DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trà Hương Mãn Tinh Không
Chương 144

Trữ Khang Hạo nhắc tới Đằng Lương Tuấn, trong lòng cũng là ẩn ẩn bất an. Có khả năng mang Trữ Khang Trí đi khỏi trái đất lại không bị diệt khẩu, Đằng Lương Tuấn có lẽ chỉ là may mắn, nhưng lần thứ hai bị Úc Thịnh Trạch phái người đuổi sát còn có thể bỏ trốn mất dạng, hiện tại lại xuất hiện ở gần khu vực Lam Tư • Duy Đức bị truy sát, Trữ Khang Hạo cho dù là đứa ngốc, cũng biết sau lưng Đằng Lương Tuấn nhất định có chỗ dựa vững chắc.

Mà Đằng Lương Tuấn là người thập phần cố chấp ích kỷ, người như vậy căn bản không thể suy luận theo lẽ thường, lấy Đoạn Sở cùng Trữ Khang Trí đồng dạng là tinh thần lực thực thể hóa, lại trùng hợp hoàn toàn phù hợp với Úc Thịnh Trạch như vậy, những người khác chỉ biết hâm mộ Úc Thịnh Trạch vận số tốt, nhưng đối với Đằng Lương Tuấn phát hiện bọn họ tiến đến Đế Ma Tư tham gia hôn lễ mà nói, nhất định sẽ hoài nghi thân phận của Đoạn Sở.

Nhìn thấy đệ đệ sẽ kết hôn, có thể cùng người yêu danh chính ngôn thuận cùng một chỗ. Trữ Khang Hạo tuyệt đối không muốn đem tin tức Đằng Lương Tuấn xuất hiện nói cho Đoạn Sở, miễn cho đệ đệ lo lắng không nói, còn phá hủy tâm tình tốt khi sắp kết hôn của đệ đệ. Cho nên hắn lựa chọn Úc Thịnh Trạch, ở Đế Ma Tư, cửu hoàng tử tay cầm binh quyền có khả năng khiến cho hôn lễ của bản thân hắn tiến hành thuận lợi.

“Tốt nhất là tạm thời đừng nói cho Tiểu Sở biết.” Trữ Khang Hạo nói xong, còn nghiêm túc dặn dò. Hắn biết Úc Thịnh Trạch không giấu diếm Đoạn Sở, bất quá lúc này đây, chỉ có thể bàn bạc kỹ hơn: “Nếu thật sự không được, chờ sau hôn lễ hãy nói?”

“Ta sẽ, Khang Hạo ngươi không cần lo lắng.” Úc Thịnh Trạch bình tĩnh gật đầu. Hôn lễ của bọn họ vào nửa tháng sau, làm phức tạp đương nhiên không được. Bất quá, tùy ý Đằng Lương Tuấn tiêu diêu tự tại, hiển nhiên là không có khả năng.

Hai người sau khi nói chuyện xong, vẫn là đi một chuyến đến phòng điều khiển, tính toán hỏi Lam Tư vài chuyện về lúc bị truy sát ở Tư Đặc Lạp.

Lam Tư vừa mới chấm dứt liên lạc cùng Trạch Mĩ, hốc mắt còn hồng hồng, nhìn đến Úc Thịnh Trạch cùng Trữ Khang Hạo, hơi hơi nghiêng người, cười thản nhiên, nghe được câu hỏi của Úc Thịnh Trạch, nhíu mày nghĩ nghĩ, lại quay đầu nhìn về phía Á Đạt đi theo hắn.

“Dọc đường đuổi theo đích thực là hải tặc vũ trụ, phong cách hành sự đều rất giống.” Á Đạt đối với Úc Thịnh Trạch hành lễ sau đó trả lời: “Chẳng qua, những người đó đều thao tác cơ giáp dị thú, nhưng lại sai khiến được dị thú cấp cao. Ngay cả chúng ta cùng những người khác tách ra, hải tặc vũ trụ vẫn có thể tìm được tung tích của chúng ta.”

