DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Lão Thấp Của Tôi
Chương 51: Lão thấp ngang lão thấp

Bất luận là nhân loại hay không, cuộc thi đều là đại sát khí! Rãnh máu năng lượng thanh không chuẩn bị hết cho tranh hạng.

Liên tục hai ngày, sau khi cuộc thi toàn trường kết thúc, ban 3 người trừ bỏ mấy người... kia tràn đầy tự tin, cơ bản đều mệt thành chó chết.

Đều nói thi một vòng thử xuống có thể lột rụng một lớp da, thiệt tình không giả.

Long Vương sờ sờ cái bụng hiện giờ bằng phẳng, trong lòng có chút oán niệm thật vất vả uống ra tới bụng bia lại không có.

Ai... Bổn vương vẫn luôn anh tuấn tiêu sái! Lãng phí hình tượng cũng không cho ta lãng phí!

Tào Chí Vĩ ôm bồn cá, ngã vào trên bàn sách mà hộc, phun bọt khí, sức lực cởi quần áo cũng bị mất, cũng không thể mặc cả đống này mà nhảy vào đi thôi?

Lão thấp quả thật từng giặt quần lót cho mình, cũng không thể để như vậy nữa đúng không?

Tôi muốn tự lập! Mềm nhũn nằm úp sấp nhân ngư tiểu vương tử giơ ngón tay cái lên.

Được rồi, cậu chỉ còn lại có tí sức như vậy thôi.

Thực thống khổ, ngữ văn hình như viết lạc đề, có điều câu hỏi làm không tồi, văn học cổ đại mình đã sớm thuộc làu lúc bị chép phạt rồi.

Phiên dịch giải nghĩa không hề bị áp lực, ngay cả chú giải cơ bản đều trả lời hết sức lưu loát.

Xem ra có đôi khi bị phạt cũng cũng không phải chuyện xấu.

Người trong lớp kỳ thật đều rất thông minh, phi nhân loại ăn gì đó không thể so sánh như nhân loại, bọn họ cực ít ăn thực phẩm chứa chất bảo quản đồ bỏ đi, nhân loại lại trong lúc vô ý nuốt xuống vật chất tai hại đối với thân thể nhiều lắm.

Chẳng qua đầu óc thông minh không có lão sư chỉ điểm dạy dỗ cũng vô dụng, nhất là tính cách của bọn họ đều không thích chủ động, trước kia nhàn tản chậm rãi, căn bản là không thèm để ý thành tích cuộc thi, càng không cần người bên ngoài đánh giá lớp bọn họ ra sao.

Hiện tại để ý, cũng là bởi vì Khúc Thương Mang cuốn hút.

Bạn nhỏ nhân thần ma có thể nói là phát huy vượt xa người thường trong cuộc thi, cậu có ưu thế trời sinh so với người khác.

Người ta một cái não, cậu có ba não liền, một cái cũng không phải cho không.

Ngẫm lại ba ba nhà người ta, tổng tài của cả tập đoàn lớn, song học vị tiến sĩ. Ngẫm lại cha nhà người ta, Thần vương Ma vương, xưng bá Tây Phương.

Bọn hắn kết hợp sinh ra đứa con làm sao có thể kém?

Bài khoá, có lẽ một cái đầu không nhớ được toàn bộ, nhưng ba cái đầu cùng nhau tuyệt đối có thể nhớ kỹ.

Ngô Hy Thụy lần này thực có nắm chắc, cậu cảm giác mình kém nhất cũng có thể vọt vào top 50 toàn khối, huống chi Khúc Thương Mang căn cứ từ kinh nghiệm của mình trước kia tham gia cuộc thi giúp ban 3 khoanh vùng trọng điểm.

"Càng nắm chắc hơn!" Nhân Thụy yên lặng nắm tay, thật yêu lão thấp!

Thần Thụy thản nhiên cười: "Người qua đường, mời không cần ở trong lòng chói lọi thông báo như vậy, chúng ta cùng biết lão thấp nhưng cũng biết, là nam nhân nên lớn mật nói ra!"

Ma Thụy dè bỉu: "Giả bộ cái gì, Nhiên đại nhân đều xuất thủ ngươi cảm thấy đồ ăn hàng như 2 ngươi còn có cơ hội chiếm lấy lão thấp sao?" Người có thể làm cho hắn xưng là đại nhân thật sự quá ít, Ma Thụy hắng giọng một cái, nói tiếp: "Muốn ta nói, trừ phi bổn tọa ra tay."

