Thanh Ưng sắc mặt phi thường khó coi, tiên môn thủ đoạn hắn vô cùng hiểu rõ. hắn chỉ là một cái luyện khí kì tu sĩ tiếp xúc quá ít không biết được nhiều nhưng Hạch tâm cùng thân truyền đệ tử là có mệnh đăng ở tông môn, điều này hắn vẫn là biết. Đến mức Triệu Vô Cực cùng phụ mẫu hắn có huyết mạch truy tung thủ đoạn có thật không hắn không biết nhưng không bao giờ hắn dám xem thường nguyên anh kì cao thủ.
Tám chính phần là sự thật. Thanh Ưng lúc này đã hối hận ruột đều nhanh xanh rồi. Đáng chết Ngụy Tuấn, đáng chết sinh ý.
Hắn bây giờ là cưỡi hổ khó xuống tư thế. Giết cũng không xong mà không giết cũng không xong.
Tại sao lại bị ma quỷ ám ảnh đi ám sát Triệu Vô Cực, để cho nhị đệ hắn cũng mất mạng,hắn cũng vào thế tiến thối lưỡng nan.
Triệu Vô Cực nhìn Thanh Ưng một mặt xoắn xuýt vẻ biết hắn tâm lí chiến đã thành công.
Nếu lúc trước Thanh Ưng là một lòng muốn giết hắn báo thù cho Nhị đệ có thể bất cứ lúc nào bùng nổ ra liều mạng một kích thì lúc này hắn đã thanh tỉnh rất nhiều, bị Triệu Vô Cực dùng lời lẽ dọa sợ.
Hắn dám chắc chắn Thanh Ưng từ nay không dám trở lại Thanh Vân Tông nữa rồi, nhưng hôm nay có thể sống rời khỏi đây hay không còn phải xem Triệu Vô Cực có thể đánh giết hắn hay không.
Thanh Ưng bây giờ nếu muốn ra tay sẽ vô cùng vướng tay, giết thì sợ nguyên anh kì trưởng lão lao tới truy sát, ở đây khoảng cách gần Thanh Vân Tông như vậy hắn không tin bản thân chạy nhanh hơn nguyên anh kì tu sĩ ngự kiếm phi hành.
Không giết nhìn Triệu Vô Cực bộ dáng cũng không muốn tha cho hắn.
Thanh Ưng lại bắt đầu lâm vào hối hận,trong lòng hắn đã mắng Ngụy Tuấn một mảnh máu chó xối đầu.
Thanh Ưng là luyện khí kì hai tầng,chỉ cần chưa đột phá tới luyện khí kì ba tầng liền chưa thành ngoại cương, chưa thể ngưng tụ linh khí hộ thể, Triệu Vô Cực liền có vô cùng tự tin có thể đánh chết đối phương.
Triệu Vô Cực nhìn Thanh Ưng một mặt xoắn xuýt, hắn lạnh lùng nói:
“Đã vậy để ta tiễn ngươi đi gặp nhị đệ ngươi đi thôi!”
Nói,hắn chân đạp Thủy Thượng Phiêu thân pháp lao tới, từ chưởng biến trảo cùng đối phương giao phong.
Thanh Ưng thấy Triệu Vô Cực lao tới rất nhanh lấy lại tinh thần, độc xà kiếm pháp triển khai cùng Triệu Vô Cực đánh cho hổ hổ sinh phong, nhưng không còn như trước đây như vậy liều mạng.
Triệu Vô Cực tu luyện chỉ là cơ sở luyện thể trảo pháp tất cả chiêu thức đều là cơ sở nhất ít có biến hóa gì nhưng hắn lại tự luyện ra được vận luật riêng của bản thân. Theo Triệu Vô Cực định nghĩa chính là nhịp điệu.
Nắm giữ nhịp điệu của bản thân, lại từ nhịp điệu bản thân ảnh hưởng nhịp điệu đối phương, lấy đơn giản phá phức tạp,lấy nhanh bù biến hóa, lấy lực đánh loạn tiết tấu đối phương.
Triệu Vô Cực trảo pháp mỗi cái đều đánh cho hổ hổ sinh phong, giữa Thanh Ưng cùng Triệu Vô Cực giao chiến chỗ khí lưu bị hai người đánh cho vô cùng hỗn loạn lá bay đầy trời.
