Lời Hiên Viên Phách vừa nói ra, mọi người trên hiện trường đều không đồng ý: " Hiên Viên tiên sinh, ý tứ của ngươi là gì chứ, chúng ta nhiều người như vậy chẳng lẽ còn sợ một người như Lưu Vũ Phi."
Một người cuồng vọng nói: " Hiên Viên tiên sinh, chúng ta tôn trọng ngươi, nhưng ngươi cũng đừng làm chúng ta mơ hồ a, ta cũng không tin Lưu Vũ Phi có ba đầu sáu tay."
Tóm lại lời của Hiên Viên Phách vừa thốt ra đã đắc tội với nhiều người, nhìn thấy tình cảnh này Hiên Viên Phách chỉ đành rầu rĩ, Ngộ Thanh liền nhẹ nhàng vỗ vỗ vai hắn, ý bảo hắn không cần phải tức giận.
Thanh Tùng vốn chỉ muốn Hiên Viên Phách kích động mọi người đối phó Lưu Vũ Phi, nhưng lời của Hiên Viên Phách vừa ra khỏi miệng, hắn đã bắt đầu hối hận. Hoàn hảo đại bộ phận tất cả những người có mặt đều phản đối Hiên Viên Phách.
" Tất cả yên lặng một chút, trước hết chúng ta nghe Tam Thanh Giáo và Tinh Nguyệt Cung hai phái có ý kiến gì không."
Năm đại phái của tu chân giới chỉ có Tam Thanh Giáo và Tinh Nguyệt Cung là không có tham dự cuộc chiến tại Thượng Hải. Thanh Tùng muốn nhìn ý tứ của bọn họ. Nơi này những người khác không biết sự kinh khủng của Lưu Vũ Phi, nhưng Ngộ Thanh và Tinh Nguyệt Cung Chủ Lãnh Thiên Nguyệt đã từng chính mắt nhìn thấy. Lưu Vũ Phi không tìm tới cửa là có thể nói bản thân nên vui vẻ rồi, nơi nào còn cùng những người này la hét như thế: " Bần đạo tán thành Hiên Viên tiên sinh, Lưu Vũ Phi quả thật không phải những người như chúng ta có khả năng ứng phó đâu, ta đề nghị tất cả không nên tìm hắn để phiền toái."
" Ta cũng đồng ý, các vị chưa từng nhìn thấy qua sự kinh khủng của hắn, ta và Ngộ Thanh đạo trưởng đã chính mắt gặp qua, hắn còn lợi hại hơn cả tiên nhân."
Ngộ Thanh và Lãnh Thiên Nguyệt cùng nói.
" Tinh tinh quái quái, ta xem là Tam Thanh Giáo cùng Tinh Nguyệt Cung là muốn tự mình độc chiếm linh dược thì có." Trong đám người đột nhiên truyền đến một thanh âm.
Hiện trường nhất thời yên tĩnh xuống, người nào cho dù có tu dưỡng mà nghe nói thế cũng tức giận xông thiên: " Là ai? Có gan thì đứng ra, xem ta có đánh ngươi tan thành mây khói hay không, chúng ta Tinh Nguyệt Cung và Tam Thanh Giáo còn chưa cần dùng phương thức như vậy để đi cướp đoạt vật của người ta."
Tam Thanh Giáo và Tinh Nguyệt Cung thanh danh tại tu chân giới không tệ, há có thể để cho người ta nhục mạ như thế, Ngộ Thanh có thể chịu đựng được, nhưng Lãnh Thiên Nguyệt cũng không có dễ nói chuyện như thế.
" Lãnh cung chủ, bỏ đi, đừng cùng với những người có kiến thức kém như vậy nói nữa, lòng tốt mà coi như bỏ phế, chúng ta đi thôi." Ngộ Thanh hiển nhiên là đối với những người này cực độ thất vọng, Lãnh Thiên Nguyệt cũng đang có ý này, đợi Ngộ Thanh vừa nói xong hắn liền đứng dậy rời đi, ngay cả lời cáo từ cũng không cần nói.
Thanh Tùng khóe miệng có chút động đậy nhưng cuối cùng cũng không lên tiếng. Ngộ Thanh và Lãnh Thiên Nguyệt đứng dậy rời đi, Hiên Viên Phách cũng cùng bọn họ rời đi. Theo sát bọn họ có những môn phái có quan hệ thân thiết cũng xin cáo từ.
