DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Toàn Cầu Xâm Nhập
Chương 116: 116: Chương 118


Người trong nội căn cứ không cần tiếp tục phân đất vườn, Chung gia có nhà ấm của mình, trước nhà Trương thúc cùng dì Thu cũng có đất vườn cùng nhà kính, trước nhà Trình Mạch đều là đất vườn, bọn họ căn bản bận không kịp làm, chỉ chừa một ít đất, mặt khác thuộc loại căn cứ, thuộc về Quý Hủ.
Quý Hủ xây một loạt kho hàng lớn, lưu trữ gởi lương thực cùng vật tư căn cứ.
Chờ đem toàn bộ lương thực phơi khô thu vào, lại nửa tháng trôi qua.

Thời tiết vẫn nóng bức như trước, không có trời mưa, tạm thời không thể trồng lúa mì, chỉ phải chờ mưa xuống cùng hạ nhiệt độ.
Trong khoảng thời gian này chỉ cần không bận việc, Quý Hủ liền một mình lái xe rời đi căn cứ, một mình một người đi chỗ bãi cỏ bên ngoài tường vây, nơi đó có một kiến trúc hình trụ thấp lè tè, bên trong nhốt thật nhiều cuồng thi cùng quái vật dị hóa.
Quý Hủ thường xuyên mang theo thạch anh mà Tần Nghiễn An cấp cho hắn ngồi thật lâu, trên đỉnh hình trụ bị hắn làm ra thật nhiều lỗ nhỏ, mỗi khi hắn suy nghĩ chuyện gì sẽ ném thạch anh vào lỗ nhỏ, kích thích từng viên, cảm thụ hình trụ dưới chân chấn động.
Năng lực dị hóa của hắn là thành luỹ, lẽ ra nên thói quen cô độc, hắn cũng sớm thói quen với sự cô độc, vì sao hiện tại lại không quen đây?
Ra vào có người bồi, gặp chuyện có người che phía trước, bị thương có người chiếu cố..

thật sự làm người ta nghiện.
Quý Hủ nghĩ lâu như vậy, vẫn luôn không nghĩ ra, vì sao Tần Nghiễn An lại là đọa biến thú, hắn từ chỗ nào có điều kiện trở thành đọa biến thú?

Theo vết cào trong nhà Tần bà bà mà phán đoán, trước khi cuối thời bắt đầu, hắn đã có dấu hiệu đọa biến, khi đó ngay cả cuồng thi thấp nhất cũng chưa có, chỉ có vụn vặt vài dị quái thể, đó mới là hiện tượng bình thường, nhưng đọa biến thú rốt cục là làm sao tới?
Quý Hủ cũng không nghĩ ra, cũng không biết đọa biến thú còn có thể giống như dị hóa nhân, thong thả đọa biến, hắn biết rõ đọa biến thú cùng đọa biến vật, đều là đột nhiên xuất hiện, xuất hiện chính là trạng thái đọa biến, không có ý thức của nhân loại..

chúng nó ngay cả người cũng không phải, làm sao có ý thức của nhân loại? Tựa như con đọa biến vật dung hợp trong bệnh viện, theo góc độ khác mà nói, không liên quan gì với nhân loại.
Quá trình dị hóa đều là dị hóa trên cơ sở bản thể tiến hành cho dù là thị huyết nhân, chúng nó cũng dùng thân thể nhân loại, dung hợp trí nhớ của nhân loại, nhưng đọa biến thú cùng đọa biến vật đây? Chúng nó trời sinh là quái vật, không có nguyên mẫu, không có bản thể.
Từ lúc biết sự tồn tại của đọa biến thú cùng đọa biến vật, Quý Hủ vẫn luôn tin tưởng như vậy, không chỉ hắn, rất nhiều người sống sót trong cuối thời cũng đều cho rằng như vậy, nhưng tình huống của Tần Nghiễn An hoàn toàn vượt qua phạm vi nhận thức của hắn.
Quý Hủ ngồi trên đỉnh hình trụ thật lâu, mãi tới khi trời tối đen mới lái xe trở về.
Trì Ánh đứng bên ngoài sân nhà hắn đợi hắn, bên cạnh còn ngừng một chiếc xe thương vụ, đây là xe của Trình Mạch.
- Có chuyện gì sao?
Quý Hủ xuống xe, thuận tay khóa lại.
Trì Ánh kéo xuống một túi da rắn, nhìn qua thật nặng, đặt ở trước mặt Quý Hủ.
- Tôi nghe nói cậu thích thạch anh, ý đặc biệt đi tìm một ít trở về, tôi nghĩ dùng thạch anh thuê một chiếc xe của cậu.
Chỉ cần có xe, hắn có thể tự nghĩ biện pháp tìm xăng, chỉ cần có vật tư trao đổi là được.
Quý Hủ nhìn xe thương vụ:
- Không thuê xe Trình gia sao?
Trì Ánh nói:
- Không thể thuê xe Trình gia, lần này tôi rời đi khoảng cách xa, có thể sẽ không trở về được.

