DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tu Chân Nói Chuyện Phiếm Quần
Chương 399: Sách Giáo Khoa Chương Trình Giáo Dục Bắt Buộc 20 Năm Của Chiến Sĩ Nhím Biển.

Nói ra cũng thật kì lạ. Tuy rằng chiến sĩ nhím biển trước mắt mặt mũi dữ tợn và nói ra những lời hung hăng nặng nề sát khí, thế nhưng Tống Thư Hàng vừa liếc mắt nhìn một cái thì đã lập tức cảm thấy nó đang… học thuộc lòng!

Đây là một phán đoán bằng trực giác dựa vào kinh nghiệm nhân sinh tích lũy nhiều năm. Tống Thư Hàng cảm thấy dường như trong một phần kí ức thẳm sâu nào đó đã bị quên đi, hắn đã từng gặp loại tu sĩ nghiêm túc học thuộc lòng bản thảo như thế này rồi.Cho nên chỉ cần nhìn tư thế một cái là hắn phán đoán ra ngay.

- Ngươi… ngươi cướp lời của ta! Ngươi là đồ cỏ lả đáng chết! - chiến sĩ nhím biển cả giận nói. Một người đang học thuộc lòng mà bị cắt ngang thì rất dễ chết tắc luôn, chiến sĩ nhím biển này cũng rơi vào tình trạng đó.

Còn cò lả thì là vì… bây giờ giọng nói của Tống Thư Hàng vẫn đang là giọng của Sở Sở cô nương.

Sau khi chết tắc cạn lời, chiến sĩ nhím biển thẹn quá hóa giận.

Nó hét lớn một tiếng rồi rút hai chiếc gai nhọn đen sì từ bên hông ra, nhằm thẳng vào Tống Thư Hàng mà vung gai đâm tới.

- Đồ con người đáng chết! Ta chính là anh hùng nhím độc trong quân đoàn chiến sĩ nhím biển đó! Ngươi chết chắc rồi!

Tống Thư Hàng giương bảo đao Bá Toái rồi nhẹ nhàng dùng một chiêu đao pháp trụ cột để đỡ đòn. Bá Toái sắc bén chém gãy gai nhọn trong tay chiến sĩ nhím biển. May mà con chiến sĩ nhím biển này đã lên tiếng nhắc nhở Tống Thư Hàng rằng nó là một con nhím độc, nếu không hắn đã vung nắm đấm lên đón đòn công của nó rồi.

chiến sĩ nhím biển trước mặt hắn chỉ có cảnh giới nhất phẩm, hơn nữa cùng lắm nó mới chỉ mở đến Tị khiếu mà thôi, thực lực còn kém Tống Thư Hàng nhiều lắm.

Gai nhọn bị chém gãy, thế nhưng chiến sĩ nhím biển lại không hề run sợ.

Nó biết gai nhọn của mình chẳng phải là thứ cứng rắn gì, hơn nữa nó cũng không chiến đấu bằng cái gai nhọn ấy. Kịch độc mới là vũ khí giết người của nó! Chỉ cần gai độc của nó tiếp xúc với kẻ địch, thì chỉ cần rạch được vào kẻ địch một vết thương bé xíu thôi nó cũng thắng rồi!

Nó rất tin tưởng vào kịch độc của mình!

Và lúc này đây, nó đã đến đủ gần kẻ địch!

- Viên Vũ Trảm! - Thân mình chiến sĩ nhím biển biến thành một hình cầu lao thẳng về phía Tống Thư Hàng.

Hình như các chiến sĩ nhím biển đều rất ưa chuộng chiêu này. Bất kể là chiến sĩ nhím biển ở phẩm cấp nào cũng thích dùng duy nhất một chiêu ấy.

Lúc còn ở Sở tộc, Tống Thư Hàng đã nhìn thấy chiêu thức này rồi.

Hắn biết khi chiến sĩ nhím biển thi triển Viên Vũ Trảm thì có lực sát thương cực lớn, không những thế, gai nhọn trên người chúng còn liên tục mọc ra. Tống Thư Hàng không có bộ giáp phòng ngự cường đại như Vũ Nhu Tử, cho nên hắn không hề mơ tới việc lấy thân đỡ Viên Vũ Trảm cho khí phách làm gì.

