Triệu Vô Cực trong lúc bay ngược liền vô cùng thanh tỉnh, bởi bản thân hắn tinh thần lực vốn mạnh mẽ ý chí lại không ngừng được cường hóa, đánh bóng qua tháng ngày kiên cường luyện tập hắn lập tức nhận rõ tình hình chiến trường, Triệu Vô Cực hét to:
“Tiểu Hoàng, chính là lúc này!”
Phía dưới nền đất bỗng nhiên bị xông vỡ, từ dưới nền đất một bóng đen lập tức lao ra, chính là Tiểu Hoàng đã ẩn nấp lâu chờ cơ hội một kích đánh lén đối thủ.
Tiểu Hoàng lập tức từ trong túi của bản thân lấy ra hai thanh chủy thủ, hai thanh này chính là nó thời gian dài chạy loạn ở trong rừng nhặt được.Tu sĩ đều luôn tranh đấu, tranh đấu liền có chết có thương có thất lạc trang bị, Tiểu Hoàng chính là nhặt mấy cái này tiện nghi.
Tiểu Hoàng lập tức một tay dùng chủy thủ xem như ám khí phóng về phía cổ Thanh Lang,một tay cầm chủy thủ hướng ngay hoa cúc Thanh Lang đâm mạnh.
Tiểu Hoàng tốc độ có bao nhanh? Triệu Vô Cực trước không vận lên chín thành công lực sử dụng ra Thủy Thượng Phiêu thân pháp là không thể đuổi kịp nó, huống chi Thanh Lang Thanh Ưng đều bị Triệu Vô Cực dùng thân pháp bỏ qua một đoạn dài đây.
Thời khắc sát cơ lâm đầu, Thanh Lang trong lòng cảnh báo kéo vang, hắn dùng hết sức bình sinh né ra phần cổ của mình, tránh được Tiểu Hoàng một kích tất sát.
Đáng tiếc lực đã dùng hết, Thanh Lang chỉ có thể trở mắt nhìn Tiểu Hoàng cầm chủy thủ đâm bạo cúc hoa của mình.
“Rống”!
Một tiếng to lớn thống khổ kêu lên! Tiếng rống này không chỉ mang đau đớn mà còn mang một chút tức giận điên cuồng, một chút sợ hãi, một nỗi ô nhục không thể cùng người khác nói, cùng một chút.... khoái cảm!
Đúng vậy,Triệu Vô Cực giống như vừa cảm nhận được tâm tình đối phương, hắn liền vội vàng vứt ngay ý nghĩ này ra khỏi đầu, một trận ác hàn khắp thân chạy loạn. Lại nói Tiểu Hoàng tại sao động tác đâm hoa cúc lại như thế thành thục đây? Chả lẽ trước đây nó vốn chuyên môn luyện tập chiêu này?
Tiểu Hoàng một kích thành công liền trốn xa ngàn dặm, nó lập tức chui xuống đất lẻn vào ổ chuột của mình. Phía dưới lòng đất đã bị nó đào ra rất nhiều đường nối,Tiểu Hoàng có thể từ bất kì một vị trí nào xuất hiện tấn công đối phương.
Nó trước đây cũng không phải chuyên luyện chiêu này, nhưng từ một lần nhặt được chủy thủ,lại thấy một cái thanh lang hướng nó lắc lư cái mông nó liền nảy ra ý nghĩ này. Sau đó một đâm thành quen tay, mỗi lần có cơ hội đâm cúc hoa nó sẽ không ngần ngại tới một cái.
Triệu Vô Cực lập tức biết thời cơ của hắn đã tới, Niêm hoa chỉ vận chuyển lên tới cực hạn trong tay lập tức xuất hiện một cái phi châm, ném mạnh.
Phi châm một màu thuần hắc không chút phản quang, tốc độ nhanh chóng như xuyên toa không gian vậy. Không khí bị nó xé rách âm thanh cũng cực nhỏ khó có thể nghe thấy. Nó giống như là đòi mạng tử thần hướng Thanh Lang lao tới.
Thanh Lang nhận một kích của Triệu Vô Cực nhờ vào ý chí gượng chống không ngất đi, lại bị Tiểu Hoàng đâm lén hết sức đau đớn nhục nhã,lúc này hắn đâu còn cái gì tinh thần để ý ngoại giới, phi châm cực kì đơn giản đâm xuyên mi tâm của hắn lưu lại trên trán hắn một cái cực bé lỗ máu.
Thanh Lang cùng Triệu Vô Cực rơi xuống đất cùng một lúc, Triệu Vô Cực thì lập tức đứng bật dậy, đáng tiếc Thanh Lang thì không may mắn như vậy,đã khí tuyệt bỏ mình.
