DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Lão Thấp Của Tôi
Chương 50

Uống qua rất nhiều thuốc nước thần kỳ, nếm qua rất nhiều thánh quả thế gian không có, về sau lại được trái cây đặc biệt tẩm bổ, làn da Khúc Thương Mang đã không phải là phàm nhân có thể so sánh được.

Cho dù là mỗi ngày các bạn nữ đều tẩy tế bào da chết cũng không hơn một đầu ngón tay trắng noãn của lão thấp. ( lời này thật kéo cừu hận)

Trước ngực lão thấp là hai hạt đậu đỏ nho nhỏ tinh xảo, màu hồng nhạt là tông màu mê người nhất, giống như hai quả mai màu hồng phấn, lúc này bị lớp trưởng dùng sức ngậm tại trong miệng cắn cắn, cấm – dục nhiều năm, cơ hồ còn chưa bao giờ tự giải quyết lão thấp làm sao nhận nổi loại kích thích này?

Cho tới bây giờ không có ai, thân mật tới gần anh như vậy.

Lại càng cho tới bây giờ không có ai, làm càn như vậy chơi đùa – làm qua thân thể anh!

Lão thấp thực nóng nảy, rất muốn một cước đạp bay lớp trưởng đột nhiên mất hết nhân tính này, nhưng hai tay hai chân đều bị nhánh cây chặt chẽ cố định ở tại trên giường, ngay cả miệng cũng bị nhét trái cây, bởi vì kịch liệt thở gấp cùng rên rỉ nhỏ vụn, nước bọt ướt át trong miệng lão thấp dọc theo khóe miệng nhỏ thật nhiều giọt xuống.

Không chỉ bị chế trụ hành động, còn bị phong tỏa hết thảy phù chú có thể dùng, có thể triệu hồi sủng vật đến hỗ trợ chạy trốn.

Không đường thối lui, chính là hình dung lão thấp hiện tại.

Khúc Thương Mang quẫn bách cực kỳ, đối với tình huống khổ bức của mình lúc này hoàn toàn bất lực, mới vừa đạp ra một cái đã bị nhánh cây nhẹ nhàng gãi cọ lên lòng bàn chân, theo bản năng muốn cười, khóe miệng liền chảy ra càng nhiều nước bọt xen nước quả.

Đều bị Nhiên cúi người, từng cái liếm sạch sẽ.

Thật ngon ngọt, nhưng là...

"Không nên lộn xộn, lão thấp." Lúc này tính tình Nhiên, rõ ràng không tốt bằng trước kia lắm.

Theo lời của cậu, Khúc Thương Mang cảm thấy mặt dưới chợt lạnh, quần lót nháy mắt đã trở thành lịch sử, tiểu tiểu Thương trắng nõn nà hoàn toàn bạo – lộ ở trong không khí.

Bị Nhiên nhẹ nhàng chộp trong tay, hoàn toàn không có bất kỳ dấu hiệu gì dựng thẳng lên.

Lão thấp thanh tâm quả dục quả thực gặp trở ngại: "Hm hm hm..."

Trong vành mắt lão thấp óng ánh nước mắt, cùng lúc vì chính mình khinh địch như vậy đã bị người làm – cứng rắn – mà xấu hổ vô cùng, cùng lúc lại phi thường phi thường lo lắng tình huống của Nhiên.

Đây rốt cuộc là bị người hạ cái độc gì a, độc tính cũng quá lớn được chứ!

Nhiên lại tựa hồ như phát giác tâm tư luống cuống của Khúc Thương Mang, lơ đãng gợi lên khóe môi, lộ ra một nét mỉm cười nhàn nhạt thoáng hiện trong ngày thường đều chưa từng xuất hiện, mang theo một vẻ tà mị nói không nên lời.

Hốc mắt ẩm ướt hồng nhuận rất nhanh đã bị hôn lên vô số nụ hôn: "Bộ dạng thầy khóc, đẹp hơn."

Khúc Thương Mang: "......"

Mẹ cha ôi, đây rốt cuộc là làm sao vậy!

