DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bàn Về Chiến Lược Tiến Công Của Thiên Tài
Chương 26: Chương 26


Edit + Beta: V
Thỏ sắp sinh? Túc Mạc vừa dứt lời, các thành viên trong đội nhất thời chưa phản ứng kịp, đầu óc bọn họ chợt trống rỗng, đôi tay tung kỹ năng một cách máy móc, mãi đến khi Quả Sơn Tra "ĐM" một tiếng thức tỉnh mọi người, khiến Gió Mát đang mải mê đoạt vị trí mém xíu trượt chân té về phía trước.
Gió Mát choáng váng: "Trứng gì? Thỏ Linh Tâm có thể đẻ trứng nữa sao?"
Quả Sơn Tra sửa lời cậu ta lại: "Bậy, là trứng mà Thỏ Linh Tâm mang theo sắp nở."
Bởi vì Thỏ Linh Tâm mang theo trứng thú cưng, trước lúc trứng nở sẽ sản sinh ra công năng khiến nó dừng tấn công.

Thỏ Linh Tâm ôm trứng thú cưng đứng trong chiến cuộc hỗn loạn nhìn xung quanh, dường như đang chờ chủ nhân hạ lệnh khác, đội nhỏ bốn người ngay lúc mấu chốt lại mất đi một tay đánh quan trọng.
Túc Mạc bình tĩnh triệu hồi Bạch Hổ thế chỗ Thỏ Linh Tâm, hạ lệnh mới: "Quả Sơn Tra! Đón thỏ!"
Quả Sơn Tra kiêm nhiệm chức vú em nhìn Thỏ Linh Tâm ôm trứng chạy về phía mình, trong lòng rối rắm như có ngàn vạn con thỏ chạy như điên: "Đại ca! Mặc dù em là trị liệu nhưng em thật sự không có kinh nghiệm đỡ đẻ cho thỏ, ấy, không có kinh nghiệm chăm sóc trứng!"
Gió Mát né hai đòn, mông vừa đặt lên ghế thì bớt chút thời gian nói: "Nhóc Quả, chuyện gì cũng có lần đầu tiên."
Thỏ Linh Tâm ngoan ngoãn nghe lệnh chủ nhân, ôm trứng đứng bên cạnh Quả Sơn Tra.
Túc Mạc lạnh lùng nói: "Bảo vệ nó cho tốt."
Quả Sơn Tra: "..."
Cứu mạng! Cậu ta đang chơi trò gì thế này! Không những phải buff cho người mà còn phải buff cho trứng nữa sao?
Thời gian còn lại 1 phút, thế cục bên trong ngày càng hỗn loạn, vài bàn trà đều nổ ra tranh đoạt, các người chơi đồng loạt mở đạo cụ phòng ngự, chuẩn bị thủ cho đến giây cuối cùng.

Ba người khác không rảnh để ý đến Quả Sơn Tra, thú triệu hoán của Túc Mạc lại mạnh mẽ phá vỡ cục diện bế tắc, Gió Mát được Úc Trăn yểm hộ thành công ngồi xuống.
Gió Mát kêu: "Anh! Còn 8 giây."
Úc Trăn chồng thêm hai tầng trận pháp phòng ngự, Túc Mạc lợi dụng kỹ năng trào phúng của Gấu tách chiến sĩ bên phe địch ra, kỹ năng làm loạn đa mục tiêu của Nguyệt Miêu CD xong lại tung vào đám người, Quả Sơn Tra buff một cái cho Gió Mát.
[5, 4, 3...]
Âm thanh đếm ngược của đầu não vang bên tai, tựa như tiếng chuông đòi mạng đập mạnh vào tim của người chơi.
[Chúc mừng người chơi Gió Mát Đến Chậm thành công chiếm bàn trà!]
[1.]
Chiếm chỗ và đếm ngược dường như kết thúc cùng lúc, đèn xanh trên bàn sáng lên khiến tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm, Quả Sơn Tra gục ngã trên mặt đất: "Nguy hiểm thật, nguy hiểm thật, mình chưa chết, tiền vẫn còn đó."
Gió Mát sáp nguyên người lên bàn trà: "Mệt chết mất, em cảm thấy mông mình đau quá à."
Túc Mạc thu hồi Phù Vân Đăng, bốn con thú triệu hoán cũng biến mất.

