"Đường điện chủ, ngươi định làm gì đó? Chẳng lẽ là muốn gây nên mâu thuẫn giữa Nguyên Tố môn va Hồn Điện hả? Hừ, ở đây nhiều người như vậy cũng biết ai đúng ai sai. Bây giờ chịu thả ta ra, có lẽ ta sẽ không chấp nhặt với điện chủ."
Vu Hạ đã cực kỳ tức giận, lời nói không hề kiêng kỵ mặt mũi Đường điện chủ chút nào.
"Chẳng lẽ mưu sát Vũ Lang và Phong Nhã là vì tình hữu nghị giữa Nguyên Tố môn và Hồn Điện, đừng nhiều lời với hắn nữa. Giam lại cho ta!"
Sở Mộ cười lạnh nói.
Sở Mộ và Vũ Lang, Phong Nhã nhiều lắm coi như là bằng hữu gặp mặt một lần, nếu không có lập trường thì Sở Mộ sẽ không xen vào việc của người khác. Thế nhưng, một khi để Vu Hạ biết hắn và Diệp Khuynh Tư đã làm việc gì ở Thiên Tinh Phong nhất định sẽ vắt hết trí não tìm cách diệt trừ hai người bọn họ. Vì thế Sở Mộ hiển nhiên phải tiên hạ thủ vi cường.
Vũ Lang và Phong Nhã đều là thanh niên cao thủ nổi danh trong Hồn Điện, lúc trước hai người này xuất hiện ở Hồn Điện đã dẫn đến kinh động không nhỏ. Nhưng mà Sở Mộ vừa nói Vũ Lang và Phong Nhã bị người ta giết chết lại khiến cho toàn bộ đại sảnh Hồn Điện lặng ngắt như tờ.
"Vũ Lang và Phong Nhã đã chết?"
Triệu Nghĩa cũng lộ vẻ kinh hãi, ánh mắt nhìn vào Sở Mộ rõ ràng là không dám tin tưởng chuyện này.
"Ừ, lúc trước có người cố ý thả ra tin tức con Hồn sủng bá chủ Thiên Tinh Phong bị thương tạo thời cơ cho mọi người chạy tới tìm kiếm tiện nghi. Nhưng thật ra đây là mồi do Vu Hạ và thủ hạ hắn bỏ xuống, bọn họ biết Vũ Lang và Phong Nhã đang ở trong tòa thành này nên thông qua quan hệ giữa Thanh Lực và Vũ Lang, lấy việc hợp tác dẫn dụ bọn họ đi vào trong động quật ở Thiên Tinh Phong rồi ra tay sát hại. Tiếp theo sẽ dùng tin tức sai lầm hoặc là phương thức nào khác để che dấu nguyên nhân cái chết của hai người bọn họ."
Sở Mộ chậm rãi nói.
Sở Mộ nói lời nói lại làm cho cả đại sảnh Hồn Điện sôi trào lên lần nữa. Vũ Lang chính là nhi tử của một vị điện chủ trong Hồn Điện, địa vị của hắn không hề tầm thường chút nào. Vu Hạ lập mưu kế giết chết Vũ Lang và Phong Nhã nhất định sẽ tạo thành xung đột rất lớn giữa Nguyên Tố môn và Hồn Điện. Bởi vì phụ thân Vũ Lang và Vu Hạ đều là người nắm giữ đại quyền trong thế lực bọn họ.
Nghe thấy Sở Mộ thuyết minh rõ ràng như thế, ngay cả Vu Hạ cũng trợn tròn mắt, làm sao cũng không nghĩ tới người thanh niên ở trước mặt lại hiểu rõ chuyện này rành mạch như vậy.
"Không thể nào, chuyện này được giữ bí mật rất tốt. Hắn tuyệt đối không thể nào biết, trừ phi tên này có mặt ở trên Thiên Tinh Phong."
Vu Hạ cắn răng, cố gắng xoay chuyển đầu óc thật nhanh.