Trữ Khang Hạo có chuẩn bị tâm lý, sắc mặt vẫn là đổi đổi. Lúc trước ở nghĩa địa Ngọc Bàn Sơn, hắn cũng nhìn thấy cơ giáp dị thú tới công kích, kia khẳng định vẫn là đám hải tặc vũ trụ của Đằng Lương Tuấn.

Úc Thịnh Trạch đối với thiên phú của chiến sĩ càng thêm hiểu biết, chiến sĩ cũng có tinh thần lực tính chất đặc biệt khác biệt, hơn nữa có một số chiến sĩ có lực công kích yếu, trời sinh liền hiểu điều khiển dị thú, tựa như một vài người khế ước có thể điều khiển cây cối, chỉ riêng lực phá hoại mà nói, đã thập phần mạnh mẽ.

Lam Tư hồ nghi nhìn hai người: “Các ngươi đã từng đánh nhau với đám người này.”

Trữ Khang Hạo phát hiện, Lam Tư thật đúng là một người tâm tư kín đáo, quan sát nhạy bén, đích xác không thể khinh thường. Bất quá hắn biết rõ tính toán của Úc Thịnh Trạch, tự nhiên chỉ có thể trầm mặc.

Úc Thịnh Trạch chỉ gật gật đầu: “Bọn hải tặc này từng bắt cóc Mạch Duy, cũng là ở Tư Đặp Lạp tinh cầu, lúc sau cũng giao thủ trên trái đất, bất quá bị Áo Lợi Ngươi đuổi tới Tạp Na tinh hệ, quân hạm tự bạo cuốn vào khe nứt không gian.”

“Đám hải tặc vũ trụ kia quả nhiên là người Tạp Na tinh hệ.” Trong mắt Lam Tư hiện lên lãnh ý, hắn lúc này thiếu chút nữa mạng cũng không còn, sau lưng là người Tạp Na cùng đại ca Á Hằng liên thủ, hải tặc vũ trụ chỉ là một con dao nhỏ. Đương nhiên, nếu lần này không phải phụ thân phái mười mấy người đi theo hắn, bị vụng trộm truyền lại tin tức cho hải tặc, hắn cũng không đến nỗi chật vật như vậy.

“Ngươi tính toán từ Đế Ma Tư trở về Trạch Mĩ, hay là hiện tại liền rời đi?” Úc Thịnh Trạch gọn gàng dứt khoát hỏi: “Nếu ngươi đi vào trùng động từ Lan Ba tinh hệ, ta liền phái đệ tam quân hộ tống, nếu trở về Đế Ma Tư, đệ tam quân có nhiệm vụ khác, cũng chỉ có thể chờ hoàng thất an bài.”

Lam Tư thu liễm tâm thần, vẻ mặt cười cười lắc đầu: “Ta cùng phụ vương đã đề cập qua, ở lại Đế Ma Tư, chờ hôn lễ của ngươi chấm dứt thì nói sau.”

Trữ Khang Hạo cũng âm thầm đồng ý, đệ tam quân hộ tống cũng không phải là tuyệt đối an toàn, hơn nữa Trữ Khang Hạo không biết Trạch Mĩ, cũng có thể hiểu được hoàng thất Trạch Mĩ lúc này nhất định rất loạn, mà đế vương Trạch Mĩ nói không chừng đang do dự khắp nơi coi chừng ca ca cùng cha khác mẹ của Lam Tư. Lam Tư thân thể khoẻ mạnh xuất hiện ở Trạch Mĩ, tương đương cho đứa con của đế vương Trạch Mĩ một cái cớ. Còn không bằng ở Đế Ma Tư tránh thị phi, cũng có thể vì bản thân tranh thủ càng nhiều quyền lợi.

