ý cười.

【 a a a a a, tối hôm qua mọi người đi  công viên giải trí?!! 】

【 Tôi cũng ở tôi cũng ở tôi cũng ở!! Mẹ nó tôi thế mà không gặp được mọi người hu hu hu  ——】

【 Cầu chúc Wildfire thi đấu giải mùa hạ thuận thuận lợi lợi, chen vào top 3, dũng sấm thế giới vì nước làm vẻ vang!!! 】

【 Đây có phải là thông báo chính thức không? Con trai tôi chắc chắn sẽ có mặt trong đội hình xuất phát phải không? 】

【 Nhân tiện hôm qua mọi người có gặp phải biến thái không? Tôi tối hôm qua cùng bạn trai đi cùng nhau, hắn nói WC nam có một đám bệnh tâm thần, sợ tới mức lúc ấy không dám đi vào, phải cố nhịn đi tìm một WC khác thật xa / che mặt.jpg】

【 Mọi người cười rất vui vẻ, không khí trong đội thật tuyệt vời! 】

【 Thật sự đều cười đến thực vui vẻ sao? Không biết có phải ảo giác của tôi hay không......Chỉ thấy Thu không thoải mái là sao, tôi cảm giác được nụ cười của hắn rất không thích hợp? 】

【 Đúng vậy, trước kia lúc official weibo đăng ảnh sinh hoạt hàng ngàu của họ, Thu vĩnh viễn đều là cười ngốc nhất. 】

Khi nhìn thấy điều này, động tác của Tả Đào hơi khựng lại, cậu định đợi lát nữa sẽ giúp Vương Thu liên lạc với huấn luyện viên cá nhân ở phòng tập.

Số lượng tin nhắn trong khu vực bình luận vẫn tăng lên với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, Tả Đào tiếp tục đọc xuống.

【 Này! Tôi nói mấy người thật ngốc, có sẵn đường đấy không cắn, lo chú ý tới Thu làm gì!! 】

【 Chị em lầu trên muốn nói cái gì? 】

【 Nhắc nhở nho nhỏ. Trọng điểm là công viên giải trí, tiếp theo là kẹo bông gòn trên tay Fire, cuối cùng lại nhìn vẻ mặt  cười ngọt ngào của con trai. 】

【??? 】

【 a a a!! Nháy mắt nháy mắt đã hiểu ý ngoài lời của chi em lầu trên, tôi muốn cắn điên rồi / mắt tình yêu.jpg】

【 Thực xin lỗi, tôi là vừa mới gia nhập đại gia đình fans CP, đều là từ fan mẹ chuyển sang, làm ơn nói càng rõ ràng một chút! 】

【 Cảm ơn vì lời mời, tôi tới. Fan CP đều biết trước đây chúng ta có một anh chàng đến đá quán đúng không? Người này chia sẻ một bài đăng trên weibo, đại khái chính là tú ân ái chuyện của Fire và Wind, bọn họ lúc ấy không phải cũng là đi công viên giải trí sao? Rõ ràng lúc trước Fire đã bác bỏ tin đồn, nhưng người nọ còn nắm chuyện này nói Hỏa Phong nhiều ngọt ngào, cuối cùng ZZ còn đăng nhập tài khoản lên dỗi người kia. 】

【 Ở chỗ này tôi muốn khen ZZ một câu, tôi tuyên bố, cậu ấy có tư cách trở thành người đứng đầu của fans CP chúng ta! 】

【 Mọi người nghĩ lại xem, hai việc trước sau mới cách nhau bao lâu? Cho nên, tôi hợp lý hoài nghi, Fire cũng thấy cái Weibo kia, cho nên mới cố ý chống lưng cho chúng ta ( đương nhiên không phải, là chống lưng cho con trai chúng ta. 】

【 Một đợt não bổ Pink ở căn cứ làm nũng phát giận muốn đi công viên giải trí. 】

Tả Đào: "......"