Có điều Viên Vũ Trảm cũng có nhược điểm rất lớn. Đó là khi thi triển chiêu này thì tầm nhìn của chiến sĩ nhím biển không tốt lắm, khiến cho góc chết tồn tại rất nhiều.

Tống Thư Hàng khởi động thân pháp Quân Tử Vạn Lý Hành, thân mình thoạt nhìn như chỉ lui về phía sau mấy bước, nhưng trên thực tế đã né xa hơn 20m nhanh như điện xẹt.

Cự li này… là đủ rồi.

Ngay sau đó, Tống Thư Hàng khẽ lật cổ tay, trong đầu minh tưởng đao ý của Xích Tiêu Tử đạo trưởng.

- Hỏa Diễm Đao!

Hỏa diễm hừng hực thiêu đốt trên lưỡi đao Bá Toái.

- Trảm!

Đao khí hỏa diễm hình nửa vầng trăng chém thẳng vào chiến sĩ nhím biển.

Tuy rằng Tống Thư Hàng còn chưa khôi phục kí ức về những gì xảy ra trên đảo thần bí, thế nhưng khi đó Hỏa Diễm Đao mới chỉ là Hỏa- mini-đao mà đã có thể giết chết một con chim ưng khổng lồ rồi. Con chiến sĩ nhím biển trước mắt hắn đây đâu thể so sánh với chim ưng lớn trên đảo kia được.

Đao khí của Hỏa Diễm Đao chém vào người chiến sĩ nhím biển chẳng khác nào một con dao nung đỏ cắt vào pho mát. Chỉ một nhát thôi đã cắt Viên Vũ Trảm hình cầu thành hai nửa dễ dàng.

Hai mảnh thân thể trên dưới của chiến sĩ nhím biển xoay tròn, bay lên, cuối cùng bị chẻ làm đôi, rơi đánh “tạch” một tiếng trên mặt đất. Toàn bộ gai nhọn trên người nó đã bị đao khí hỏa diễm đốt trụi từ bao giờ.

chiến sĩ nhím biển sững sờ hồi lâu, dường như chưa thể tiếp nhận được sự thật rằng mình vừa mới bị chém ngang eo.

Một lát sau, nó mới nghiến răng nói:

- Ngươi… dám giết chiến sĩ nhím biển! Ngươi chết chắc rồi!

Vì có dòng máu hỗn huyết nhân - yêu, cộng thêm cảnh giới tu vi nhất phẩm, cho nên sau khi bị chém đứt, chiến sĩ nhím biển vẫn chưa chết ngay. Nó trỏ ngón tay vào Tống Thư Hàng rồi nói như đinh đóng cột.

Thế nhưng nội dung câu nói ấy… vẫn làm cho người ta cảm thấy nó đang học thuộc lòng.

Nhưng mà đọc được một nửa thì vị chiến sĩ nhím biển này lại quên từ. Rõ ràng nó đã nhớ kĩ lời thoại lắm rồi, thế mà lúc sắp chết thì đầu óc trống rỗng, chẳng nhớ ra được.

chiến sĩ nhím biển run rẩy vươn tay, lấy một quyển sách từ trong lòng ra.

Sau đó nó lật sách một cách khó nhọc, lật mãi mới đến một trang nọ.

Rồi nó nhìn chòng chọc vào Tống Thư Hàng và mở miệng đọc lên:

- Ngươi giết chết hai… chiến sĩ nhím biển… người.. nhà của ngươi… sẽ bị nhấn chìm…bởi lửa giận của…chiến sĩ nhím biển! Nhớ lấy tên ta… chiến sĩ nhím biển anh dũng Toái Thiên Quân, cái tên…này… đêm đêm…sẽ…xuất hiện trong… cơn ác mộng của …. Ngươi… Ha ha ha, ha ha ha…

Ngay cả tiếng cười phút cuối cùng hình như cũng là nội dung trong sách.

Cười xong, nhân vật đặc biệt trong đám chiến sĩ nhím biển - chiến sĩ nhím độc Toái Thiên Quân nghiêng oặt đầu sang một bên, chết ngắc!