Cậu ngẩng đầu nhìn chữ vàng trên không trung, kết toán hoạt động và âm thanh của đầu não xuất hiện trước mặt của người chơi.
[Cửa thứ nhất của Quán Trọ Hoang Mạc kết thúc, hiện đang tiến hành kết toán chiến trường, người chơi còn lại là 106, đội ngũ còn lại 26/20, thành công chiếm bàn 19/20.]
[Tiến hành hồi sinh chiến trường, đội ngũ chiếm được bàn được hồi sinh toàn bộ.]
Bản đồ bên trong Quán Trọ Hoang Mạc đổi thành [Bản đồ an toàn], đèn lồ ng trên tầng hai đã tắt nay lại sáng lên, bình hoa, ly trà,...!bị người chơi phá hỏng đang chờ tiến hành phục hồi cảnh tượng và đạo cụ, chỉ trong 2 giây, toàn bộ bản đồ đã khôi phục lại trạng thái ban đầu.
Người chơi nhìn đồng đội được hồi sinh thì yên lòng.


Đúng lúc này, ánh sáng đỏ chợt bao phủ những người chơi chưa chiếm được bàn.
"Đù, đây là gì vậy?"
"Ra ngoài không được!"
"Ánh sáng này hơi bị đau nha!"
Túc Mạc liếc nhìn chiến sĩ cách đó không xa bị ánh sáng đỏ bao phủ, nói: "Xin lỗi."
"Người anh em giỏi thật." Chiến sĩ nghe vậy thì bất ngờ nhìn cậu: "Không cần khách khí như vậy, chơi game vốn phải có nguy hiểm mà, cậu có thể chơi triệu hoán sư được như thế thật sự quá dữ."
Túc Mạc im lặng, đối phương chủ động gửi cho cậu lời mời kết bạn.
Nhờ thế cậu mới biết ID của đối phương – Bánh Gấu Nhỏ.
[Tiến hành trục xuất khỏi chiến trường, đội ngũ chưa chiếm được bàn sẽ bị trục xuất, đồng thời nhận trừng phạt của hoạt động.]
Âm thanh đầu não vang lên, người chơi bị ánh sáng đỏ bao phủ bị trục xuất đi hết, toàn bộ Quán Trọ Hoang Mạc tức khắc thông thoáng hơn rất nhiều.

Hoạt động cửa thứ nhất kết thúc, trong hành lý của mọi người xuất hiện [Suất ngủ lại Quán Trọ Hoang Mạc], ngay sau đó, vị trí cầu thang trên tầng hai sáng đèn, khu lưu trú tầng ba, tầng bốn được mở ra.
Chủ quán trọ chắp tay nói: "Chư vị, xin mời."
Những người chơi khác thấy vậy thì ào ào lên tầng hai, dường như rất nóng lòng muốn đoạt phòng trên tầng ba, tầng bốn.
"Anh ơi!" Giọng Quả Sơn Tra vang lên trong kênh Đội: "Con thỏ!"
Túc Mạc tức khắc hồi thần lại, cậu nhìn con thỏ đang ôm trứng trốn phía sau Quả Sơn Tra, trước mắt xuất hiện đếm ngược thời gian [Trứng nở], cơ mà thời gian đang tăng dần.
Cậu bước nhanh tới chỗ con thỏ nhận lấy [Trứng thú cưng].
Úc Trăn đột nhiên nói: "Đổi chỗ đi."
Túc Mạc nghe anh, nhưng [Trứng thú cưng] không thể bỏ vào hành lý nữa nên cậu đành phải nhờ ba người khác yểm hộ đi đến tầng ba, tìm được một gian phòng trống gần cầu thang.
"Không phải trứng sắp nở rồi chứ?" Quả Sơn Tra hồi hộp nhìn Túc Mạc buông trứng xuống: "Đây là lần đầu tiên em thấy trứng thú cưng nở đó, bên trong sẽ là sinh vật gì đây nhỉ! Dựa theo tình hình hiện tại thì chắc bên trong chỉ là một sinh vật nhỏ, hình thể không quá lớn."
Gió Mát phủ nhận: "Cậu ngốc à, thú cưng có kỳ ấu niên, chẳng phải hồi đó con thỏ cũng nhỏ xíu đó sao!"
Thỏ Linh Tâm nhảy qua lại, hai lỗ tai "gân guốc" cực kỳ có lực uy hiếp.
Quả Sơn Tra: "..."
Trứng thú cưng được đặt trên chiếc bàn giữa phòng, bốn người vây quanh thì không khả thi lắm.