Triệu Vô Cực trảo kết hợp thân pháp tránh né đối phương kiếm phong mang, cũng không lấy cầm nã làm mục tiêu mà tập trung đánh vào phẩn cổ tay cầm kiếm của Thanh Ưng, hắn thỉnh thoảng lại có thể đột phá phòng thủ của Thanh Ưng từ trên người hắn lưu lại từng đường hết trảo khiến Thanh Ưng liên tục mất máu.
Thanh Ưng kiếm pháp cũng không đơn giản, biến ảo khôn lường, chiêu thức âm ngoan tàn nhẫn, đều trí đối phương hiểm yếu vị trí tấn công chỉ cần đơn giản bị thương đều có thể biến thành thương nặng.
Đặc biệt Triệu Vô Cực cùng đối phương kiếm giao thủ trong lúc luôn luôn cảm giác như mình bị một cái độc xà để ý, khó chịu vô cùng.
Triệu Vô Cực có thể tránh thoát trí mạng đả kích nhưng hắn cũng bị Thanh Ưng từ trên người chém xuống không ít vết thương.
Vết thương cũng đang không ngừng đổ máu, chỉ đánh một lúc hai người đã biến thành một cái huyết nhân.
May mắn Triệu Vô Cực Tử Hà Bất Diệt thần công luyện thể mạnh mẽ, da dày thịt béo đổ máu hiệu ứng xấu đối với hắn không quá lớn, ngược lại Thanh Ưng vì mất máu quá nhiều mà đã có chút hơi choáng váng.
Triệu Vô Cực cùng Thanh Ưng đồng thời lụi lại, hai người thở hồng hộc khắp người là máu, Triệu Vô Cực chỉ một lát liền bình phục lại hơi thở, Thanh Ưng thì không ngừng thở mạnh, trên trán còn toát ra từng giọt mồ hôi. Sơ qua cũng thấy được Triệu Vô Cực thể lực mạnh mẽ.
Thanh Ưng trong lòng lo lắng vô cùng, không cùng Triệu Vô Cực giao thủ thì thôi, đánh mới biết được hắn thực sự quá khó chơi. Nếu không thể dùng cảnh giới nghiền ép hắn, cùng Triệu Vô Cực lẫn nhau mài rất dễ dàng bị hắn mài chết. Tên này thể lực đúng không phải người bình thường có thể so sánh.
Nghĩ tới đây hắn liền xuẩn xuẩn dục động muốn sử dụng hỏa cầu phù đánh giết Triệu Vô Cực.
Nhưng hỏa cầu phù cũng cần thời gian kích hoạt nếu Triệu Vô Cực nhận biết được cái gì lấy tốc độ thân pháp của hắn hoàn toàn có khả năng tránh khỏi, Thanh Ưng đối với bản thân sử dụng hỏa cầu phù cũng không quá tự tin.
Triệu Vô Cực khôi phục nhanh hơn, hắn đâu thể để cho Thanh Ưng tiếp tục khôi phục thể lực, lập tức cường công.
Triệu Vô Cực rất nhanh liền cùng Thanh Ưng đánh vào một chỗ, ở một góc nào đó Tiểu Hoàng đang lén lút quan sát hai người giao đấu,trong mắt toát ra một vẻ hèn mọn bỉ ổi, nó đang chuẩn bị bất cứ lúc nào đánh lén Thanh Ưng.
“A!”
Bắt được vai Thanh Ưng,Triệu Vô Cực nhanh chóng kéo ra năm đạo huyết trảo, Thanh Ưng đau đớn vô cùng kêu rên.
“Độc xà tam kiếm!”
Hắn cũng không để Triệu Vô Cực chiếm hết tiện nghi lập tức xuất ra “độc xà tam kiếm” chiêu thức này, từ trên người Triệu Vô Cực chọc ra ba cái đáng sợ lỗ máu.
Nhưng rất nhanh Triệu Vô Cực liền khống chế cơ nhục co thắt lại cầm máu. Tử Hà Bất Diệt thần công luyện bì luyện nhục thiên cũng không phải chỉ luyện cho vui.
Thanh Ưng càng đánh tâm càng loạn,ý chí chiến đấu thẳng hàng, hắn bây giờ không thể trở lại Thanh Vân Tông cũng không thể lập tức giết chết Triệu Vô Cực nếu không lỡ đối phương nói là thật có nguyên anh kì tìm tới hắn không thể chạy thoát.
Chỉ có thể đánh trọng thương đối phương sau đó phản bội tông môn gia nhập ma giáo mới là hắn sinh cơ duy nhất.