“Nếu như vậy, quân hạm rất nhanh sẽ xuất phát, ngươi cũng sớm trở về khoang đi, ta sẽ thông tri Đế Ma Tư an bài nơi dừng chân cho ngươi.”

Úc Thịnh Trạch lúc nói chuyện, đã quyết định sẽ đem Lam Tư an bài ở chỗ nào. Nhưng chờ một ngày sau quân hạm đến Đế Ma Tư, Lam Tư lại mang theo Á Đạt, chân thành muốn vào ở Mạc Ngươi Lai.

Úc Thịnh Trạch mặt lập tức đen lại, Mạc Ngươi Lai không lớn, sáu người Trữ gia vào ở, cũng đã có chút chen chúc, hắn làm sao có thể đồng ý để Lam Tư tiến vào.

“Ngươi đem a di bọn họ đều mời vào ở, còn có thể nhân tiện thêm một người là ta a?” Lam Tư thực cố gắng vì chính mình mà tranh thủ. Ở cùng Tiểu Sở lại còn có a di thật tốt, mỗi ngày đều có thể uống nước trà thanh nhã, ăn mỹ thực ngon ngọt, còn có thể cùng Trữ Khang Viễn cùng nhau ngoạn, còn có một muội muội để hắn sủng, ngày như vậy làm sao có thể cam tâm bỏ qua.

Lam Tư nhìn về phía Đoạn Sở, vẻ mặt chờ mong: “Tiểu Sở ngươi nói đi, không được ta dựng một cái nhà di động ở sân cũng được.”

Đoạn Sở nhịn không được nở nụ cười, nghĩ nghĩ nhìn về phía Úc Thịnh Trạch khuyên bảo: “Không thì chen chúc một chút đi, chờ hộ vệ của Lam Tư từ Trạch Mĩ tới đây rồi nói sau.”

Úc Thịnh Trạch nhíu nhíu mày, cũng chỉ đành phải đồng ý. Nói như thế nào thì hiện tại bên người Lam Tư cũng chỉ có một hộ vệ, đích xác không thích hợp ở một mình, về phần ở trong hoàng cung thì càng không được. Tiểu công chúa sinh ra hơn một tháng, Lộ Dịch Toa vẫn vội vàng chiếu cố nàng, đại ca cũng muốn giúp đỡ sắp xếp sau hôn lễ, căn bản không rút ra được thời gian để chiếu cố Lam Tư.

“Ngươi mang theo nhà di động?” Úc Thịnh Trạch trầm giọng hỏi.

Khuôn mặt tươi cười của Lam Tư cứng lại, gật gật đầu.

“Vậy là tốt rồi, ngươi ở trong đó đi.” Úc Thịnh Trạch rốt cục đồng ý.

Lam Tư khóe miệng co rút, có điểm hối hận chính mình nói quá nhanh. Nhà nhỏ tuy cũng tốt, nhưng so với Mạc Ngươi Lai vẫn là bị chia cắt thành hai nơi, tương đương làm hàng xóm kế bên của Mạc Ngươi Lai. Đương nhiên, nhận được bảo hộ của tư trạch hoàng gia, hắn vẫn là chiếm đại tiện nghi, cách Trữ gia, Đoạn Sở cũng gần, tưởng tượng như vậy, Lam Tư lại cao hứng.

“Nhà di động là cái gì?” Trữ Khang Khiết tò mò hỏi.

Đoạn Sở cũng không biết, phỏng chừng là tòa nhà đơn độc, nhưng không ở một nơi cố định, giống như phòng gieo trồng của hắn.

“Cũng giống như cơ giáp đặt trong nút không gian, nhưng bên trong là tòa nhà hai tầng.” Lam Tư nghe được câu hỏi của Trữ Khang Khiết, ôn hòa cười cười trả lời.

Trữ Khang Khiết vừa nghe đã hiểu, ánh mắt không khỏi sáng ngời. Cái này so với lều trại đi dã ngoại còn tốt hơn nhiều.