Triệu Vô Cực một loạt hoạt động, lừa dối tiếp cận tới đánh lén đều thể hiện hêt sức tự nhiên nhuần nhuyễn giống như hắn đã luyện tập không biết bao nhiêu lần.
Nhưng thực chất hắn cùng Tiểu Hoàng là lần đầu phối hợp, hắn dựa vào chính là mình diễn kĩ, đến từ thế kỉ hai mốt trái đất văn hóa tẩy lễ, diễn kĩ của Triệu Vô Cực cũng không tệ chút nào.
Triệu Vô Cực nếu bị Thanh Lang Thanh Ưng cùng vây công liền là thập tử vô sinh. May mắn hắn ra tay quyết đoán, dựa vào phản ứng trên khuôn mặt hai người đoán ra tính cách của bọn họ từ đó đánh lạc hướng tấn công kết liểu Thanh Lang, thế cuộc lập tức bị hắn cải biến.
Bây giờ Thanh Ưng có thể đánh giết hắn hay không đều là năm năm mở. Xem ai càng cao tay thủ đoạn càng mạnh mẽ người đó sẽ sống tới cuối cùng.
Hiệp lộ tương phùng dũng giả thắng, Triệu Vô Cực sớm đã thấm nhuần câu nói này, ở thế giới này thánh mẫu tâm thái chính là đến chết cũng không biết vì sao mình chết.
Nhân tâm, có ánh nắng mặt trời,cũng có khủng bố âm u. Mà ở đây, chính thành là màn đêm bao phủ.
“Nhị đệ!”
Thống khổ gào to, Thanh Ưng khóe mắt sắp nứt. Một cái không cảnh giác mà thôi đối phương liền dùng ám khí ám sát hắn nhị đệ. Hai người vốn là huynh đệ cùng bái nhập Thanh Vân Tông từ lúc sáu tuổi. đến nay đã tám tuổi đều tu luyện đến luyện khí kì nhị tầng.
Trước giờ làm không thiếu việc ác, giết người cướp của, chặn giết đồng môn sư huynh đệ đoạt tài nguyên tu luyện đều làm qua. Hai người có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu một đường vất vả tu hành đến bây giờ, không ngờ nhận một cái Ngụy Tuấn sinh ý, nhị đệ hắn liền bị Triệu Vô Cực trong giây lát đánh giết.
“Ngươi đền mạng cho nhị đệ của ta!” Thanh Ưng điên cuồng gào thét lao tới Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực tuy dùng phi châm đánh giết Thanh Lang nhưng hắn đối cứng đối phương một chiều liền khiến cánh tay phải đau đớn khó nhịn lúc này đây nếu cùng đang điên cuông Thanh Ưng giao phong hắn liền sẽ nằm ở thế hạ phong.
Triệu Vô Cực vận chuyển lên toàn bộ công lực, Thủy Thượng Phiêu phát huy đến cực hạn hắn bắt đầu né tránh. Thanh Ưng thì lại điên cuồng xông tới cầm kiếm trảm hắn.
“ Độc xà xuất động!” Kiếm nhanh như ánh chớp, giống như một đầu độc xà tiềm hành săn mồi đợi tới thời cơ chính muồi đâm tới.
“Độc xà tam kiếm!” Kiếm huyễn hóa thành ba thanh tấn công ba vị trí riêng biệt.
“Độc xà cuồng vũ!” Kiếm chiêu vẽ thành từng hình vòng tròn tấn công đối phương, biến ảo đa dạng.
.....
Thanh Ưng lần lượt sử xuất ra của hắn Độc xà kiếm pháp tấn công Triệu Vô Cực, Triệu Vô Cực thì không ngừng lùi, lại lùi. Hắn nhiều lần từ trong đường tơ kẽ tóc thoát li hiểm yếu kiếm chiêu, khiến cho Thanh Ưng càng đánh càng tức giận, càng tức giận càng điên cuồng.
Trong lòng nôn nóng báo thù lại thêm tức giận Thanh Ưng kiếm chiêu càng đánh càng có xu thế toán loạn, Triệu Vô Cực thì như một cái bình tĩnh vũ sư ở giữa ngập trời kiếm ánh bay múa, Thủy Thượng Phiêu thân pháp được hắn sử dụng vô cùng linh hoạt nhẹ nhàng.
Từ lần trước đánh với Lý Tiếu sau, Triệu Vô Cực liền biết được một cái yếu điểm.Hắn nếu phân chia đan dược để ra từng loại từng lọ riêng rất dễ phân chia tìm kiếm, nhưng nếu lúc cần hắn muốn sử dụng từng loại thì lại phải mở nắp bình từng cái rất tốn công.