Nghĩ tới đây, Thanh Ưng tìm đúng ngay cơ hội, tập trung linh lực nhanh như thiểm điện đâm ra một kiếm, kiếm trực chỉ Triệu Vô Cực cổ họng, cái này một kích tất muốn mạng hắn.
Một kiếm này Thanh Ưng liền cảm giác được hắn giống như đột phá cảnh giới của độc xà kiếm pháp, kiếm xuất như bôn lôi, hung ác như độc xà hướng con mồi của mình mở rộng huyết bồn đại khẩu táp tới,khoảng cách ngắn lại đưa khí thế tới khóa chặt Triệu Vô Cực, khiến Triệu Vô Cực muốn tránh cũng không được.
Triệu Vô Cực trong lòng cảnh báo điên cuồng kéo vang, hắn vận hết nội công lập tức dùng hai tay kẹp lấy thân kiếm, chính là một chiêu tay không bắt kiếm mà giang hồ tạp kĩ thường xuyên sử dụng.
Thế kiếm lập tức bị lực lượng to lớn từ hai tay hắn kìm hãm lại, thế rơi vào giằng co, Thanh Ưng không ngừng thúc giục linh lực muốn đâm tới nhưng không được, tay Triệu Vô Cực như một đôi kìm sắt bóp chặt lấy kiếm hắn không thả, hắn muốn tiến không được muốn lùi cũng không xong.
Nhưng Triệu Vô Cực muốn từ đây rút ra kiếm của đối phương cũng là nằm si nói mộng, bọn họ uy thế bây giờ chính là giao đấu xem ai cạn trước linh lực hoặc nội công.
Triệu Vô Cực Tử Hà Bất Diệt thần công mạnh mẽ, tuy hắn thua cảnh giới đối phương nhưng hắn cũng không ngại cùng đối phương đấu nội lực, lúc này công pháp đỉnh tiêm liền thể hiện ra nó thần uy.
“Bộp! Bộp!Bộp!”
Thế cuộc hết sức căng thẳng, bỗng nhiên một tiếng vỗ tay vang lên. Tiếp đo lại là một thỏi bạc bị ném vào giữa Triệu Vô Cực cùng Thanh Ưng.
Triệu Vô Cực cùng Thanh Ưng đều một mặt mộng bức nhìn về phía phát ra âm thanh.
Tiểu Hoàng đang đứng nơi đó vỗ tay, bạc chính là nó từ trong túi móc ra, ném tới.
Nhìn khuôn mặt nó đầy ý tán thưởng lại là vỗ tay, Triệu Vô Cực liền hiêu ngay nguyên nhân.
Đối phương là đang trêu đùa hắn biểu diễn tạp kĩ tốt nên đánh thưởng đây mà.
Hắn cùng Thanh Ưng đường đường đều là tu sĩ lại bị một con chuột xem là tạp kĩ tán thưởng, còn đánh một thỏi bạc, đúng là khinh người quá đáng.
Tuy mộng bức nhưng Triệu Vô Cực cũng không buông tha lực đạo trên tay chút nào.
Thanh Ưng thì não mạch kín lại có chút chưa tới, cái này khốn kiếp con chuột đánh lén hắn nhị đệ khiến nhị đệ bị Triệu Vô Cực giết chết đối với hắn đúng là có thiên thù đại hận.
Nhưng đối phương lúc này vỗ tay tán thưởng lại ném tới một thỏi bạc của phàm nhân sử dụng là có ý gì?
Thanh Ưng càm giác chỉ số thông minh của mình không đủ dùng.
Tiểu Hoàng lập tức không vỗ tay nữa, nó lại từ túi móc ra con chủy thủ đẫm máu kia, con chủy thủ đâm bạo hoa cúc của Thanh Lang.
Lúc này Triệu Vô Cực cùng Thanh Ưng rơi vào thế giằng có không tranh thủ lúc này đánh lén còn chờ lúc nào.
Tiểu Hoàng lập tức như một ngọn hắc phong lao tới, xuất chiêu nhắm thẳng Thanh Ưng hoa cúc, động tác thuần thục, một bộ nhất định phải đem Thanh Ưng hoa cúc đâm bạo mới thôi.
Thanh Ưng mặt liền tái rôi, thân là nam nhân ai có thểc chịu được loại đau đớn cùng sỉ nhúc này. Khốn kiếp con chuột lại dám đánh lén hắn.