Lam Tư thấy thế, đang định đồng ý tặng một cái, một bàn tay bỗng nhiên chắn ngang trước mặt hắn, để ở trước mặt Đoạn Sở. Hắn cúi đầu vừa thấy, trên lòng bàn tay khớp xương rõ ràng, là một nút không gian.

“Bên trong có một tòa nhà di động, ngươi cho Khang Khiết cầm trước, chờ nghỉ ngơi tốt, lại mang nàng cùng ba mẹ bọn họ đi tới thương hội chọn một kiểu thích hợp.” Úc Thịnh Trạch trầm giọng nói.

Trữ Khang Khiết há hốc mồm nhìn chằm chằm nút không gian, Đoạn Sở khóe miệng không ức chế được mà nhếch lên, lấy nút không gian đặt vào trong tay Trữ Khang Khiết.

“Thịnh Trạch đưa cho ngươi, trước hết cầm, tới Mạc Ngươi Lai rồi, ngươi có thể mở ra xem bố cục bên trong.” Đoạn Sở nói xong, lại cảm thấy chính mình thật sơ sót.

Lúc này đại ca bọn họ đến Đế Ma Tư, đích thật là có thể chọn mua một ít vật phẩm nhanh và tiện lợi mà chiến sĩ có thể sử dụng. Đoạn Sở không khỏi âm thầm tính toán tài chính của chính mình, một lần Hà gia bồi thường trăm triệu tinh tệ, hơn nữa hắn dùng bánh kẹo, gối trà đổi lấy vật phẩm hiếm quý, khẳng định không có vấn đề gì.

“Cám ơn.” Trữ Khang Khiết ấp úng nói xong, cũng không cự tuyệt. Ca ca cùng ca phu đối với nàng tốt, nàng chỉ cần nhớ kỹ là tốt rồi. Đẩy tới đẩy lui chỉ khiến tứ ca thương tâm.

Nhạc Tùng Trữ cùng Trữ Huy Dung nhìn nhau liếc mắt một cái, trong lòng biết đây coi như là Úc Thịnh Trạch yêu ai yêu cả đường đi, tươi cười trên mặt càng thêm đậm.

Lam Tư nhìn hỗ động giữa mọi người, thấy Đoạn Sở cũng thật cao hứng, trong lòng càng vi diệu.

Tới Mạc Ngươi Lai, Áo Lợi Ngươi an bài đám người Trữ Huy Dung vào ở, Trữ Khang Khiết cũng bất chất cái khác, ánh mắt trông mong nhìn chằm chằm nút không gian trong tay Lam Tư, chỉ trong nháy mắt, bên sân trước của Mạc Ngươi Lai, bỗng nhiên nhiều thêm một tòa nhà màu trắng tinh xảo cao năm sáu mét có đỉnh màu xanh. So với nhà chính của Mạc Ngươi Lai cũng không chêch lệch bao nhiêu, bất quá chiều rộng chỉ có 6 mét, tựa hồ mỗi tầng đều có hai ba phòng.

“Muốn vào phòng nhìn thử không?” Lam Tư có chút đắc ý nói.

Trữ Khang Khiết nóng lòng muốn thử, bị Đoạn Sở ngăn cản. “Khang Khiết, ngươi cảm thấy hứng thú như vậy, không bằng mở cái Thịnh Trạch đưa cho ngươi. Rồi hãy quyết định ở nhà chính hay ở trong đình viện.”

Trữ Khang Khiết lập tức sửa lại chủ ý, đình viện Mạc Ngươi Lai rất rộng, bất quá hoa cỏ sẽ bị hỏng. Sau khi Trữ Khang Khiết định ra vị trí, Đoạn Sở đem hoa cỏ ở phụ cận thu vào không gian hơn phân nửa, sau đó đi tới phòng gieo trồng, đem hoa cỏ bình thường này đó đều để vào gian bình thường.

