Bên ngoài còn có ba bốn mươi tên Thần đạo cường giả, đều là những nhân vật cơ trí vô cùng, chần chừ bên ngoài, không thấy bên trong có động tĩnh, liền biết có thể xảy ra chuyện rồi.
Cứ như vậy, nếu bảo bọn chúng bất chấp tất cả mà xông vào trong, hiển nhiên là không có khả năng. Thần Tú Cung mặc dù tốt, truyền thừa trận pháp Thái cổ mặc dù tuyệt diệu, nhưng dù có lực hấp dẫn như thế nào, cuối cùng vẫn không quan trọng bằng tính mạng của bản thân mình.
Tần Vô Song trái lại vui mừng vô cùng, sau khi tốn sáu bảy ngày dung hợp thần lực của ba gã tu luyện giả Thần đạo trước đó, lại tiếp tục không ngừng, đem năm tên tù binh khác y như cũ mà bào chế.
Thời gian nửa tháng trong nháy mắt đã trôi qua. Khi Tần Vô Song lại mở mắt ra, trong mắt một đạo lệ mang bắn ra, khí thế khắp người, lại trở nên hoàn toàn bất đồng.
Liên tiếp hấp thu thần lực của tám gã Thần đạo cường giả, chuyện này đối với Tần Vô Song mà nói, tựa hồ có thể nói đã đến cực hạn rồi. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Trong thời gian mười lăm ngày này, Tần Vô Song trước sau ba lần, cảm nhận được thiên uy biến hóa. Các loại biến dị biến hóa không ngừng trước mặt hắn, chớp rung sấm giật, gió thổi mưa sa.
- Tai kiếp Thần đạo, quả nhiên là tồn tại!
Tần Vô Song trong lòng bình lặng vô cùng, ba lần thiên uy biến hóa, hiển nhiên chính là ba lần tiểu kiếp trong Ngưng Thần Đạo.
Đối với cường giả Thần đạo bình thường mà nói, khoảng cách giữa một tai kiếp, ít nhất là một hai năm, nhiều là ba đến năm năm, thậm chí mười năm hai mươi năm. Đối với ba tiểu kiếp phía trước, thời gian trước sau bình thường sẽ không thể nào dưới mười lăm năm.
Nhưng tình huống giống như Tần Vô Song vậy, trong nửa tháng, trước sau trải qua ba lần tiểu kiếp, tựa hồ ánh mắt chưa kịp nháy đã vượt qua rồi, tuyệt đối là đếm trên đầu ngón tay!
Nếu không có tình thế cực kỳ nghiêm trọng trước mặt, Tần Vô Song có sự kiềm chế, thậm chí nghênh đón ba trung kiếp cũng không phải không có khả năng!
Mặc dù như vậy, Tần Vô Song hiện giờ cũng nghiễm nhiên là cường giả Ngưng Thần Đạo ba kiếp. Nếu hắn hoàn toàn đem thần lực của tám gã Thần đạo toàn bộ dung hợp, cũng hoàn toàn khu động, vượt tới ba trung kiếp, tuyệt đối không phải không có khả năng.
Còn ở bên ngoài Phù Tang Lâm, những tu luyện giả giống như giòi trong xương mu bàn chân, cũng chậm chạp không chịu rời đi, cuối cùng vẫn ở bên ngoài chần chừ, lưỡng lự. Bọn chúng không dám tiến vào, cũng không có nghĩa là bọn chúng nhất định sẽ rời đi.
Tần Vô Song biết, đã đến thời điểm phải kết thúc rồi.
Bất kể Kim Ô Điểu đó có thật sự sống lại hay không, thời gian Tần Vô Song ở trong Phù Tang Lâm này cũng đủ dài rồi. Mặc dù lúc này xung quanh Phù Tang Lâm bị cường giả Thần đạo cường giả vây chặt đến con kiến cũng không chui qua lọt, nhưng Tần Vô Song vẫn không chút sợ hãi. Dưới địa hình như vậy, xung quanh đều là khe nứt không gian. Chỉ có duy nhất một đường quỹ đạo chính xác có thể tiến vào Phù Tang Lâm.
Hắn ở bên trong, căn bản không lo lắng người ở bên ngoài xông vào, Thần Tú Cung trên tay, ai tiến vào thì kẻ đó sẽ chết. Thúc giục Âm Dương Tử Vân Dực, khí thế của Tần Vô Song lúc này, hiển nhiên hoàn toàn không giống trước đó.
Tại khu đất bên cạnh, những Thần đạo cường giả kia lập tức cảm nhận được, ồn ào quây lại. Có tên tinh mắt, đã nhìn rõ là Tần Vô Song, ồn ào quát lên:
- Là tiểu tử đó!
- Hắn muốn ra ngoài!