" Tốt lắm rồi, họ đều đã đi hết, những vị đang ngồi đều có môn nhân bị Lưu Vũ Phi ác ma giết chết, ta đại biểu Phi Thiên Tông cầm cự truy giết Lưu Vũ Phi." Phi Thiên Tông chưởng môn Tôn Hạo Văn biểu lộ ý kiến đầu tiên, ngay sau đó Hỏa Vân Tông, Ngũ Hành Tông, Thái Cực Môn, Thái Sơn Phái tất cả đều tỏ ý muốn tiêu diệt Lưu Vũ Phi. Côn Lôn Phái lần này tại Thượng Hải bị mất đi sáu gã Đại Thừa kỳ, tám Phân Thần kỳ cao thủ, bởi vậy hận Lưu Vũ Phi nhất cũng chính là bọn họ.
Thanh Tùng nhìn thấy những môn phái này đều cùng tỏ vẻ muốn trừ khử Lưu Vũ Phi cảm thấy rất hài lòng, tiếp theo họ bắt đầu thương lượng kế hoạch làm sao đối phó Lưu Vũ Phi. Trong lúc thương lượng bọn họ cũng chia làm hai phe, một bên đề nghị hẹn ước Lưu Vũ Phi ra ngoài, trước mặt quyết chiến. Một bên thì muốn tạo thành một đại đội trừ ma, đánh thẳng vào đại bản doanh của Lưu Vũ Phi tại Thượng Hải. Cuối cùng họ cùng đồng ý ý kiến đầu tiên. Bên Thượng Hải dù sao còn có một trận pháp trấn giữ, nếu muốn tiêu diệt Lưu Vũ Phi thì phải phá trận trước. Nhưng trận pháp này ai cũng không biết làm sao mà phá, cuối cùng bọn họ đồng ý phát ra quyết chiến thư với Lưu Vũ Phi.
Ngộ Thanh và Lãnh Thiên Nguyệt, Hiên Viên Phách sau khi rời đi, Ngộ Thanh hỏi: " Lãnh cung chủ, Hiên Viên tiên sinh, các ngươi nghĩ lần này phải làm sao mới tốt, sự kinh khủng của Lưu Vũ Phi bọn họ chưa thấy qua, chúng ta đều tự thân kiểm nghiệm qua hết, lần trước hắn đã cảnh cáo, phàm là ai không nể mặt hắn chính là địch nhân của hắn, đều sẽ lọt vào sự trả thù tàn bạo của hắn."
" Ngộ Thanh đạo trưởng, những người này tất cả đều quỷ mê tâm khiếu( bị quỷ che mắt), ta xem bọn họ có chết cũng đáng tội, người như thế không đáng cho chúng ta vì bọn họ làm cái gì." Lãnh Thiên Nguyệt hiển nhiên vẫn còn chưa hết giận dữ.
" Lời không thể nói như vậy, tất cả dù sao cũng là người đồng đạo, bọn họ bất nhân chúng ta không thể bất nghĩa, lại nói nếu bọn họ bị người ta giết, đối với chúng ta chỉ là trăm hại mà không một lợi, trước không nói có trăm năm chi ước, chỉ bằng Ma Tông thì cũng sẽ khó dễ chúng ta."
" Ta tán thành Ngộ Thanh đạo trưởng nói, Ma Tông này vài năm nay lại có vẻ từ đống tro tàn khôi phục, bọn họ chắc chắn không muốn cho chúng ta áp chế, nếu Côn Lôn, Phi Thiên Tông và mấy đại phái bị diệt vong, thì bọn họ nhất định sẽ gây khó khăn."
Hiên Viên Phách cũng lo lắng nói: " Chủ yếu chính là Lưu Vũ Phi, hắn là một người không ổn định, không ai biết hắn sẽ bộc phát lúc nào, tu vi của hắn lại kinh khủng vô cùng, ta xem chỉ có kết hợp với Bổ Thiên Cung và Bàn Nhược Tông mới có thể kháng cự lại với hắn."
Lãnh Thiên Nguyệt vừa rồi nói rằng mặc kệ sự sống chết của các môn phái cũng chỉ là một câu nói tức giận mà thôi, đạo lý tốt cho toàn cục thì hắn cũng rất hiểu. Nghe Ngộ Thanh và Hiên Viên Phách nói xong, hắn cũng không nói thêm lời chỉ trích, hỏi: " Vậy Hiên Viên tiên sinh cho rằng bây giờ làm sao mới thỏa đáng?"
" Ta có thể làm sao, hôm nay xem Côn Lôn, Phi Thiên Tông đã quyết rồi, thật sự không được thì ta phải đi một chuyến đến Bổ Thiên Cung, để cho bọn họ ra mặt là được, Hiên Viên gia chúng ta cũng chỉ có hai người không biết có là đối thủ của hắn hay không, Hiên Viên kiếm vừa lại không thể tùy tiện sử dụng." Ba người nói một hồi thì cũng đều tự trở về, chuẩn bị mọi sự, để ngừa sự biến trong tương lai.