Vì vậy sau đó trở về hắn liền lấy riêng ra một cái bình, dùng những loại đan dược chữa thương lúc cần sử dụng bỏ chung vào một chai,mỗi loại một viên. Vì vậy hắn chỉ cần mở một bình là lập tức có thể ăn đầy đủ chữa thương đan dược rồi.
Triệu Vô Cực tranh thủ trong lúc né tránh lập tức lấy đan dược nuốt vào.
Thanh Ưng thấy Triệu Vô Cực nuốt một đống đan dược thì lòng lại càng gấp.
Ngoại môn đệ tử cũng không có như Triệu Vô Cực thân gia xa xỉ,cũng không có một cái mẫu thân là luyện đan sư có thể có nhiều như vậy đan dược ăn.
Hơn nữa hắn đang chủ công không thể để lỡ thời cơ, liền tiếp tục tiến công Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực chờ một lát hắn liền cảm giác được dược hiệu đang phát huy,cánh tay đã hết tê rần đau đớn, chiến lực không ngừng kéo cao.
“Độc xà đoạn tí!” Kiếm của Thanh Ưng như là một cái độc xà uốn éo cắt chém tới cánh tay hắn, Triệu Vô Cực lông tơ đại mạo vội vàng né tránh, hiểm lại càng hiểm né ra chiêu thức này.
Hắn lúc này chiến lực đã khôi phục lập tức đáp lễ, Thiên Địa Tinh biến chưởng lập tức vận chuyển, quanh cổ tay hắn hiện lên một vòng âm dương hoàn cùng hơi mờ một vòng âm dương hoàn, khí thế lên tới đỉnh phong, xuất chưởng.
Thanh Ưng vừa chứng kiến xong cả quá trình Triệu Vô Cực đánh giết Thanh Lang đương nhiên đối với hắn chưởng pháp cùng phi châm thủ đoạn hắn đã lòng thầm hiểu rõ, chỉ cần hắn cẩn thận né tránh liền có thể tránh được phi châm. Còn Triệu Vô Cực chưởng pháp? Hắn luyện khí kì hai tầng lại sợ một cái nội công cao thủ so chưởng pháp sao.
Thanh Lang vốn dĩ bị Triệu Vô Cực đánh gãy tay đơn giản bởi vì hắn xuất chiêu quá gấp linh lực chưa đủ, lại bị Triệu Vô Cực nhục thân mạnh mẽ kích thương, hai bút cùng vẽ dưới mới khiến Thanh Lang thất bại thảm hại.
Thanh Ưng thì hoàn toàn ở biết rõ đối phương điều kiện dưới chiến đấu, hắn không hề khinh thường Triệu Vô Cực chút vào, vận đủ linh lực cùng Triệu Vô Cực đối chưởng.
“Ầm!”
Triệu Vô Cực bay ngược mà ra, miêng phun một ngụm máu tươi. Cùng luyện khí kì hai tầng đỉnh phong đối chưởng hắn quá miễn cưỡng rồi.
Thiên Địa Tinh biến chưởng của Triệu Vô Cực không chỉ có nội lực dũng mãnh mà bao gồm minh kình ám kình hai loại, Thanh Ưng tuy đẩy lùi Triệu Vô Cực nhưng hắn cũng bị mạnh mẽ lùi lại ba bước mới có thể đứng vững thân hình.
Nội lực của Triệu Vô Cực đang len lỏi vào kinh mạch hắn,phá hoại kinh mạch nhưng rất nhanh liền bị linh lực của Thanh Ưng đánh tan.
Nhục thân đối chưởng,Triệu Vô Cực lại chiếm ưu thế, cánh tay trái đang không ngừng phát run, hắn bây giờ đã sơ bộ cảm giác được Thanh Lang là như thế nào bị Triệu Vô Cực dùng một chưởng đánh gãy tay.
Đây chính là Tử Hà thần công phá hoại kinh mạch tính bá đạo cùng Bất Diệt Kim Thân quyết minh kình mạnh mẽ. Mà tổng hợp ưu điểm của hai môn công pháp này Tử Hà Bất Diệt thần công càng là bá đạo vô cùng, chính là Triệu Vô Cực vượt cấp khiêu chiến tư bản.
Triệu Vô Cực từ dưới đất bò dậy,lau khéo miệng máu tươi, nhìn Thanh Ưng. Thanh Ưng cũng đang nhìn hắn, con mắt đỏ hoe, thâm cừu đại hận.
“ Các ngươi không nên tiếp Ngụy Tuấn sinh ý!” Triệu Vô Cực nhẹ giọng nói.