"Stop." Nhân Thần công phẫn đồng thời khinh bỉ.

Nghe tiểu Sâm nói lão thấp cùng lớp trưởng cũng đã đến giai đoạn lên giường rồi, lớp trưởng là xử nam đã cấm – dục bao nhiêu năm chứ? Trăm triệu năm cũng chưa từng tự thẩm thì trâu bò như thế nào, ngươi có thể so với người ta sao?

Ngay cả lớp trưởng cũng nhịn không được đem người hạ gục, chúng ta loại người phàm tục này tuyệt đối không có cơ hội!

"Bạn nhỏ quá khiêm nhường." Long Vương lau mồ hôi, đồ 3 đầu còn dám tự xưng là là phàm nhân, ta đây loại một đầu chính là thần mã?

Chuột sao?

Thi xong chiều hôm đó toàn trường được nghỉ, các lão sư lại phải đi họp đại hội toàn chi bộ.

Trong lúc họp, Khúc Thương Mang cứ việc ngồi ở hàng cuối cùng, là vị trí không hút mắt nhất phòng học đa chức năng, nhưng vẫn là không hiểu sao nhận được rất nhiều ánh mắt bao hàm địch ý.

Khúc Thương Mang bị trừng đến không hiểu ra sao, nhưng tấm lòng anh rộng rãi, lại cùng ở chung thật lâu với phi nhân loại rồi, không thừa hơi tốn tâm tư đi tự hỏi lại chính mình đến tột cùng làm sao đắc tội với người.

Có điều Đường Suất lại biết sao lại thế này, thấy Khúc Thương Mang không thèm để ý, thật cũng không lắm miệng.

Rất nhanh, Khúc Thương Mang không thể không chú ý.

Bởi vì họp không bao lâu anh chỉ nghe thấy chủ nhiệm lớp khác có nhắc một chút tới tên mình, nội dung tồi tệ đến nỗi dù tốt tính thế nào cũng lửa giận hừng hực không thôi.

"Tôi cho rằng, hoàn cảnh học tập ban 3 không bằng ban 1, cũng không thích hợp Nguyên Âm đồng học cùng Kỳ Kỳ đồng học. Thành tích của bọn họ luôn dẫn đầu, nếu học ở lớp tôi, nhất định sẽ được chú ý cùng chỉ đạo trọng điểm."

Theo lời nói của chủ nhiệm ban 1, toàn trường ồ lên.

Lúc này đây hội nghị thực long trọng, ngay cả hiệu trưởng đã lâu chưa lộ diện đều liệt vào danh sách lãnh đạo trong bữa tiệc.

Chủ nhiệm đó Khúc Thương Mang nhiều ít cũng biết, trước kia cô ta là một trong năm chủ nhiệm trong văn phòng, người này ngồi đối diện mình, sau này lại không biết nguyên nhân gì chuyển đến văn phòng bên cạnh, tổng cộng cũng không nói với nhau vượt quá 3 câu!

Bằng cái lông gì mà muốn nẫng học sinh lớp chúng ta?

Phó hiệu trưởng như có điều suy nghĩ, đổi lại là hội nghị thường ngày hắn có thể đã sớm đứng lên lên tiếng.

Nhưng là hôm nay không giống, hôm nay lão Đại trường học ở đây, hắn là lão Nhị phải đứng sang một bên, chẳng sợ bình thường ở trong trường học tiếp tục uy phong cũng không được.

Về vấn đề ban 3, hắn cũng từng tính toán, nhưng là mỗi lần đề cập với hiệu trưởng chuyện này đối phương đều không thèm để ý, không để lại dấu vết mà đem đề nghị này áp xuống.

Dần dà phó hiệu trưởng cũng liền hiểu rõ, phân lớp ban 3 có dính dáng đến bàn tay của hiệu trưởng.

Hiện giờ có lão sư ở trên hội nghị đem vấn đề này điểm ra bàn luận, phó hiệu trưởng tỉnh bơ, hắn cũng rất muốn biết phản ứng của hiệu trưởng.

Hiệu trưởng là một ông lão tóc hoa râm, tuổi tác càng cao lại làm cho người ta một loại cảm giác thể cốt vượt quá thường nhân, thân thể cường tráng.