Gió Mát nhìn trứng rồi lại nhìn Quả Sơn Tra: "Hay là cậu lại đó đi?"
Quả Sơn Tra: "?"
Gió Mát: "Không phải người ta hay gọi trị liệu là vú em à? Nói không chừng nó cần hệ phái trị liệu để giục nở đó."
Quả Sơn Tra cố duy trì vẻ hòa nhã: "Nhóc Gió, cậu đừng xài từ giục nở bậy bạ được không? Tui cực kỳ lo lắng cậu làm chủ phòng live có thể dẫn dắt tốt các thanh thiếu niên hay không, phẩm chất cậu thế này thật đáng quan ngại."
Gió Mát: "Tôi nghi ngờ cậu đang tiến hành công kích cuộc đời tôi."
Quả Sơn Tra phản bác: "Là do cậu tiến hành công kích hệ phái của tui trước."

Hai người bắt đầu tranh luận về việc "trị liệu có thể buff thú cưng không" và "nghề chủ phòng live cần có những phẩm chất ưu tú nào".

Túc Mạc đứng kế bên, cậu nhìn thấy hoa văn trên trứng thú cưng xảy ra biến hóa: "Bên tôi có thanh tiến độ, hiện thời gian trứng nở đang tăng dần."
Úc Trăn nghe vậy thì nghi hoặc nhìn cậu: "Phần mô tả vật phẩm trứng có nói nó nở thế nào không?"
Túc Mạc nhíu mày: "Trong lúc chiến đấu có nhắc nhở một lần, bảo tôi cẩn thận che chở cho nó."
Úc Trăn trầm ngâm một chốc: "Che chở? Hay là cậu sờ nó thử."
Dứt lời, anh bổ sung thêm: "Đây là trứng thú cưng của cậu, muốn nó nở thì chỉ có thể do cậu mà thôi."
Túc Mạc cầm trứng thú cưng lên, dựa theo lời Úc Trăn sờ lên vỏ trứng, cậu sờ khoảng 1 phút thì thanh tiến độ đang đếm xuôi bỗng nhiên ngừng lại, bắt đầu chiếu theo tốc độ bình thường tiến hành đếm ngược.

Cậu bối rối vuốt v e vỏ trứng, lòng bàn tay cảm nhận được xúc cảm ấm áp, giống như thật sự có một sinh mệnh nhỏ đang nỗ lực phá vỏ chui ra ngoài dưới sự giúp đỡ của cậu.
Loại cảm giác này khác với cảm giác sờ lông của Thỏ Linh Tâm, kể cả cảm giác chờ mong cũng vậy.
Thỏ Linh Tâm đứng trên bàn, cố gắng nhón chân nhìn trứng thú cưng trong lòng chủ nhân, nó vui sướng kêu lên.
Rốt cuộc, khoảng chừng 10 phút sau.
Thời gian đếm ngược trên trứng thú cưng chạy về 0, "răng rắc" một tiếng, vỏ trứng nứt ra một khe nhỏ.