“Ngươi đã sớm biết? lời đồn quả nhiên không sai, Triệu Vô Cực từ nhỏ thông tuệ thông minh hơn người, hôm nay đã được lĩnh giáo. Đáng tiếc hôm nay ngươi phải chết ở đây! Một cái thiên tài a, vẫn lạc như vậy liền trở thành một bộ xương khô rồi, chẳng khác gì một kẻ vô danh!”
“Ngươi thật sự cho rằng ăn chắc ta, bây giờ ta quay lưng bỏ chạy ngươi cảm thấy có mấy phần khả năng giữ lại ta?”
Thanh Ưng nghe Triệu Vô Cực nói vậy vô cùng căm tức nhìn hắn. Triệu Vô Cực thân pháp tu luyện trình độ quả nhiên quá khoa trương khiến người giận sôi, hắn không thể tin nổi một cái nội công cao thủ lại có thân pháp nhanh như vậy. luyện khí kì hai tầng như hắn đuổi cũng đuổi không kịp.
Lại nói để Triệu Vô Cực chạy thoát chờ đợi hắn chính là Thanh Vân Tông toàn tông truy sát.Từ nay hắn không có đường có thể đi, trừ khi hắn gia nhập ma môn.
“ngươi đường đường thiên kiêu chi tử, lại sẽ lâm trận bỏ chạy sao?”
Thanh Ưng sợ Triệu Vô Cực thật chạy,bắt đầu khích tướng.
Triệu Vô Cực cỡ nào thông minh sao có thể bị hắn mấy lời này giao động, quan trọng hơn là hắn vốn không muốn chạy.
Đã có người muốn mạng hắn vậy thì cũng phải làm tốt bị hắn giết ngược chuẩn bị, ở đây hoang sơn dã lĩnh vừa vặn làm nơi chôn thân cho Thanh Ưng cũng rất tốt, ở trái đất nghĩa trang còn thu phí đây.
“ Triệu Vô Cực lạnh nhạt nói, nếu như nhị đệ ngươi là luyện khí kì ba tầng có ngoại cương,linh khí hộ thể vậy thì cũng sẽ không bị Tiểu Hoàng đâm lén, càng không bị ta phi châm đánh chết rồi, đáng tiếc a hắn chỉ mới là luyện khí kì hai tầng. Đây chính là người yếu bi ai”
Thanh Ưng không hiểu lúc này Triệu Vô Cực còn chê bai nhị đệ hắn có ý gì nhưng hắn cũng là luyện khí kì hai tầng, đối phương chỉ là một cái nội công tu sĩ lại dám xem thường hắn?
Triệu Vô Cực tiếp tục nói:
“Ngươi hẳn biết thân phận ta đi? Ngươi nếu giết ta sẽ có vô tận rắc rối đang chờ ngươi? Ngươi thật muốn làm vậy sao?”
Triệu Vô Cực là con trai trưởng lão thân phận bày ở đó. Đến cảnh giới của Triệu Phi Dương cùng Sở Phi Huyền muốn có một mụn con đã là cực kì khó khăn.
Nếu hắn thật chết,Triệu Phi Dương cùng Sở Phi Huyền đồng thời phát điên trả thù, bỏ qua tất cả tông môn quy đinh sợ rằng Long Ngạo Thiên cũng không dễ dàng trấn áp xuống.
Chỉ có những cái này ngây thơ chó săn còn cho rằng Ngụy Tuấn có thể bảo hộ bọn họ. Triệu Phi Dương cùng Sở Phi Huyền đến lúc đó ngay cả Ngụy Tinh cha đẻ Ngụy Tuấn, là ngoại môn trưởng lão bọn họ cũng dám công khai giết.
“Hoang sơn dã lĩnh? Ngươi chết liền là chết,ai sẽ điều tra ra được vấn đề gì?”
“Nói ngươi ngu ngốc, ngây thơ đến đáng yêu ngươi còn không tin đây!Ha Ha”
Triệu Vô Cực cười to, lên tiếng tiếp tục nói:
“Nội môn trưởng lão, nguyên anh kì cao thủ thủ đoạn há ngươi cái này luyện khí kì có thể nghĩ ra được. ta cùng phụ thân mẫu thân ta đều có huyết mạch truy tung thủ đoạn, ở đây khoảng cách gần Thanh Vân Tông thế này bọn họ muốn tìm ra vô cùng dễ dàng.Lại nói ta có mệnh đăng ở Thanh Vân Tông ngươi giết ta mệnh đăng của ta liền tắt, đến lúc đo Thanh Vân Tông sẽ như ong vỡ tổ lao tới đây, ngươi cảm thấy mình thật sự sẽ thoát thân được sao?”
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí
Chương 48: Huyết chiến
Chương 48: Huyết chiến