Vu Hạ không phải là người nhu nhược bị hù mấy câu đã sợ, cho dù âm mưu bị người ta kể rõ như thế vẫn cố gắng giữ vững trấn định. Lạnh lùng nói với Sở Mộ:
"Thật là buồn cười, ngay cả bản thân ta cũng không biết chuyện này thế mà ngươi lại biết, chẳng lẽ người có mặt tại đương trường khi hai người Vũ lang và Phong Nhã chết hay sao? Ngươi tận mắt nhìn thấy hai người bọn họ bị Thanh Lực giết chết?"
Sở Mộ nhìn chằm chằm vào Vu Hạ hồi lâu, hoàn toàn không ngờ được người này vẫn còn trấn định như thế, chỉ nói vài câu đã phủ bỏ trách nhiệm. Hắn không thèm suy nghĩ gì cả, vẫn thản nhiên nói thẳng:
"Thật là xui cho ngươi, ta đúng là có mặt ở trong đội ngũ, thủ hạ của ngươi còn cố ý giết ta và bằng hữu diệt khẩu nữa kìa."
"Ha ha ha ha ha, Vu Hạ ta hôm qua mới đến Thải Khung thành, cũng mới vừa biết được hai người kia chết. Cho nên ta mới cố ý đi tới báo tin này cho Đường điện chủ biết. Về phần Thanh Lực ngươi nói đã từng là thủ hạ của ta, nhưng hắn đã không còn liên lạc với ta từ lâu rồi, hắn đã làm những chuyện gì làm sao ta biết được. Ngươi lại ở nơi này thêu dệt đủ thứ chuyện mơ hồ, theo ta thấy giống như là ngươi xuất thủ giết bọn họ, sau đó giá họa lên người của ta thì đúng hơn."
Vu Hạ quả nhiên không phải là người bình thường. Vào lúc này vẫn có thể cắn ngược lại Sở Mộ một cái.
Vu Hạ những lời này đã hoàn toàn phản bác Sở Mộ. Nhìn thấy Sở Mộ không nói gì thêm, trong lòng Vu Hạ cũng âm thầm cười lạnh.
"Cho hắn thêm một tội nói xấu thiếu chủ Hồn Điện."
Đúng lúc này, một lão nhân dáng người kỳ dị đột nhiên xuất hiện bên trong đại sảnh.
Ánh mắt mọi người lập tức chuyển lên người lão gia hỏa kia, nhưng bọn họ cực kỳ kinh ngạc chính là cái người vừa mở miệng nói chuyện lại là một sinh vật nửa người nửa sủng, thân thể nhỏ xíu như đứa con nít.
"Tặc lão?"
Đường điện chủ trợn mắt nhìn Ly lão nhi, trên mặt rõ ràng là biểu hiện kinh ngạc.
Có lẽ mấy người Triệu Nghĩa đã từng nghe nói đến lão gia hỏa nửa người nửa sủng này, vì thế trong lúc bất ngờ không có ai kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra.
"Hừ, thiếu chủ Hồn Điện, hắn là thiếu chủ Hồn Điện gì chứ?"
Vu Hạ hừ lạnh một tiếng, thái độ rõ ràng là không tin lời nói của Ly lão nhi.
Vu Hạ hiểu rõ tình huống Hồn Điện thậm chí còn hơn cả Vũ Lang. Trong chín đại thiếu chủ Hồn Điện thì Nhị thiếu chủ và Tứ thiếu chủ rất ít lộ diện. Những vị thiếu chủ khác đã từng gặp Vu Hạ vài lần, những người chưa từng thấy cũng biết một chút tin tức nên hắn tuyệt đối không tin nơi này lại xuất hiện một vị thiếu chủ.
"Đã cứu người ra chưa?" Sở Mộ không thèm quan tâm đến Vu Hạ, mà dùng hồn niệm hỏi Ly lão nhi.
"Cứu ra rồi, cô nàng đùi đẹp đã dẫn hắn đi chữa thương, trên người hắn có trùng độc khó giải." Ly lão nhi hồi đáp.