Túc Mạc thấy vậy thì cẩn thận đặt trứng lên bàn, cái khe kia mỗi lúc một lớn, cho đến cuối cùng, nó lóe lên ánh sáng xanh biếc.
Một sinh vật nhỏ không tính là động vật chui ra, nó giống như một đám sương mù nho nhỏ màu xanh biếc, chỉ lộ ra đôi mắt màu hổ phách ở giữa tựa biển sao bạc ngàn.
Gió Mát cầm lòng không đậu: "Má ơi...!đẹp quá à."
Quả Sơn Tra: "Này là thú cưng quý hiếm chưa được nhà sản xuất chính thức ghi nhận đúng không? Em mới vừa thấy hệ thống thông báo nè! Tên là Vụ Yêu!"
Úc Trăn nghe "Vụ Yêu" thì chợt khựng lại: "Yêu Quái Biển Sương?"
Quả Sơn Tra nói: "Không có xấu như Yêu Quái Biển Sương, sinh vật nhỏ này xinh đẹp hơn nhiều!"
Sinh vật nhỏ gian nan chui ra khỏi vỏ trứng, ngay khi nó chui hẳn ra ngoài thì vỏ trứng tức khắc hóa thành ánh sáng nhập vào cơ thể nó.

Nó chớp mắt như đang đánh giá thế giới bên ngoài, cuối cùng bèn di chuyển tới mép bàn rồi nhảy l3n đỉnh đầu của Túc Mạc.
["Trứng thú cưng giai thoại" đã nở, bạn nhận được thú cưng giai thoại đặc thù "Vụ Yêu", có muốn nhận không?]
Túc Mạc bấm xác nhận, bốn vị trí trên thanh thú cưng có thêm một Vụ Yêu, cậu click mở thì thấy kỹ năng của thú cưng mới này.
Công kích cơ bản của Vụ Yêu không xuất sắc như Thỏ Linh Tâm, nhưng nó lại là thú cưng toàn diện cả hai hệ vật lý – pháp thuật.
Vụ Yêu có tổng cộng ba kỹ năng, hơn nữa ba kỹ năng này rất quen thuộc.

Kỹ năng đầu tiên là roi sương mù, kỹ năng thứ hai là sóng sương mù, kỹ năng thứ ba là triệu hoán quái nhỏ, ngoài ra còn có thêm một kỹ năng đặc thù chờ kích hoạt, yêu cầu Túc Mạc thu thập tài nguyên mới có thể học.
Hệ thống thú cưng ở Thiên Hoàn quy định trong chiến đấu chỉ có thể mang theo một thú cưng, Thỏ Linh Tâm thuộc loại thú cưng thiên về công kích và tốc độ, Vụ Yêu thì thích hợp sử dụng trong phó bản tổng hợp, tuy nó trưởng thành không giống Yêu Quái Biển Sương lắm, song lại kế thừa ba kỹ năng của boss này, tần suất và cường độ của kỹ năng có đôi chỗ điều chỉnh, nhưng chung quy lại thì đây là thú cưng thiên về tấn công đơn và đa mục tiêu, có thể sử dụng trong các hoàn cảnh khác nhau.

"Kỹ năng ổn không?" Úc Trăn hỏi.
Túc Mạc tắt thanh thú cưng, duỗi tay sờ Vụ Yêu trên đỉnh đầu, cảm giác khi chạm vào lành lạnh khiến cậu khựng lại: "Cũng được, rất mát mẻ."
Hai người khác nghe cậu miêu tả: "..."
Gió Mát không nhịn được hỏi: "Mát mẻ? Anh đang xem nó là điều hòa hả!"
Túc Mạc bắt Vụ Yêu trên đầu mình xuống rồi đưa nó cho Thỏ Linh Tâm, không để ý nói: "Không biết có ăn nhiều hay không."
Quả Sơn Tra cảm thấy sống lưng ớn lạnh, hình như có điềm.
Trứng thú cưng đã nở thì Túc Mạc không quản nữa, cậu cho nó ăn nửa túi thức ăn cấp thấp, sau đó tập trung vào nhiệm vụ "Quán Trọ Hoang Mạc".