Ông bác già cười híp mắt ý bảo chủ nhiệm ban 1 có thể nói tiếp đi, nói thoải mái đi.

Tiếp thu ý lãnh đạo lão sư có thể thần kỳ cực kỳ, ưỡn ngực mặt lộ vẻ vui mừng nói tiếp: "Khúc lão sư còn thật sự có trách nhiệm chúng ta đương nhiên rõ như ban ngày, nhưng quá trẻ tuổi, kinh nghiệm không đủ, khó có thể chỉ đạo các học sinh đạt thành tích xuất sắc nhất. Cũng không phải tôi muốn ôm hết học sinh tốt, ngoại trừ ban 1, hoàn cảnh học tập của ban 2 cũng rất tốt, tôi cho rằng Khúc lão sư không nên vì nâng điểm trung bình chung của lớp liền coi chừng học sinh tốt không tha, các em là vô tội, chúng ta làm lão sư là không thể quá ích kỷ."

Rốt cuộc là ai ích kỷ? Khúc Thương Mang oán thầm.

Coi như tôi cho, cô dám muốn không?

Kỳ Kỳ nhìn thì trầm mặc vô tội, cô có thể tưởng tượng cậu ấy một thân đều là đao quang kiếm ảnh, dễ dàng có thể tàn sát toàn bộ trường học sao?

Nguyên Âm trước kia còn chưa tính, hiện tại chính là đệ đệ trên danh nghĩa của Khúc Thương Mang!

Đào góc tường lại có thể đào được từ cửa nhà!

Trên đùi trúng đạn lão sư ban 2 cũng đứng lên, bất đồng với vị nữ lão sư dã tâm bừng bừng kia, nhị ban nam lão sư là một người nhã nhặn chân chính, nhỏ giọng nói lời nhỏ nhẹ.

Hắn đẩy kính mắt, cũng đơn giản nói một chút ý nghĩ của chính mình: "Hoàn cảnh học tập tất nhiên quan trọng, nhưng có những lúc càng cần học sinh phải tự giác, lão sư không có khả năng thời thời khắc khắc nhìn chằm chằm học sinh. Huống hồ loại sự tình chuyển lớp này, như thế nào cũng phải hỏi một chút ý kiến bản thân các học sinh. Lão sư tự nhiên hi vọng thành tích mỗi người đều tốt, nhưng cũng không thể mù quáng gây áp lực cho các em."

Nói rất đúng!

Khúc Thương Mang rất có hảo cảm đối với lão sư này, lúc trước mình có thể dung nhập vào tập thể văn phòng này, công lao thầy chủ nhiệm ban 2 không thể bỏ qua.

Ánh mắt mọi người đều nhìn về Khúc Thương Mang, lão thấp lại phá lệ bảo trì bình thản, sắc mặt như thế, thở cũng không gấp.

Ông hiệu trưởng cười híp mắt nói: "Tiểu thương à, cậu cũng nói xem xem."

Khúc Thương Mang vừa nghe này cách gọi, đầu "Ông" một tiếng, càng nhìn hiệu trưởng ngồi ở chủ vị lại càng quen thuộc.

= = như thế nào cười rộ lên giống y như thổ địa công công khu N của S thị đây?

Sẽ không phải thật sự là "Người quen" đi?

Khúc Thương Mang trong lòng có quỷ, trước khi đứng lên hung hăng đạp chân Đường Suất, ý bảo hắn không cần tiếp tục cúi thắt lưng, vạn nhất cười phì ra làm sao bây giờ?

"Tôi cho rằng, thành tích học tập rất quan trọng, cuộc sống ngoài giờ học của các học sinh cũng rất quan trọng, hoàn cảnh học tập là do mọi người cùng nhau tạo nên, thành tích kém cũng cũng không thể nói rằng người học sinh này là xấu. Mỗi người đều có quyền lợi cố gắng hăm hở tiến lên, tôi... Tin tưởng các học sinh lớp tôi."

Bọn họ thực cố gắng, là sự cố gắng các người không thể tưởng tượng đến.

"Đúng vậy, tâm lý thanh thiếu niên khỏe mạnh cũng rất trọng yếu a." Hiệu trưởng tươi cười lại thâm sâu một ít, Khúc Thương Mang còn bị cái cụm "thanh thiếu niên" kia sét đánh quýnh quáng.