Tống Thư Hàng:

-…





Một lát sau, khi nắm chắc được chiến sĩ nhím biển kia đã không còn hơi thở, thần hình câu diệt. Tống Thư Hàng mới bước từng bước dè dặt đến bên cạnh đối phương.

Truyện được biên t-ập t-ại iread.--vnVì có khả năng cả người nó đều là chất độc, nên Tống Thư Hàng không dám coi thường, hắn chỉ dùng mũi đao gẩy gẩy trên người nó.

Gẩy một lát, Tống Thư Hàng móc lên được hai hòn đá nhỏ xù xì từ trên người chiến sĩ nhím biển. Trong thứ đá ấy dường như ẩn chứa một chút linh khí, làm cho người ta chỉ nhìn thôi cũng đã thoải mái hẳn ra.

Tống Thư Hàng xé một mảnh áo trên người mình, bọc hai hòn đá lại rồi nhét vào túi.

Tiếp đó, ánh mắt hắn đậu lại trên cuốn sách nhỏ trong tay chiến sĩ nhím độc kia.

Ô? Hắn đọc hiểu chữ trên quyển sách ấy này!

“Sách giáo khoa chương trình giáo dục bắt buộc 20 năm của chiến sĩ nhím biển - Tập 1 - Quyển thượng”.

Không phải là chữ của Yêu tộc, mà là chữ Hán giản thể và phồn thể viết song song nhau, phổ biến và dễ hiểu.

Xem ra tộc chiến sĩ nhím biển không phải là một chủng tộc chỉ có vỏn vẹn mỗi ấn kí “Đồ Hải Đảm Giả”, họ cũng cập nhật tình hình thời đại rất kịp thời đấy chứ.

Nội dung của sách đang bị Toái Thiên Quân lật ra là “Quy tắc của chiến sĩ nhím biển”.

Bên lề sách có một đoạn chú giải viết tay: “Ngươi chết chắc rồi! Ngươi giết chết hai chiến sĩ nhím biển, (lược bỏ đoạn giữa) ! Nhớ lấy tên ta! chiến sĩ nhím biển anh dũng Toái Thiên Quân, cái tênnày sẽ xuất hiện trongcơn ác mộng của ngươi ngày ngày đêm đêm! Chú: Đoạn này có tiếng cười hahahahahaa.”

Tống Thư Hàng:

-…

Thật sự là, một kẻ địch đáng sợ!

Tống Thư Hàng lại tiện tay lật tiếp mấy trang trong “Sách giáo khoa chương trình giáo dục bắt buộc 20 năm của chiến sĩ nhím biển” ra xem. Hơn nửa quyển trước đều là quy tắc của chiến sĩ nhím biển, trong đó ghi chép đủ hết mấy câu đối thoại ngầu lòi.

Trong đống câu cú hoành tráng ấy, những từ ngữ như “giết cả nhà ngươi”, “giết hết bạn bè bà con làng xóm nhà ngươi”, “tự chặt đầu mình xuống đi” xuất hiện với tần suất cực dày.

Tống Thư Hàng:

- …

Đúng là… một chủng tộc đáng sợ!





Tống Thư Hàng lật tiếp vài trang, khi gần đến hết quyển, bỗng có một nội dung làm cho hắn cảm thấy hứng thú.

“Giải thích tường tận về Liễm tức pháp của chiến sĩ nhím biển”

Liễm tức pháp?

Nhớ lại thì lúc chiến sĩ nhím độc Toái Thiên Quân lên sàn, nó đến gần Tống Thư Hàng hơn 10, hắn mới nhận ra sự tồn tại của nó. Phải biết rằng thực lực của đối phương mới chỉ ở nhất phẩm, mà Tống Thư Hàng thì luôn mở tiểu bí quyết tinh thần Cảnh Giác theo bản năng đấy!

Hắn hơn đối phương một đại cảnh giới, thậm chí còn mở pháp môn tinh thần lực Cảnh Giác, mới có thể cảm giác ra đối phương khi nó cách mình còn có 10m. Đây chính là công hiệu của Liễm tức pháp của chiến sĩ nhím biển sao?

