Trong một tiểu viện cổ sâu trong Di Hoả tông, tiểu viện này tiêu biểu cho tam hợp viện. Lôi Cương ngồi xếp bằng trong gian phòng mặt phía bắc, bố trí trận pháp cùng kết giới xong, hắn liền bế quan tu luyện.
Hoả Chập tu luyện trong gian phòng phía đông. Lúc này, tâm sự của Hoả Chập có thể nói khó mà lắng xuống được, hắn mong muốn gia tăng thực lực bản thân, cùng với lần đầu tiên được người khác coi trọng. Điều này khiến Hoả Chập vừa kích động đã lo lắng lại, tiền bối còn ở Di Hoả tông, bọn họ chấp sự trưởng lão nhất định sẽ không có thái độ gì với hắn, thế nhưng nếu như tiền bối rời đi thì sao? Lúc trước tiền bối mạo phạm chấp sự trưởng lão, mà tiền bối lại đưa hắn đến đây, sợ rằng nỗi oán giận của chấp sự trưởng lão sẽ phát tiết trên người hắn a.
"Nếu như… Có thể cùng tiền bối du lịch, thật là tốt bao nhiêu." Hoả Chập không khỏi nghĩ, thế nhưng, Hoả Chập hiểu rõ, xác suất này cực kỳ nhỏ bé, hắn chỉ là một tiểu tử kiếp cương thiên giai. Đối với tiền bối mà nói, hắn chỉ là gánh nặng mà thôi. Thầm than một tiếng, Hoả Chập liền nhắm mắt tu luyện, chỉ có đột phá kiếp cương thiên giai, đạt được cương vương, hắn mới còn có thể ở lại Di Hoả tông tu luyện sau khi tiền bối rời đi.
Lúc này, Hoả Chập ngăn lại tâm sự, ngồi xuống đi vào trong tu luyện.
Lôi Cương cũng không định ở Di Hoả tông lâu. Nếu như không phải vì bốn phía đảo Khiên Di đều là biển nham thạch nóng chảy, Lôi Cương sẽ không mạo hiểm đi vào Di Hoả tông khôi phục sức mạnh. Tuy rằng Di Hoả tông không dám trêu chọc hắn, thế nhưng ai biết lúc hắn tu luyện có quấy rầy không? Hạo huyền Lôi phủ như trước không thể mở ra, khiến Lôi Cương chẳng biết làm thế nào.
Thần thức chìm vào trong cơ thể, nhìn ba hạt châu nhỏ bằng ngón út, Lôi Cương thầm than, muốn khôi phục ba hạt châu này cũng phải mất khá nhiều thời gian a. Điều khiến Lôi Cương không giải thích được đó là cây sinh mệnh, cây sinh mệnh không chỉ biến nhỏ, hơn nữa năm lá cây đã biến còn lại bốn lá. Có thể nói lần này Lôi Cương không có chỗ nào là không bị thương nặng. Cương khí cùng nội kình trong kinh mạch đã mạnh lại bằng ngón út, đã tự khôi phục lại.
Thần thức Lôi Cương tiến vào Nê Hoàn cung, nhìn bốn con tiểu long yếu ớt không còn phấn chấn như trước, Lôi Cương không ngừng cười khổ. Giữa bốn con tiểu long là một dải sáng ba màu to bằng ngón cái chính là thần hồn bị thương nặng của hắn. Lúc này đây thần hồn bị tổn thương khiến Lôi Cương trở lại nguyên hình vốn có.
Lôi Cương đang không ngừng cười khổ, bốn con tiểu long vây quanh thần hồn đột nhiên đều quay đầu nhìn Lôi Cương.
"Tiểu tử!! Ngươi rốt cuộc trêu chọc đến cường giả cỡ nào? Lẽ nào ngươi không có một chút hiểu biết nào về bản thân? Ngươi khi không tự đả thương mình, thì cũng đừng liên luỵ đến ta!!" Một tiếng nói phẫn nộ vang lên từ trong Nê Hoàn cung của Lôi Cương khiến hắn càng thêm hoảng sợ. Nghe được giọng nói này, Lôi Cương chỉ biết cười khổ. Bỗng nhiên, Lôi Cương ngưng thần, thầm nghĩ: "Sẽ có lúc biết được người này rốt cuộc là ai."
Lúc này, Lôi Cương nói: "Ngươi rốt cuộc là ai? Vì sao ở trong cơ thể ta?"
Giọng nói của Lôi Cương còn đang quanh quẩn trong Nê Hoàn cung, bốn con tiểu long đột nhiên chập lại thành một người nhỏ bé bốn màu. Người nhỏ bé này tức giận trừng mắt nhìn Lôi Cương, quát: "Nếu như ta biết ta là ai, ta còn ở lại chỗ này sao? Vốn dĩ ta đang tu luyện trong khe hở của sấm chớp, đột nhiên bị hút vào trong cơ thể ngươi, không thể thoát thân được!"