Nếu như tôi có thể trở về, tôi nhất định sẽ trả xe, thuận tiện mang theo thạch anh về cho cậu, nếu không về xe của cậu cũng không về được, cho nên cậu có thể cần mạo hiểm phiêu lưu mất đi một chiếc xe.
Quý Hủ nhìn nửa túi thạch anh, hỏi:
- Anh nghe ai nói?
Trì Ánh nhìn hắn, trong khoảng thời gian này Quý Hủ gầy hơn rất nhiều, nói rất ít, cả người trở nên lạnh lùng vô tình, hoàn toàn khác hẳn lúc Tần Nghiễn An ở bên cạnh.
- Tôi hỏi thăm Lương Sóc, hắn nói cậu thích thạch anh.

Dừng một chút Trì Ánh lại nói:
- Tần Nghiễn An hẳn là cũng biết, nhưng hắn không nói việc tư của cậu cho tôi biết.
Quý Hủ nói:
- Không thuê.
Trì Ánh hiểu được giá trị một chiếc xe.
- Nếu số thạch anh này không đủ, cậu nói cho tôi biết số lượng, tôi lại đi tìm xem.

Tôi có thể mua lại xe của cậu.
Quý Hủ đi vào nhà:
- Nhiều ít cũng không thuê, không bán.
Trì Ánh nhíu mày:
- Cậu nên biết tôi thuê xe làm gì, Tần Nghiễn An là anh của cậu, hắn biến thành cái dạng kia rời đi, cậu không thấy lo lắng sao? Uổng cho hắn trước khi rời đi, còn suy nghĩ cho cậu nhiều như vậy, chuẩn bị nhiều như vậy, con người cậu sao có thể máu lạnh như thế!
Quý Hủ dừng chân, không xoay người:
- Anh là muốn đi tìm hắn?
Trì Ánh lạnh lùng trào phúng nói:
- Phải, em trai như cậu có cũng như không, cậu không lo lắng, cậu không đi tìm hắn, tôi đi tìm.

Quý Hủ:
- Anh sẽ chết.
Trì Ánh:
- Chết thì chết, thế giới như vậy cũng không có gì đáng lưu luyến, tôi chỉ cần tâm an, không muốn làm cho mình hối hận.
Quý Hủ xoay người nhìn hắn:
- Hắn có nói qua cho anh biết chính mình là cái gì không?
Trì Ánh giễu cợt:
- Hắn là cái gì rất trọng yếu sao? Tôi biết hắn là Tần Nghiễn An, là huynh đệ của tôi là được.
Quý Hủ trầm mặc, nói:
- Tìm được hắn cũng vô dụng, dị hóa nhân toàn bộ dị thái còn có thể cố gắng đấu tranh một chút, chỉ cần bảo vệ cho ý thức của mình còn có thể tiến vào hoàn mỹ dị thái, khôi phục thành người, nhưng đọa biến thú đây? Nó sẽ không giữ lại ý thức nhân loại, nó chính là quái vật thuần tuý, chúng nó là tồn tại đứng đầu thực vật liên cuối thời, không có bất kỳ vật gì có thể thương tổn tới chúng nó.
Nhưng chúng nó thật dễ dàng thương tổn nhân loại.
Một thành thị xuất hiện một con đọa biến thú, đây tuyệt đối là địa ngục cấp, hắn tận mắt chứng kiến qua!.


Đọc truyện chữ Full