Thượng Hải Đông Phương tập đoàn, ba vị tộc trưởng cũng đang tụ tập cùng một chỗ, thiệp mời của Côn Lôn Phái cũng đang nằm trong tay bọn họ. Nhưng bọn họ cũng không để ý tới, bây giờ bọn họ mà nghe được ba chữ Lưu Vũ Phi, thì cả người đều nổi gai ốc. Gần hai trăm người tu chân, trong một đêm bị hắn giết sạch không còn một mạng, không lưu lại một người sống. Điều này làm cho tam đại gia tộc sợ hãi, rồi lại thấy mình may mắn.
" Đông Phương huynh, ngươi nói lần này Côn Lôn Phái có phải định kết hợp các môn phái truy sát Lưu Vũ Phi?" Âu Dương Côn hỏi.
" Điều này có thể, Côn Lôn phái chính là xưng đệ nhất đại phái tại tu chân giới, bọn họ khẳng định sẽ không bỏ qua, nhưng chúng ta không cần phải theo bọn họ, đối với Lưu Vũ Phi hay nhất là tránh xa thì tốt, người này thật là quá kinh khủng." Nói đến sự kinh khủng của Lưu Vũ Phi, Tư Mã Thiên Hữu đến bây giờ còn sợ hãi, hắn nhớ lúc đầu mình vô lễ với hắn, nếu lúc ấy Lưu Vũ Phi cũng độc ác như bây giờ, hắn sớm đã không còn ở nhân thế nữa.
" Nhưng không biết Lưu Vũ Phi này xuất thân từ đâu, hắn cũng không thuộc " Bọn Họ" đi ra, còn đắc tội cả chính tà hai đạo của tu chân giới, điểm ấy thật sự làm người ta nghĩ không ra." Âu Dương Côn cảm thán nói.
" Đông Phương huynh, còn có một chuyện quan trọng nữa mà chúng ta bỏ quên, Huyết Ma lần trước cũng giống như chúng ta bị Lưu Vũ Phi đánh cho bị thương nặng, bị thương còn nặng hơn chúng ta, nhưng sao thái độ hắn vẫn bình thường, chẳng những không tìm Lưu Vũ Phi báo thù, còn hảo tâm đem chuyện linh dược công bố ra ngoài."
Vấn đề này chẳng những Ngộ Thanh bọn họ không nghĩ tới, ngay cả Côn Lôn phái cũng không nghĩ tới. Cũng không kỳ lạ với những lão già đã sống hơn ngàn năm này, bọn họ bình thường ngoài tu luyện thì chỉ bế quan, còn đâu tâm tư suy nghĩ chuyện này. Kỳ thật bọn họ chỉ cần ngẫm lại, Ma Tông tại sao chỉ thả ra tin tức Lưu Vũ Phi có linh dược rất nhiều mà về thực lực kinh khủng của hắn lại không đề cập tới. Bọn họ cũng không ngẫm lại Huyết Ma vì sao lại đem tin tức này nói ra. Đông Phương Anh cũng không ngốc, nghe Âu Dương Côn nhắc nhở, lập tức tỉnh ngộ: " Hảo độc kế, người tu chân chúng ta đúng là sống thừa hơn ngàn tuổi, ngay cả âm mưu thô thiển như vậy mà cũng không ai hiểu ra, thật sự là buồn cười a, mấy trăm người bị hắn hại chết mà cũng không biết, cứ như vậy mà chết oan uổng."
" Đông Phương huynh, ngươi có thể nói rõ ràng chút hay không, ta nghe không hiểu gì cả." Tư Mã Thiên Hữu là một người thô lỗ, bây giờ còn chưa rõ ý tứ trong đó.
" Tư Mã lão đệ a, sao ngươi còn chưa hiểu được, ngươi nói Huyết Ma tại sao lại đem chuyện Lưu Vũ Phi có linh dược truyền ra ngoài mà lại không truyền đi sự lợi hại của hắn."
" Ngươi là muốn nói Huyết Ma lợi dụng môn phái chính đạo cố ý khơi lên mâu thuẫn giữa Lưu Vũ Phi và họ?"
" Đúng, chính là như vậy. Đây chính là một mũi tên hạ hai chim a, vừa tước yếu đi thực lực của chính đạo đồng thời lại có thể trả thù Lưu Vũ Phi."
Hiểu rõ mưu kế của Ma Tông, Đông Phương Anh quyết định sẽ đi gặp Ngộ Thanh của Tam Thanh Giáo, dù sao Tam Thanh Giáo cũng còn có điểm giao tình với Lưu Vũ Phi.