Lôi Cương ngạc nhiên, khe hở sấm chớp?? Cẩn thận hồi tưởng, Lôi Cương nhớ lại lúc trước hắn cùng bọn Huyền Mộc lão ma thám hiểm Hạo huyền Lôi phủ, ở đệ tam quan huỷ diệt chi lôi hắn vô ý đi vào trong huỷ diệt chi lôi tiến vào trạng thái ngoài kết giới. Lẽ nào người này đi vào trong cơ thể hắn vào lúc đó?
Lôi Cương nhìn chằm chằm người nhỏ thó bốn màu, nói: "Không lẽ là khi huỷ diệt chi lôi của khe hở sấm chớp đệ tam quan, ngươi đã đi vào trong cơ thể ta?"
"Hừ, ta sinh ra vốn là ở chỗ này. Ngày đó bạo lôi công kích ngươi dữ dội, ta cũng dính một cước, không nghĩ tới bị ngươi hút vào trong cơ thể. Ta với huỷ diệt chi lôi vốn có cùng một sinh mệnh, là huỷ diệt chi lôi trải qua rất nhiều năm thử thách hoá thành. Ta biết ngươi diễn luyện cương kỹ này có ẩn chứa nguyên nhân hỗn độn ảo diệu. Ta vốn là huỷ diệt chi lôi biến thành, đối với chuyện này ta có lý giải." Người nhỏ thó bốn màu nhìn chằm chằm Lôi Cương, lạnh lùng nói.
"Như vậy bốn con tiểu long này đã gặp chuyện gì?" Lôi Cương đột nhiên hỏi, bốn con tiểu long này khiến Lôi Cương nghi hoặc không giải thích được. Vốn dĩ Lôi Cương suy đoán không rõ bốn con tiểu long trong cơ thể là kẻ nào, không ngờ lại là trí tuệ của huỷ diệt chi lôi.
"Ta vốn là huỷ diệt chi lôi, cũng có thể là chân lý của huỷ diệt chi lôi. Lôi long trong bốn con tiểu long này, ngầm mang theo khí tức long lực của Lôi hành hỗn độn, mà ta vốn là sinh ra từ hỗn độn, đương nhiên ta có thể khống chế. Hừ, vốn ta còn tưởng ngươi là một nhân vật khó lường, không ngờ ngươi chỉ là một tiểu tử nhãi nhép, không biết nhờ vận may gì lại chiếm được khí tức tứ hạnh hỗn độn long lực." Người nhỏ thó bốn màu khinh thường nói, ánh mắt có chút châm chọc.
Lôi Cương bị những lời người nhỏ thó bốn màu nói làm cho hoang mang, hỗn độn long lực? Mỗi hành trên áo nghĩa không phải là long lực sao? Thế nào lại xuất hiện một hỗn độn long lực? Hắn cũng không vì những gì người nhỏ thó nói mà bất mãn, chỉ nhìn chằm chằm người nhỏ thó nói: "Hỗn độn long lực? Lẽ nào là long lực?"
"Hừ, ảo diệu trong hỗn độn vô cùng tận, lẽ nào tiểu tử như ngươi có thể biết được? Long lực chi thương mới là hỗn độn long lực, còn hỗn độn long lực chi thương là lực hỗn độn. Có điều, tu luyện giả các ngươi không có khả năng luyện lực hỗn độn, có thể đạt được hỗn độn long lực đã là thành tựu khó có rồi." Người nhỏ thó bốn màu hừ lạnh nói.
"Vậy là theo như ngươi nói, ta diễn luyện khai thiên chính là ẩn chứa chân lý hỗn độn. Chuyện là thế nào?" Lôi Cương nhìn người nhỏ thó bốn màu hỏi.
"Hỗn độn long lực là hỗn độn long lực. Cương kỹ ngươi tu luyện cũng có thể nói là quỷ dị vô cùng. Dĩ nhiên có thể diễn luyện hỗ độn, có thể nói là đáng sợ, cương kỹ đáng sợ như vậy có lẽ là cương kỹ hỗn độn đệ nhất. Nhưng rơi vào tay ngươi trở thành cương kỹ tầm thường, thật đáng cười." Người nhỏ thó bốn màu châm chọc nói.
Ánh mắt Lôi Cương loé lên nhìn chằm chằm người nhỏ thó bốn màu, nghi hoặc nói: "Ngươi làm sao biết được những chuyện này?"
Người nhỏ thó bốn màu ngẩn ngơ, ánh mắt suy tư, đúng vậy, làm sao hắn biết được? Dường như những chuyện này từ lúc hắn tỉnh lại đã có sẵn trong đầu. Mấy thứ này vì sao lại có trong đầu hắn? Người nhỏ thó bốn màu suy nghĩ hoang mang một hồi, thấy Lôi Cương vẫn ở chỗ này, nổi giận quát lên: "Đi ra ngoài!!"
Lôi Cương không kịp phản ứng, một luồng khí tức đáng sợ từ trong cơ thể người nhỏ thó bộc phát ra, thần thức Lôi Cương bị đẩy lui ra khỏi Nê Hoàn cung.