Sở Mộ nghe thế liền cười cười vui vẻ, nếu đã cứu người rồi thì Sở Mộ vô cùng yên tâm. Bình thản quay đầu lại nhìn lướt qua Vu Hạ, thấy tên này còn tự cho là thông minh liên tục nói chuyện tìm cách bảo hộ chính mình. Sở Mộ dứt khoát đi đến trước mặt hắn.
"Bốp!"
Một cái bạt tai hung hăng đánh vào mặt Vu Hạ.
Vu Hạ vừa mới nói ra khỏi miệng nửa câu đã bị Sở Mộ sinh sôi tát ngược trôi xuống bụng.
Sở Mộ đánh một cái bạt tai này vô cùng vang dội, thanh âm gọn gàng và dứt khoát văng vẳng khắp đại sảnh Hồn Điện.
Hầu như những ngươi ở nơi này đều biết thân phận Vu Hạ.
Hắn ở Nguyên Tố môn cũng là một vị Đại thiếu gia coi trời bằng vung, trước giờ hoành hành bá đạo quen rồi, địa vị hiển nhiên không thấp hơn Vũ Lang. Không ngờ Sở Mộ lại đánh một cái bạt tai quá đẹp, đến mức này thì phong phạm thiếu chủ đã bày ra trước mắt mọi người vô cùng nhuần nhuyễn.
"Lão Đường, các ngươi không có quyền lực quản chuyện này. Phải đi báo tin cho người có quyền lực cao hơn tới đây xử lý. Tiểu tử Nguyên Tố môn này có dã tâm rất lớn, may là bị thiếu chủ vô tình lịch lãm ở nơi đó phát hiện mới có thể trả lại công đạo cho tiểu tử Vũ Lang."
Ly lão nhi hai tay chống nạnh, thái độ y như ra lệnh cho Đường điện chủ.
"Vu Hạ thiếu gia, chuyện tình Vũ Lang và Phong Nhã không hề đơn giản. Nếu Vu Hạ thiếu gia biết rõ tình hình thì lưu lại Hồn Điện chúng ta mấy ngày. Vu Hạ thiếu gia cũng không hi vọng có người nói sai sự thật về mình đúng không? Đợi ta làm rõ ràng minh bạch chuyện này rồi hãy tính sau." Đường điện chủ nói.
Đường điện chủ bây giờ đã tương đối tin tưởng Sở Mộ rồi, lập tức ra hiệu cho đám người Triệu Nghĩa dẫn Vu Hạ đi tới phòng giam.
Vu Hạ bị dẫn xuống liền dùng ánh mắt oán độc nhìn chằm chằm Sở Mộ, cuối cùng trước khi rời khỏi đại sảnh cố ý dùng hồn niệm nói với Sở Mộ:
"Ta không cần biết ngươi là ai, coi như là thiếu chủ Hồn Điện đi nữa, chuyện này hôm nay Vu Hạ ta sẽ ghi nhớ trong lòng, sẽ có ngày ta khiến cho người chết không toàn thây."
Sở Mộ dùng ngón cái phe phẩy lỗ tai, hoàn toàn bỏ qua tất cả lời nói của hắn.
"Chuyện này quan hệ đến giữa Hồn Điện và Nguyên Tố môn, trước khi mọi chuyện được điều tra manh mối rõ ràng, ta không cho phép bất luận kẻ nào ăn nói lung tung, truyền bá tin đồn thất thiệt. Người nào vi phạm sẽ bị nghiêm túc xử trí."
Đường điện chủ dứt khoát cảnh cáo đối với tất cả thành viên Hồn Điện có mặt ở nơi này.
Sau khi nói xong, Đường điện chủ niệm chú ngữ triệt tiêu tầng băng bao phủ quanh đại môn. Rồi lại ra lệnh cho một vị Hồn sủng triệu hồi Thổ hệ Hồn sủng tu sửa cánh cửa bị hư hại.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sủng Mị
Chương 331: Thiếu chủ thứ mười
Chương 331: Thiếu chủ thứ mười