Nguyên Vĩnh Nghị cùng Dung Thu nghe được tin tức vội vàng chạy đến, mới vừa xuống phi hành khí liền thấy được ba tòa nhà phân biệt rõ ràng, cả kinh tới mức cằm suýt rớt, cuối cùng nghe được Đoạn Sở giải thích, hai người đều nhịn không được nở nụ cười.

“Nếu không thì, các ngươi đổi chỗ khác đi?” Dung Thu tiếp nhận chén trà Đoạn Sở phao, chậm rãi uống.

Nguyên Vĩnh Nghị lại phủ định hoàn toàn: “Phòng ngự của Mạc Ngươi Lai là cực mạnh, huống chi chờ sau hôn lễ bọn họ cũng nên ở trong hoàng cung.”

Hoàng tử mới kết hôn đều ở trong hoàng cung, cũng là để cho bầu bạn mau chóng quen thuộc hoàng thất. Đương nhiên, giống Úc Thịnh Trạch mang theo Đoạn Sở ở tư trạch là cực kì ít, theo lý chỉ có hoàng tử được phong phủ mới có thể dọn ra cung, đây chính là tượng trưng cho thân phận.

Đoạn Sở gật đầu đồng ý: “Kỳ thật cũng không phải phòng không đủ, mà là Thịnh Trạch có điểm lo lắng, Lam Tư cùng chúng ta thân cận quá, có thể sẽ nhìn ra manh mối. Mà Khang Khiết chỉ thuần túy là cảm thấy mới mẻ.”

Trữ Khang Khiết có điểm ngượng ngùng đỏ mặt, bị Nhạc Tùng Trữ cười khẽ vỗ vỗ. Nàng cảm thấy nữ nhi như vậy tốt lắm, tổng so với mấy năm trước buồn bực không vui, luôn tự trách thì hoạt bát hơn nhiều.

Nguyên Vĩnh Nghị thấy thế, cười đề nghị: “Tiểu Sở, mấy ngày này ngươi đến trường đi, để ta cùng thúc thúc a di bọn họ. Chờ qua mấy ngày nữa Phong Vinh thương hội sẽ tổ chức bán đấu giá, để Úc Thịnh Trạch dẫn theo mọi người cùng đi. Nơi đó những thứ giống tòa thành di động, định chế cơ giáp, đá năng lượng nguyên cao cấp, đều được bán đấu giá.”

Đoạn Sở vừa nghe, cũng hiểu được không tồi. Bất quá, phiền toái Nguyên Vĩnh Nghị cả ngày tựa hồ không tốt lắm. Hắn quay đầu, muốn trưng cầu ý kiến của cha mẹ, lại bị Lam Tư cùng Úc Thịnh Trạch từ hoàng cung trở về đánh gảy.

“Tiểu Sở, thúc thúc a di cùng Khang Khiết để ta bồi!” Lam Tư cười tủm tỉm nói xong, nhìn đến ánh mắt thâm trầm của Trữ Khang Hạo, bĩu môi, lại bỏ thêm một câu: “Khang Viễn cũng cùng ta luôn.”

Đoạn Sở đem hỗ động giữa hai người thu vào đáy mắt, không biết vì sao lại nhớ tới lời nói vui đùa lúc trước về đại tẩu, có chút vui mừng không hiểu, lại có điểm tiếc nuối.

Đợi đến buổi tối đi ngủ, Đoạn Sở dưới ánh mắt phức tạp của Nhạc Tùng Trữ và Trữ Khang Hạo đi vào phòng ngủ chủ, hậu tri hậu giác mới nhớ tới, khó trách cha mẹ lúc trước hỏi phòng ngủ của hắn ở nơi nào, có vẻ như hắn hiện tại, giống như bị bắt gian vì trước khi kết hôn đã ăn nằm với nhau?



Tháng Năm 15, 2016

145

Đọc truyện chữ Full