Thế là Tống Thư Hàng tò mò mở Liễm tức pháp ra xem.





Tống Thư Hàng nhanh chóng xem xong ba trang nội dung ngắn ngủi. Đoạn, hắn cảm thán:

- Đúng là một pháp môn liễm tức thú vị.

chiến sĩ nhím biển có một năng lực thiên phú của chủng tộc tên là “ngụy trang bằng màu sắc”, cũng tương tự như tắc kè hoa.

Để phối hợp với thiên phú ngụy trang bằng màu sắc này, chiến sĩ nhím biển khai phá ra một loại Liễm tức pháp riêng chỉ thuộc về tộc mình. Sau khi sử dụng Liễm tức pháp thì cả tinh thần lực, khí huyết chi lực, thậm chí là chân khí của chúng đều bị che giấu một cách kín kẽ.

Sau đó phối hợp với phép thôi miên tinh thần lực ám thị “Ta là một con nhím biển, ta là một con nhím biển”, chúng nó sẽ hóa trang thành một con nhím biển thực sự.

Trong cảm ứng tinh thần lực của tu sĩ cùng cấp bậc, sau khi chiến sĩ nhím biển thu liễm khí tức của mình thì sẽ biến mất như thể dung nhập vào tự nhiên, rất khó mà cảm giác được.

Mà trong tình huống bình thường, thì cho dù là tu sĩ có thực lực vượt xa chúng nó, vận dụng pháp môn cảm ứng tinh thần lực, cũng chỉ có thể cảm ứng được chúng nó là một con nhím biển mà thôi.

Hiệu quả của Liễm tức pháp này còn tinh diệu hơn một chút so với pháp thuật thu liễm khí tức thông thường.

May mà con chiến sĩ nhím độc Toái Thiên Quân này tu luyện chưa đâu vào đâu, nếu không khi nó tiếp cận Tống Thư Hàng trong vòng 10m, hắn cũng sẽ chỉ cảm ứng được một con “nhím biển” đang tới gần mình thôi.

Ủa, đợi đã, hình như có gì đấy sai sai.

Nếu mà mình cảm ứng được một con nhím biển…thì cũng phải cảnh giác chứ nhỉ?

Thử nghĩ mà xem, nếu có một con nhím biển từ từ tới gần mình giữa một đám cây cối thì có phải là rất quái dị không?

Đây có phải là đáy biển đâu cơ chứ.

Chắc là liễm tức pháp độc môn của chiến sĩ nhím biển chỉ chuyên dùng ở trong biển cả rồi.

- Chậc chậc, dùng mônliễm tức pháp của chiến sĩ nhím biển này cũng không khó khăn cho lắm. Tuy yêu cầu với khả năng khống chế tinh thần lực hơi cao, nhưng mình có Chân Ngã Minh Tưởng Kinh, trình độ khống chế tinh thần lực cũng xếp vào chiếu trên trong các tu sĩ cùng cấp bậc rồi. Chắc là không có vấn đề gì về mặt tinh thần lực đâu. Điều đáng tiếc duy nhất là mình không có năng lực ngụy trang bằng màu sắc giống như chiến sĩ nhím biển thôi. - Tống Thư Hàng nghĩ thầm.

Đáng tiếc, rõ ràng là một pháp môn liễm tức không tồi. Mà hắn lại còn đang thiếu một môn công pháp thu liễm khí tức kiểu này nữa chứ.

Thôi, đợi lúc nào đi hỏi các vị tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 xem gần đây có nhiệm vụ gì mình làm được không vậy. Bây giờ Tống Thư Hàng hắn đã tấn chức lên cảnh giới nhị phẩm, đã có khả năng để làm một vài nhiệm vụ rồi.

Sau khi nhiệm vụ hoàn thành, cứ thưởng cho hắn một bộ pháp môn liễm tức pháp là được ~

Đang lúc suy tư, Tống Thư Hàng chợt nghĩ tới một thứ gì đó.

Sau đó hắn lấy một mảnh hung châm ra từ trong lòng… một mảnh hung châm lưu trữ toàn bộ những kí ức ngượng ngùng của hắn hôm nay.

Đọc truyện chữ Full