Hiệu trưởng ra vẻ bố chồng nói tiếp: "Tiểu Vương à ( chủ nhiệm ban 1), có thời gian cũng nên quan tâm tâm lý bọn nhỏ trong lớp nhiều hơn, tuần trước tôi nhận được thật nhiều phản ánh của các phụ huynh nói đứa nhỏ mắc bệnh kén ăn, mất ngủ, thân thể cũng là một trong những nhân tố rất quan trọng, có trạng thái tinh thần tốt, thân thể tốt, mới có thể chân chính học vào, đúng không... Ha ha."

"Dạ." Lão sư ban 1 không cam lòng, lại cũng không dám nhắc lại chuyện này.

Khúc Thương Mang mặt không chút thay đổi ngồi xuống, vẽ loạn một mạch vào quyển sổ trước mặt.

Muốn đục khoét nền tảng? Hừm hừm!

Cuối cùng, vẫn là bản thông báo thành tích thi lần này thành công làm các lão sư ngậm cái miệng rộng lại, ban 3 tuy rằng điểm trung bình vẫn là đếm ngược thứ nhất, nhưng là top năm toàn khối đã chiếm 4 vị trí.

Thứ năm chính là học sinh mũi nhọn của ban 1, bị tên xếp hạng thứ bốn Tư Ngư kéo xuống cách hơn 30 điểm.

Khúc Thương Mang cũng ngoài ý muốn, không nghĩ đến cái đứa ham ngủ này phát huy tốt như vậy.

Đương nhiên, làm anh vui mừng nhất vẫn là học sinh trong lớp thành tích dù không xuất sắc, top 20 đếm ngược không có đứa nào thuộc ban 3, nhân sinh viên mãn.

Vương Diệu Quang ôm phiếu điểm gào khóc, điểm Anh ngữ kém 1 điểm liền đạt tiêu chuẩn ahuhu!

"Nhân sinh của tôi sao lại khổ bức như vậy, quả nhiên Pháp Hải đại nhân không thu mình làm đồ đệ là bởi vì tư chất không đủ sao, hu hu hu hu hu..."

"Được rồi, đừng khóc, tôi cũng chỉ hơn cậu 1 điểm."

"Nhưng cậu đạt tiêu chuẩn a." Tiểu Quang đầu hung hăng trừng mắt người nào đó đứng nói chuyện không đau thắt lưng: "Tức chết tôi, thứ tự lại bị cậu bạt xuống, gào khóc, tôi không phục! Cậu là đồ zombie thối thây chết dẫm, tiểu gia phải cào chết ngươi!"

Vương Kim Vũ: "......"

Mẹ nó nằm cũng trúng đạn tổn thương không dậy nổi a! Toàn trường cũng có mấy người bài danh cao hơn cậu.

Coi như hai người chuẩn bị lần thứ n+1 cắn véo cào cấu nhau, lão thấp đến đây: "Toàn thể im lặng! Trở lại chỗ ngồi của các em nhanh lên!"

"Lão thấp đến đây!!!" Có chút người thậm chí vui quá mà khóc.

Khúc Thương Mang: "......" Các em kích động cái gì.

Được rồi, mọi người ôm phiếu điểm đều rất cao hứng, thành tích Nguyên Âm cùng Kỳ Kỳ tự nhiên không cần phải nói, Tư Ngư làm hắc mã để mọi người mở rộng tầm mắt.

Nhiên ổn định phát huy, bị lão thấp chói lọi coi thường.

Từ khi bị S, lão thấp sẽ không quá yêu phản ứng Nhiên.

"Bây giờ nói đến đại hội thể dục thể thao, lớp chúng ta không tham gia được hạng mục của nữ, hoàn cảnh xấu nghiêm trọng, chỉ có thể tận lực tranh thủ đệ nhất các hạng mục của nam để chia trung bình ra."

"Móa, việc lớn như vậy, lão thấp tùy thầy mở miệng, chúng ta coi như năm vạn thước cũng không có vấn đề gì."

Dưới bục giảng một đám người tán thành gật đầu, Khúc Thương Mang cảm thấy được đầu phình ra rất lớn: "Tôi biết các em có thể chạy, nhưng còn có rất nhiều hạng mục không phải chạy."

Tỷ như môn ném đĩa môn đẩy tạ môn ném lao, tiếp tục như là ba người hai chân, cưỡi ngựa đánh giặc, cái gì bạn ăn quả táo mình mặc quần áo linh tinh cũng coi như trận đấu quỷ dị tính vào thành tích chung.