Cách vách tiếng rên rỉ trỗi dậy thêm lần nữa, thời thời khắc khắc kích thích lên thần kinh nhạy cảm hai người trong phòng này.

Khúc Thương Mang toàn thân trên dưới trống trơn bạo – lộ ở trước mặt lớp trưởng đại nhân, mà lớp trưởng tựa hồ cũng cũng không vội vã phá thân lão thấp, ngón tay ở trên người của anh nhẹ nhàng mau chóng du tẩu, phảng phất muốn hưởng thụ trước da thịt tuyệt vời của lão thấp một phen.

Tính cách Khúc Thương Mang làm sao có thể ngồi chờ chết?

Coi như bị nhánh cây quấn được mắt cá chân đều ra dấu, tay đau đến khó chịu, nhưng vẫn là một khắc càng không ngừng muốn muốn tránh thoát nhóm nhánh cây trói buộc.

Trong ngày thường nhánh cây đồng ý đối với lão thấp nói gì nghe nấy, thậm chí chần chờ trong nháy mắt.

Mà lão thấp thấy sự thả lỏng này là cơ hội không dễ có được, dùng hết khí lực cả người, lại giãy mở không ít trói buộc, mắt thấy có thể trốn chạy, lại bị Nhiên gắt gao đặt ở trên giường, cằm lại một lần bị người dùng lực bóp khiêu khích, giống như có thể bóp nát xương cốt, lực mạnh như muốn ăn tươi nuốt sống bản thân, đau đến mức nước mắt Khúc Thương Mang "tách tách tách" dọc thẳng xuống.

Không ai có thể lý giải sự thống khổ lúc này của anh.

"Nhiên..." Trái cây trong miệng đã bị anh phun ra ngoài, thanh âm Khúc Thương Mang có chút nghẹn ngào, lại vô lực mềm mại: "Buông, tôi tìm người tới giúp em giải độc."

Ánh mắt hai người va chạm, không khí chung quanh lạnh cả người.

Thời gian giống như yên lặng, có lẽ là giây lát, có lẽ đã qua thật lâu, bên tai Khúc Thương Mang mới truyền lại thanh âm anh đã quen thuộc: "Lão thấp, không cần tìm người khác."

Trúng độc tên là Khúc Thương Mang, tìm người khác tới có thể giải cái gì.

Tiếp theo, trước mắt Khúc Thương Mang một trận mơ hồ, tầm mắt anh hoàn toàn bị đám nhánh cây thật dày che kín.

Ngũ giác lập tức đều trở nên nhạy cảm yếu ớt, giống như có nghìn nghìn vạn vạn cánh tay ở trên người của anh sờ tới sờ lui, lại giống như có thứ gì đó ấm áp ngậm vào "tiểu thương" nho nhỏ anh ít dùng tới, cũng không thế nào chú ý hết tới phía dưới nữa.

Tiểu thương được chăm sóc thật tốt, kích động hưng phấn thẳng tưng phun dịch màu trắng.

Khóe mắt Khúc Thương Mang đã đẫm nước, từ nhỏ đến lớn cho dù là bị đàn quỷ vây quanh trêu chọc cũng chưa từng bất lực như thế.

Càng bi kịch chính là khó chịu thì khó chịu, thế nhưng anh cảm nhận được khoái – cảm rất mãnh liệt.

Khúc Thương Mang bị tính cách đà điểu của mình tức chết rồi, đều bị trói đến đáng khinh, còn có thể có khoái – cảm! Mi rốt cuộc có bao nhiêu M?

Sau quãng yên lặng chết chóc, Khúc Thương Mang được gỡ trói buộc toàn thân.

Nhiên ôm người thê thảm vô cùng, tiểu tiểu Thương còn hơi nghiêng mình trên phiến lá cây, cả người lão thấp đều là dấu hôn đáng thương, trong lòng hối hận không thôi.

Những điều này là do ta làm? Tuyệt đối không có khả năng!

Ta sao có thể đối xử với em như vậy!

Nhưng còn có người khác có thể đem lão thấp bức thành như vậy không?