Cửa thứ nhất mới vừa kết thúc nhưng thanh tiến độ nhiệm vụ lại hiện lên thời gian còn lại 24 tiếng, nói cách khác, phần ngủ lại này sẽ kéo dài 24 tiếng, sau thời gian đó mới mở ải?
[Quán Trọ Hoang Mạc: Đêm khuya đang ngủ, hình như nghe thấy âm thanh kỳ quái gì đó (Nhắc nhở: Khiêu chiến mới, 24 tiếng kể từ khi cửa thứ nhất mở ra, xin người chơi chú ý thời gian, lấy nhắc nhở của nhiệm vụ làm trọng) đếm ngược 23:20:25.]
"Tuy người ta nói sau khi kết thúc Túng Thiên Khải thì nhiệm vụ trong trò chơi trở nên kỳ quái, nhưng dựa theo quy tắc cũ của Thiên Hoàn thì các hoạt động sẽ không thực hiện liên tục mới phải, cái này không giống phó bản." Gió Mát tiếp tục nói: "Em mới mở cửa sổ ra nhìn, hình như có người chơi rời khỏi Quán Trọ Hoang Mạc."
"Chúng ta nhận được suất ngủ lại tức là được phép ra vào tầng ba, tầng bốn, những lúc khác có thể tự do ra vào Quán Trọ Hoang Mạc." Túc Mạc nhìn thời gian, bây giờ là 7 giờ tối, đồng nghĩa với việc 7 giờ tối ngày mai mới có thể tiến vào cửa thứ hai.
"Đa số người chơi không thể online suốt 24 tiếng được, đương nhiên ngoại trừ những tên quái vật không ngủ, không nghỉ nằm trong khoang mô phỏng, nói gì thì nói quy tắc của Thiên Hoàn vẫn còn tình người lắm." Quả Sơn Tra: "Giờ tụi mình làm gì đây? Rời khỏi đây ra ngoài tăng cấp hở? À, em phải cất tiền vô kho hàng cái đã, mắc công cửa tiếp theo bị mất tiền.

Cấp có thể rớt, nhưng tiền không thể mất."
Úc Trăn có ý kiến khác: "24 tiếng này không đơn giản, nên để ý NPC nhiệm vụ hoặc chi tiết ở tầng ba, tầng bốn, có lẽ sẽ hữu dụng khi vượt ải."
Người chơi gặp nguy không sợ là hình thức mới, với tình hình hiện tại thì rất khó đoán xem trọng điểm của nhiệm vụ lần này là tìm manh mối giải đố hay là PvP.
Bốn người tận dụng thời gian còn lại rà soát tầng ba, tầng bốn một vòng, không ít đội có cùng suy nghĩ với bọn họ nên nhất thời, ở hai tầng lầu đều có người đi qua đi lại, hành lang, bình hoa, bức họa, thậm chí nhân viên chạy bàn của quán trọ đi ngang qua cũng không buông tha, song lại không có bất kỳ manh mối nào về nội dung hoạt động khiêu chiến cả.
Hoạt động khiêu chiến ban nãy ở Quán Trọ Hoang Mạc khiến Túc Mạc rất hoài nghi, lúc ấy có rất nhiều đội ngũ ngồi tại bàn không rời đi, hơn nữa điều kiện kích hoạt hoạt động là tất cả các đội lấp đầy hết bàn trà ở sảnh.