Kỳ thực, người nhỏ thó bốn màu nói với Lôi Cương, vốn không phải là không thể thoát thân, mà là người nhỏ thó bốn màu này, có lẽ nên gọi là huỷ diệt chi lôi đã dung hợp với Lôi Cương, cũng có thể gọi là thần hồn thứ hai của hắn!! Lúc trước Lôi Cương bị huỷ diệt chi lôi tấn công, lĩnh ngộ được áo nghĩa lôi chi cũng là lúc đưa huỷ diệt chi lôi vào trong cơ thể, không ngờ đó lại là cơ duyên khác, gián tiếp biến nó trở thành thần hồn thứ hai của Lôi Cương.
Rời khỏi Nê Hoàn cung Lôi Cương không ngừng cười khổ. Nê Hoàn cung chính là hắn sao? Có điều, Lôi Cương nghe được một tin tức quan trọng, như vậy những hiểu biết của hắn vẫn còn quá ít. Trên long lực còn có lực hỗn độn, con đường tu luyện vẫn còn quá dài quá xa a. Nếu như hắn suy đoán không sai thì, Hạo Huyền, khai thiên tổ sư cũng đã đạt được hỗn hộn long lực, mà cường giả nhốt sư tôn Thái Huyền có Lôi hành cũng đã đạt được hỗn độn long lực!
Ánh mắt Lôi Cương lấp lánh nhìn chăm chú về phía trước, dần dần rơi vào trầm tư. Nửa ngày sau hắn mới tỉnh ngộ, hắn hiểu rõ, hắn suy nghĩ những chuyện này vẫn còn quá sớm. Việc cấp bách lúc này là khôi phục lại thực lực của bản thân.
Thần thức Lôi Cương đi vào trong U giới, Lôi Cương đặt không ít thiên tài địa bảo đã đoạt được trong chí bảo ở đây. Những thứ bên trong cũng đủ để người đời dấy lên một trận mưa gió máu tanh, đáng tiếc, Lôi Cương nhận thức được rất ít thứ trong số đó. Cuối cùng, Lôi Cương nhìn Hỗn mộc kim nhũ, suy nghĩ chốc lát, hắn lấy ra một lọ Hỗn mộc kim nhũ rồi rời khỏi U giới.
Nuốt liền một lúc gần năm mươi giọt Hỗn mộc kim nhũ xong, Lôi Cương liền bắt đầu bế quan.
Đây là lần đầu tiên Lôi Cương nuốt nhiều Hỗn mộc kim nhũ như vậy. Hỗn mộc kim nhũ chảy vào trong cơ thể, hoá thành một dòng nước ấm, đi vào trong đan điền. Lôi Cương chỉ cảm thấy cương khí cùng nội kình trong kinh mạch điên cuồng tăng vọt lên, hắn vui mừng, vội vã thu lại tâm sự đi vào trong tu luyện.
Tiên Đạo tông, Tiên Đạo giới, rất xa ngũ hành giới.
Lôi Ma trở về. Tin tức này khiến Tiên Đạo tông cực kỳ phấn chấn, các thanh niên đệ tử đều coi Lôi Ma là đối tượng để sùng bái, là thiên tài được các lớp đệ tử đều kính yêu.
Lôi Ma trở về mang theo tin tức khiến cả Tiên Đạo tông đều xôn xao, Lôi Ma khôi phục thân thể tam hành!!
Trong một lầu các hai tầng sâu trong Tiên Đạo tông, mấy lão giả ngồi xếp bằng. Trong đó có một gã thanh niên ánh mắt lấp lánh khiến người khác phải chú ý, đôi mắt người thanh niên này cực sáng, dường như có thể nhìn thấu lòng người. Đối diện với hắn là một lão giả ôn hoà, hai bên còn lại là một gã nam tử trung niên và một lão giả già nua ngồi xếp bằng.
Bốn người này là Lôi Ma, Tiên Vân đạo thánh, Vân Phong tông chủ Tiên Đạo tông, Vân Tiên Tiên Đạo tông đại trưởng lão.
"Đồ nhi, sau chuyện chí bảo vì sao ngươi biến mất lâu như vậy? Vi sư phái ra các cao thủ Tiên Đạo tông cơ hồ quật ba thước đất ở Trung Xu giới đều không thể tìm được ngươi a." Tiên Vân đạo thánh ôn hoà nhìn chăm chú vào Lôi Ma, cười nói, ánh mắt lão vui mừng, đồ nhi đã không khiến lão thất vọng.
"Sư tôn, lúc trước đồ nhi cùng Kim Cuồng Chiến chiến đấu, xé rách kim hành không gian, rơi vào một không gian nào đó. Mấy năm nay đồ nhi cùng Kim Cuồng Chiến phải liên thủ mới có thể chạy trốn." Vẻ mặt Lôi Ma bình tĩnh như nước, thản nhiên nói.
Tiên Vân đạo thánh sửng sốt, không rõ vì sao nhưng Tiên Vân đạo thánh cảm thụ được đồ nhi của hắn lần này trở về có chút quỷ dị. Thế nhưng cụ thể quỷ dị như thế nào, hắn không thể nói rõ.