Thanh Ưng lập tức buông tha cùng Triệu Vô Cực tranh đấu, thả tay khỏi chuôi kiếm quay về đang lao tới Tiểu Hoàng lập tức một chưởng.
Tiểu Hoàng thấy đối phương trút giận lên mình, nó biết bản thân không thể cùng bất kì ai cứng đối cứng, thâp thể đang lao tới lập tức đánh vòng tròn một cái lại chui xuống hang động trốn đi.
Triệu Vô Cực lấy được kiếm của đối phương lập tức vứt ra xa, toàn thân Tử Hà Bất Diệt thần công điên cuồng vận chuyển, trên cánh tay hắn lập tức hiện lên hai vòng âm dương hoàn sáng rõ.
Triệu Vô Cực cánh tay bắt đầu đau đớn khó nhịn nhưng hắn vẫn kiên quyết xuất chưởng.
Thiên Địa Tinh biến chưởng lập tức nhắm thẳng Thanh Ưng lao tới, cuồng ưng phác thỏ khí thể lập tức đổ ập xuống khiến Thanh Ưng cả người hơi cứng đờ một chút.
“Rống”!
Thanh Ưng rất nhanh liền từ trong khí thế dãy dụa đi ra, rống to một tiếng vận linh lực đến mức tận cùng cùng Triệu Vô Cực đối chưởng.
“Ầm!”
To lớn tiếng nổ vang lên Triệu Vô Cực liền như một con diều đứt dây bay ngược ra ngoài, Thanh Ưng cũng bị đánh lùi 8 9 bước, mỗi bước ở trên đất đều lưu lại cực kì rõ ràng chân ấn mới có thể dừng lại.
Triệu Vô Cực lúc này cánh tay phải máu thịt be bét, hậu quả của vận chuyển Thiên Địa Tinh biến chưởng vượt quá giới hạn của bản thân chính là như vậy. Hắn bây giờ tay phải gần như không thể sử dụng,từng cơn đau nhói liên tục được hệ thần kinh từ tay phải truyền về.
Triệu Vô Cực cố nén đau nhức,trong lúc bay ngược hắn liền dùng tay trái vận dụng Niêm hoa chỉ mong muốn lặp lại chiêu thức đánh giết Thanh Ưng.
Thanh Ưng vốn quan sát hết quá trình Triệu Vô Cực đánh giết nhị đệ hắn sao có thể bị một chiêu trúng hai lần, lập tức nghiêng đầu né tránh, phi châm màu đen vốn phải đâm xuyên mi tâm hắn liền cực kì nguy hiểm đánh sượt qua mặt hắn, phi châm kéo theo không khí sắc bén thổi đến hắn da mặt đau rát.
Một kích không trúng khiến Triệu Vô Cực hơi thất vọng, hắn con bài tẩy đã lật đối thủ liền sẽ cảnh giác, Triệu Vô Cực sớm đã đoán trước được như vậy.
Chỉ là hắn cũng không ngờ bản thân vận dụng hết toàn lực một kích, đánh đến mức cánh tay máu thịt be bét mà cũng không đánh ngã được đối phương, ngược lại bản thân trọng thương tình thế hết sức gay go.
Triệu Vô Cực rơi xuống mặt đất kéo ra một đạo thật dài rãnh mới dùng lại.
Trong cơ thể hắn khí huyết rối loạn, lục phủ ngũ tạng đều nhận bất đồng nội thương, hắn gần như sắp đạt tới cực hạn của bản thân mình.
Nếu tiếp tục một lần nữa đối chưởng Triệu Vô Cực sợ rằng sẽ để lại vĩnh viễn tính tổn thương, tiêu hao tự thân tiền năng.
Nằm trên mặt đất Triệu Vô Cực khó khăn dùng tay trái mở ra bình ngọc, một loạt đan dược lại bị hắn đổ vào miệng. Chưa lúc nào như lúc này hắn cảm thấy yêu mẫu thân hắn Sở Phi Huyền đến thể, nếu không có nàng hắn sớm đã vì luyện Thiên Địa Tinh biến chưởng tan vỡ mà chết.
Triệu Vô Cực khó khắn đứng lên, hắn muốn xuất ra con bài tẩy cuối cùng rồi.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí
Chương 49: Vượt cấp khiêu chiến, khó khăn
Chương 49: Vượt cấp khiêu chiến, khó khăn