E là người chơi vô tình tham gia hoạt động này rất ít, đa số là những người chơi biết trước về hoạt động lần này, nhận được tin "Quán Trọ Hoang Mạc có giai thoại", có lẽ bọn họ nắm không ít lợi thế trong tay.
Túc Mạc và Quả Sơn Tra tìm ở tầng ba, Hành Tung và Gió Mát thì lên tầng bốn.
Chờ khi Túc Mạc trở về thì cậu để ý đối diện bọn họ có một phòng khác.

Bố cục của quán trọ là hình chữ Hồi (回), phòng đối diện cũng nằm ngay khúc quẹo lên cầu thang, bên trong phòng không có ai, chỉ có một người chơi nữ đứng ngay cửa.
Người chơi nữ này lạc quẻ so với những người chơi khác, dường như cô ta không có hứng thú tìm manh mối, lúc nãy Túc Mạc và Quả Sơn Tra đi tìm manh mối thì cô ta đứng ngay cửa, giờ đã 10 phút trôi qua, trở về rồi mà vẫn thấy cô ta đứng yên tại đó.
"Anh, anh nhìn gì vậy?" Quả Sơn Tra hỏi.
Túc Mạc thu ánh mắt lại: "Chuyện tôi bảo cậu để ý sao rồi?"
Quả Sơn Tra: "Em có để ý, nhưng quán lý quán trọ ở tầng một không có động tĩnh gì hết, còn đang vội vàng xử lý công việc treo thưởng.

Người phục vụ trong quán trọ thì khỏi nói, lên đồ ăn rất nhanh, hỏi câu nào cũng bảo là không biết."
Chớp mắt đã đến 10 giờ, bọn họ vẫn không thu hoạch được gì.
Túc Mạc nhìn đồng hồ: "Sắp 11 giờ rồi, tôi phải off nghỉ ngơi."
Thái độ của các thành viên trong đội đã quá đỗi bình tĩnh trước việc off ăn cơm hay quy luật giờ giấc làm việc và nghỉ ngơi kỳ lạ của triệu hoán sư.
Quả Sơn Tra: "Vậy mai 9 giờ anh lên mạng hả?"
Túc Mạc lại nói: "Ngày mai tôi không ở đây, trước khi 24 tiếng kết thúc tôi sẽ trở về, không cần chờ tôi."
Lúc này, một thành viên khác trong đội cũng nói: "Ngày mai tôi có việc."
Túc Mạc nhìn Úc Trăn.

Úc Trăn lại bổ sung thêm một câu: "Thời gian không xác định, nếu lên mạng không được tôi sẽ nhờ người thay thế, các cậu yên tâm."
Quả Sơn Tra và Gió Mát mắt to trừng mắt nhỏ: "Hai anh không có ở đây, bỏ lại hai đứa em nhỏ yếu, đáng thương mà lại bất lực thế này sao?"
"Cũng không phải là không online mà." Túc Mạc thu dọn hành lý, xác nhận tất cả bình thường thì nói: "Off đây, ngủ ngon."
***
Sau khi rời mạng thì Túc Mạc đi rửa mặt, Nhạc Nhạc đang tìm quần áo để ngày mai cậu ra ngoài, giống hệt một bà mẹ nhọc lòng vì con.