Cậu thực sự càng ngày càng bội phục trình độ của các fans, đây là thuwvj lực gì vậy, chỉ một tấm ảnh chụp thôi mag có thể bổ não ra nhiều chi tiết như vậy.

【 Còn có một chuyện vô cùng quan trọng. Mọi người có để ý cái kẹo bông gòn màu " hồng nhạt" trên tay Fire không, mọi người đều biết Fire không thích ăn đồ ngọt, như vậy cũng chỉ còn lại một loại khả năng, đó là mua cho con trai chúng ta. Nơi này @ một chút vị fans Wind lần trước nổi điên tới Fanpage của chúng ta, thế nào, kẹo bông gòn so với mì gói còn ngon hơn nhiều nha / chống nạnh.jpg】

【 Dũng cảm tuyên bố một cách ngông cuồng, cuối cùng vẫn là do Fire đích thân đút cho Pink ăn kẹo bông gòn! 】

【 Các chị em nói rất đúng!!! 】

【Fire không hổ là nam thần tôi thích nhiều năm, anh ấy thật sự rất tỉ mỉ ngọt ngào, rất sủng Pink! 】

【 Tình yêu tuyệt mỹ, khóa cứng. 】

Tả Đào ngẩn ra.

Tối hôm qua trên đường về căn cứ, vái kẹo bông gòn kia bị mọi người chia nhau ra ăn, nhưng lúc ấy Tống Thời Hàn vẫn để dành cho cậu một ngụm cuối cùng, tự mình đưa tới bên miệng cậu.

Rất ngọt, vị dâu tây.

Những người này đoán không khỏi cũng quá chuẩn.

Nói thật, chính Tả Đào cũng chưa kịp nghĩ tới cái phương diện này, giờ phút này khi xem những người này nói có sách mách có chứng, trong lòng cũng nhịn không được hiện ra cùng loại suy đoán.

Cẩn thận nghĩ lại, lúc ấy nói muốn đi công viên giải trí, thật ra là Tống Thời Hàn nói ra.

Trước đó, cậu còn cố ý hướng Tống Thời Hàn lộ ra chút chuyện trên fanpage, vô cùng uyển chuyển mà thả dấm chua. 

Cho nên có thể hay không...... Thật sự giống như cư dân mạng đoán?

Mới vừa nghĩ đến đây, Tả Đào vội vàng lắc lắc đầu.

Vẫn là khả năng không quá lớn. Đầu tiên, Tống Thời Hàn từ trước đến nay không chú ý tin tức trên mạng, hơn nữa cũng không quá để ý thanh âm trên mạng, ngay cả đại ngôn nhiều năm như vậy cũng mới chỉ tiếp nhận một cái, sao có thể bởi vì chuyện như vậy, mà cố ý mang theo cậu đi công viên giải trí một chuyến.

Hẳn chỉ là trùng hợp.

Tả Đào một bên chê cười chính mình yêu đương vào liền thành ngốc nghếch, một bên đổi mới khu bình luận.

【 Mẹ nó, Fire vừa mới like tôi!! 】

【 a a a, cũng cho like tôi!! 】

【 Còn có tôi cũng like!!! 】

Hô hấp hơi hơi đình trệ, trái tim lại một lần nữa đập gia tốc.

Tả Đào chậm rãi vào trang chủ của  Tống Thời Hàn. Chỉ cần nhìn nhắc nhở trên weibo, Tống Thời Hàn dùng nick lớn " Wildfire - Fire", ấn like từng cái từng cái bình luận.

Tối hôm qua ở công viên giải trí mua cái kẹo bông gòn kia quả thực rất ngọt.

Đến bây giờ vẫn còn thấy ngọt ngào ở tận trong tim.

- ------

Sang tuần bận việc nên sẽ ra chương hơi chậm do edit bằng điện thoại nên k ra chương ổn định đâu. Mọi người thông cảm nghe.

Đọc truyện chữ Full