Lớp bọn họ không chỉ là lớp duy nhất không có nữ sinh, cũng là lớp ít người nhất trường, không đủ người.

Trải qua tổ thể dục đại hội thảo luận, Khúc Thương Mang là lão thấp cũng có thể đại biểu lớp dự thi.

Có điều Khúc Thương Mang có tự mình hiểu lấy, anh đi lên hỗ trợ chút còn tạm được, cũng không thể thực sự cùng một đám nhóc con tiểu P tranh điểm tích lũy đến mặt đỏ tai hồng.

Dầu gì cũng là thầy chủ nhiệm, hình tượng cao lớn cần bảo trụ!

Tào Chí Vĩ: "Em báo thủy cầu vũ." ( múa bóng nước?)

Lý Long Vọng cùng Lý Hạo: "Chúng ta cùng Vương Hoàn Vũ đến kỵ mã đánh giặc đi = =..." Thật dọa người, cả đám lão gia đều mấy ngàn mấy trăm tuổi họp nhau kỵ mã đánh giặc chẳng hạn.

Hiện trường không có cameras đi? Đến lúc đó nhất định nhớ rõ phải che mặt!

Tư Ngư: "Có hạng mục so ai ngủ nhanh hơn không?"

Mọi người = 口 =: "......"

Nhân thần ma đồng học cũng rất muốn tham gia: "Ba người hai chân cái quỷ gì chứ em một người là đủ rồi đi, lão thấp, có thể chứ?"

Khúc Thương Mang: "......"

Đứa nhỏ này quả nhiên là không biết nói sao!

Thái tử gia: "Ta cùng tiểu Sâm báo bạn ăn quả táo mình mặc quần áo, phối hợp của chúng ta nhất định thực ăn ý, quần áo tiểu Sâm buổi sáng hôm nay chính là ta hỗ trợ mặc."

Thi Lương Sâm tức giận trừng: "Cầm thú —— "

Phía dưới mồm bảy miệng tám một trận tranh cãi ầm ĩ, Khúc Thương Mang đầu liền lớn hơn nữa, xem ai cũng giống như song ảnh: "Im lặng! Ba người hai chân Ngô Hy Thụy không thể báo, quả táo mặc quần áo gì gì đó còn cần thêm một đội. Lớp chúng ta ít người, mỗi người nhiều nhất có thể báo 4 hạng. Chạy nhất định mỗi người đều báo hạng nhất."

Nguyên Âm vừa nghe, do dự: "Thành tích thể dục của em thông thường, sợ cản trở lớp."

Kỳ Kỳ mặt bình tĩnh: "Không có việc gì, tôi giúp cậu kéo điểm trở về."

Cậu quyết định báo môn ném lao cùng môn ném đĩa, có điều đến lúc đó phải khống chế một chút lực tay, nếu không ném tới hành tinh mẹ của Hứa Chính sẽ không tốt.

Tào Chí Vĩ nóng lòng muốn thử mà chuẩn bị báo nhảy cao cùng nhảy xa, có cái đuôi co dãn được không, độ co dãn của cúc cũng đặc biệt tốt! Cố gắng thứ nhất, tuyệt không làm thứ hai!

Ồn ào đến cuối cùng, trừ cái trò bạn ăn quả táo mình mặc quần áo BT (rất biến thái), đều cơ bản xác định được không sai biệt lắm.

Một vạn thước cùng năm nghìn thước là Hứa Chính cùng Lý Hưởng, thành tích hai người đặt song song đếm ngược đệ nhất cả lớp.

"Lão thấp." Lúc này, Nhiên yên lặng báo hai hạng chạy cự ly ngắn hiếm thấy giơ tay.

"Chuyện gì." Lão thấp biểu tình mất tự nhiên, nhưng là tậm tâm cúi thấp đầu xuống, không để cho người khác thấy xảy ra vấn đề.

Nhiên trầm mặc một lát, nói: "Em báo quả táo mặc quần áo..."

"Cùng?" Khúc Thương Mang văng ra nắp bút, viết rõ ràng tên lên.

Nhiên: "Thầy."

Khúc Thương Mang: "......"

Cả lớp: "......"

Thôi đi, ở trong phòng học tú ân ái chẳng hạn quả thực rất đáng ghét!

Đọc truyện chữ Full