11 giờ cậu vào phòng thí nghiệm, lấy chiếc hộp sắt đặc biệt từ hộc đựng đồ bên dưới kệ thủy tinh, nói: "Nhạc Nhạc, ngày mai chuẩn bị giúp tôi một cái hộp đẹp, tôi phải đến nhà bà Trình."
"Không thành vấn đề!" Nhạc Nhạc nhanh nhẹn trả lời, lấy tốc độ nhanh nhất kiểm tra sở thích của đối phương: "Bà Trình thích hộp gỗ đàn hương và nước hoa mùi trà."
Túc Mạc bừng tỉnh: "Lần trước đàn anh Chu đi tinh hệ khác về có mang cho tôi một hộp trà!"
Nhạc Nhạc tiếp nhận mệnh lệnh vội vàng vọt đi, trước khi đi nhắc Túc Mạc: "Túc Mạc, 10 phút sau cậu phải đi ngủ đúng giờ đó."
Túc Mạc đẩy hộc đựng đồ về chỗ cũ, thấy cái rương đặt bên cạnh thì cậu chợt khựng lại, chớp mắt một cái.
Ma xui quỷ khiến, cậu kéo cái rương đó ra, lúc định mở khóa mới đột nhiên hoàn hồn, cả người đứng im vài giây, sau đó lại đẩy rương về.
"Túc Mạc! Mau lên giường ngủ!" Nhạc Nhạc từ phòng khách tiến vào, thúc giục: "Phải ngủ sớm một chút, quá giờ sẽ không ngủ được!"
Túc Mạc hồi thần, nói: "Nhạc Nhạc, chân tôi tê rần rồi."
Nhạc Nhạc hốt hoảng: "Có chỗ nào không khỏe à!"
Túc Mạc chớp mắt với nó: "Ngồi lâu."
Nhạc Nhạc đành phải dùng cánh tay máy nâng chủ nhân bé bỏng dưới đất lên: "Vậy Nhạc Nhạc cõng cậu đi ngủ, không khỏe chỗ nào phải nói với tôi đó."
Túc Mạc buộc phải ghé lên lưng người máy, cười hỏi: "Cậu cõng nổi không?"
"Cõng được." Nhạc Nhạc nói chắc nịch: "Nhạc Nhạc cõng được hết."
Túc Mạc dán sát vào người nó, khẽ khép mắt lại: "Ừm."
Sáng hôm sau, Túc Mạc từng bước hoàn thành nhiệm vụ buổi sáng, cậu ăn rồi uống thuốc dưới ánh mắt hài lòng của Nhạc Nhạc.

Sau chuyện nhập viện, Nhạc Nhạc bắt đầu cắt xén cà phê của cậu, mỗi ngày cậu phải hoàn thành nhiệm vụ đúng hạn thì màn hình điện tử mới có thể hiện lên biểu cảm vui sướng.
Túc Mạc xách quà mà Nhạc Nhạc gói tỉ mỉ ra cửa, men theo bóng râm ở tiểu khu đi ra phía sau, nhanh chóng đến trước nhà bà Trình.

Cậu ngoan ngoãn ấn chuông, trong chốc lát, cửa thông minh mở ra.
Cậu đang định chào hỏi thì thấy sau cửa là một người đàn ông xa lạ.
Anh mặc quần tây đen viền trắng, tay áo vén chỉnh tề tới khuỷu tay, gương mặt không giấu được vẻ lạnh lùng và đoan chính.
Túc Mạc bất ngờ, cậu cảm thấy người này hơi quen quen, hình như đã gặp ở đâu đó rồi.
"Túc Mạc phải không?" Người nọ mở miệng, nghiêng người nhường chỗ: "Vào đi."

V: Nhạc Nhạc is the best! Không biết thế giới ngoài kia thế nào, Túc Mạc có nhiều mối quan hệ cũ – mới ra sao thì Nhạc Nhạc vẫn là điều đáng quý của cậu.

Nếu để ý thì sau mỗi chương thi đấu căng thẳng, khi đã kết thúc mọi thứ, bóng dáng Nhạc Nhạc sẽ xuất hiện, để miêu tả thì người máy ấy giống như nốt lặng hiếm hoi giữa sheet nhạc đầy giai điệu thăng trầm vậy.
Deep tí thoi mấy má:))) khum biết có duyên với người máy hay sao mà cả bộ kia và bộ này tui đều gặp những thứ dễ thương.
Quà tặng, nghỉ lễ vui vẻ nha cả nhà!.


Đọc truyện chữ Full