Nhiên nhắm mắt yên lặng thanh tẩy ý nghĩ, bộ dáng lão thấp mặt đỏ thật là đáng chết... Đẹp... Khụ.

"Nhiên?" Khúc Thương Mang cố chấp chống đỡ mở mắt, tuy rằng anh thực không muốn, nhưng đích thật là bị giải quyết dục – vọng tiềm ẩn nhiều năm.

Lúc này lão thấp vẻ mặt túng – dục vô cùng, môi sưng đỏ, hai má hồng phấn, thân thể mềm mại vô lực dựa vào vòm ngực Nhiên, tay chân đau đớn hoàn toàn không muốn động, quả thực là chói lọi làm cho người muốn phạm tội.

Nhưng Nhiên luyến tiếc hành động tiếp = =, chỉ là làm yên lòng hôn hôn khóe miệng lão thấp = =!

"Em không sao chứ? Độc giải quyết sao?" Khúc Thương Mang không rảnh nói thẳng tình huống mình như thế nào, phi thường nhanh chóng hỏi.

Chống lại tầm mắt thân thiết của lão thấp, cõi lòng của Nhiên hoàn toàn tan chảy.

Lão thấp bị mình gây sức ép chật vật như thế, quan tâm nhất lại vẫn là cơ thể của ta...

"Hỏi em nói đi! Có phải hay không còn không thể giải thích? Nhanh đi tìm Vương Kim Vũ!" Lão thấp rất muốn đứng dậy, rồi lại mềm nhũn nằm úp sấp ngã trở về.

Nhiên ôm sát người đang khó chịu không đỡ nổi còn không chịu thành thật, trong lòng tràn đầy là anh, không bao giờ... có thể buông ra người này nữa.

"Lão thấp, theo ta cùng một chỗ đi, ta sẽ đối tốt với em."

Vĩnh viễn đối tốt với em.

Khúc Thương Mang: "......"

Đây là cái tình tiết gì?

Khúc Thương Mang mặt đỏ gay gắt, trải qua việc cùng giường hôn môi ở chung lại còn tuốt ống cho nhau này, cảm giác của anh đối với Nhiên quả thật đã không giống với lúc trước.

Ngượng ngùng lại có chút buồn rầu, một trận vừa mới đó thực ngược, hiện tại nếu đáp ứng kết giao, sẽ bị điều giáo thành đầu M mất, tuyệt đối không được!

Cho nên Khúc Thương Mang hết sức thành thật làm đà điểu: "Tôi muốntắm rửa."

Nhiên sửng sốt: "......"

Vậy xem như là đáp lại?

Có điều bất luận lão thấp hồi phục rõ ràng cái gì, cậu vẫn dựa theo yêu cầu lão thấp, đem người ôm vào trong phòng tắm.

Nhiên muốn nói lại thôi bị lão thấp đánh đuổi đi ra: "Em đi tìm Vương Kim Vũ giải độc, tôi muốn tắm rửa, không được vào!" Nếu không cắn giết!

Nhiên không hiểu ra sao cả, lão thấp cũng có chút không hiểu ra sao cả.

Khúc Thương Mang vò đầu, mình rốt cuộc phát điên vì cái gì a!

"Quên đi, chờ thi khảo sát toàn trường chấm dứt rồi nói sau..."

Vì thế, làm từ bên ngoài dạo qua một vòng trở về, thành công làm sạch toàn bộ trọc khí, lúc Nhiên chuẩn bị ướm thử hỏi lão thấp, lại phát hiện... Người ta đã chui vào ngủ trên giường.

Sau khi tắm rửa làn da lão thấp càng nộn, tóc còn mang theo hơi nước ướt át, nhưng anh ngủ rất sâu, Nhiên cũng không có nhẫn tâm đem người đánh thức.

Như vậy ta sẽ xem như thầy đáp ứng rồi, lão thấp.

Nhiên đem người ôm vào trong lòng, lần đầu tiên nhánh cây xúc tu vô ích tự chơi trong hang ổ, mà bản thể trực tiếp lên!

Cách vách ——

Thái tử gia cùng tiểu yêu rốt cục ngừng bắn, thỏa mãn như Thao Thiết thái tử gia xoa eo cho Thi Lương Sâm đang có vẻ cau có.

"Tiểu Sâm, đêm nay ngủ chỗ này của ta đi."

"Cút —— "

"Đừng kích động, ngẫm lại người phòng bên cạnh xem." Cách biệt chủng tộc còn lớn hơn hai ta.

Thi Lương Sâm: "......"

Đột nhiên bị chữa khỏi là chuyện gì xảy ra a!

Đoạn nhạc đệm nho nhỏ trước cuộc thi này rất nhanh liền được xem nhẹ, ngay cả Khúc Thương Mang đều tạm thời yên tâm đối mặt Nhiên, quá chú tâm vùi đầu vào việc ôn tập của lớp.

Nếu không, một đao định thắng thua thời khắc chém bay!

"Thẻ dự thi đều mang tốt lắm, đừng ngồi sai chỗ! Đây là cuộc thi toàn trường, xung quanh các em có lẽ một người lớp chúng ta cũng không có, không được làm càn, không được dùng phép thuật! Dám có hiện tượng bị bắt được không tuân theo quy định cả lớp cùng nhau chép phạt toàn bộ bài khóa cấp 3 đi!"

"Dạ!" Ban 3 cùng hô to, quyết tâm rất lớn.

Khúc Thương Mang nhẹ nhàng thở ra, cuối cùng liếc người trong lớp một chút rồi đi, trong chốc lát có lão sư khác đến phân trường thi, anh là thầy chủ nhiệm nhất định phải tránh hiềm nghi.

Anh đi rồi, tuy nhiên người trong lớp cũng cực kỳ buồn bực.

"Các cậu có cảm thấy được hay không, lão thấp hình như đẹp ra?"

"Cút —— mi là đại sắc quỷ, lão thấp hai ngày này tính tình không tốt không có cảm giác được sao?... Hic... Tuyệt đối không cần chép."

"Mẹ nó chứ sách lớp mình đều cất trong phòng học, ai dám làm càn cùng nhau đánh hắn!"

"Đều tranh thể diện cho lão thấp! Không thể xếp đếm ngược từ dưới lên nữa!"

Mặc kệ bạn là khẩn trương cũng tốt, kích động cũng tốt, buồn bực cũng tốt, cuộc thi toàn trường bắt đầu rồi, sự tình liên quan tới vinh dự của lớp, xếp hạng, mỗi người ban 3 đều đủ nhiệt tình, hận không thể mọc ra tám tay để làm đề ôn tập.

Có điều thi xong liền thoải mái hơn, vượt qua cuộc thi lần này, kế tiếp chính là đại hội thể dục thể thao mùa thu mỗi năm một lần.

Khúc Thương Mang dẫn học sinh ban 3 đi đăng ký, nhìn các hạng mục, trong lòng so đo cân nhắc.

Một vạn thước năm nghìn mét loại chạy cự li dài này sẽ để lại cho hai tên xếp đếm ngược thứ nhất và thứ hai trong lớp đi.

Lại nói tiếp anh cũng rất có lòng tin với các bạn trẻ trong lớp, chạy cự ly ngắn Vương Diệu Quang đi đầu, nhảy cao Tào Chí Vĩ xung phong, duy chỉ có chút thiệt.

Mặt khác lớp khác đều là nam sinh nữ sinh ghi danh tham gia, ban 3 cũng chỉ có nam sinh, hạng mục nữ sinh đều không có biện pháp tham gia.

Thiệt lớn a!

Đường Suất thấy anh phiền muộn, liền nói ra tin tức nho nhỏ chính mình mới vừa hóng được: "Nghe nói phần thưởng hạng nhất toàn bộ các hạng mục trong đại hội thể dục thể thao là dàn máy tính, có thể đặt trong phòng học, gắn cả máy chiếu cho các học sinh."

"Thật sao?" Mắt Khúc Thương Mang sáng rực lên.

Nếu trong phòng học được trang bị máy tính, dạy học liền tiện hơn nhiều!

Đọc truyện chữ Full