Tần Vô Song thản nhiên cười dài:
- Chư vị, để các ngươi chờ lâu rồi!
Những Thần đạo cường giả này đều ầm ầm quát nói:
- Những người khác đâu?
- Những người khác?
Khẩu khí của Tần Vô Song vô cùng thoải mái:
- Đều đã đưa bọn họ đến chỗ an giấc nghìn thu rồi, chư vị, nếu các ngươi ngại bọn họ trên đường xuống hoàng tuyền cô đơn một mình, hiện tại có thể đi cùng với bọn họ!
Khẩu khí Tần Vô Song vô cùng kiêu ngạo, theo đó là một luồng khí thế từ trước đến nay chưa từng có, khiến tất cả Thần đạo cường giả bao vây xung quanh đều hít một ngụm lãnh khí.
Bọn chúng mơ hồ ý thức được, tu vi của Tần Vô Song, tựa hồ lại có sự tăng tiến, hơn nữa trình độ tăng tiến không phải một chút. Ánh mắt nhìn Tần Vô Song, tràn đầy sắc thái ghen tỵ và say mê.
Với tốc độ trưởng thành biến thái này, Tần Vô Song sớm muộn gì sẽ trở thành sự tồn tại đỉnh cao bao trùm của Đại lục Thiên Huyền. Nếu có thể chiếm lấy cái năng lực đó, thật là tốt biết bao?
Ôm ý niệm như vậy trong đầu, biểu tình của tất cả đám người này đều nổi lên vẻ hung hãn, trao đổi ánh mắt lẫn nhau, hiển nhiên là định hợp lại tấn công.
Tần Vô Song đang muốn mở miệng, đột nhiên cau mày lại, sắc mặt khẽ lộ ra một vẻ giật mình, xa xa nhìn về phương hướng phía Tây.
Mây bay cuồn cuộn, khí thế hào hùng, giống như chân trời đột nhiên để lộ một lỗ hổng lớn, giống như trời giáng thần binh, khí thế đó tựa hồ có thể nói là che lấp mặt trời, nhật nguyệt không có ánh sáng.
Long Tức cường đại vô cùng, giống như sóng triều, điên cuồng phun trào mà đến.
- Chủ lực của Long Tộc đến rồi!
Tần Vô Song trong lòng vừa động, lập tức cảm nhận được gì đó, Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn vừa xem, quả nhiên nhìn thấy những gương mặt quen thuộc đều hướng về phía này cuồn cuộn mà đến. Chính vào lúc này, Ngọc bài Truyền thức của hắn cũng truyền đến dị động.
- Lão Đại, chúng ta đã tới Thang Cốc rồi, đang cùng Hỏa Lân hội họp. Chủ lực của Long Tộc đã lao tới Phù Tang Lâm rồi, bọn họ không cho chúng ta đi theo, Lão Đại, ngươi phải cẩn thận!
Khẩu khí của Bao Bao có chút lo lắng.
Tần Vô Song mỉm cười, quả nhiên đến rồi. Nhưng lập tức trong lòng có chút hồ nghi, Long Tộc này, tại sao không cho bọn Bao Bao đi theo chứ?
Nghĩ lại, có lẽ Long Tộc không muốn để chuyện của Vô Tận Đông Hải có người của Cấm địa của Thần khác nhúng tay vào.
Những Thần đạo cường giả đang bao vây xung quanh, cảm nhận được Long Tức cường đại tới gần, sắc mặt tất cả đều đại biến, đưa mắt nhìn nhau, đều từ trong ánh mắt đối phương nhìn thấy vẻ sợ hãi sâu sắc.
Lúc này, có một gã tu luyện giả đầu óc tương đối bình tĩnh đột nhiên quát lên:
- Nhất định là chủ lực Long Tộc đến rồi!
- Chủ lực Long Tộc? Vậy làm thế nào bây giờ?
- Chúng ta là khách đường xa đến đây, bọn họ có lẽ sẽ không làm gì chúng ta chứ?
- Hừ, chuyện đó cũng rất khó nói. Long Tộc của Vô Tận Đông Hải luôn luôn bá đạo, chúng ta là những tu luyện giả đến từ bên ngoài, mặc dù không sợ bọn họ, nhưng nếu Đồ Đằng Tổ Long Tộc ra tay, chúng ta cho dù liên hợp lại, phần thắng tựa hồ rất nhỏ bé.
Tu luyện giả ở đây đều đến từ các Cấm địa của Thần khác nhau, nhân số kỳ thực không ít, nhưng so sánh với trận doanh cường đại của toàn bộ Long Tộc, hiển nhiên là không thể so sánh bằng được.
Quan trọng nhất chính là, chủ lực dẫn đội phía bên Long Tộc, lại là Tổ Long Tộc. Tổ Long Tộc chính là thế lực Đồ Đằng, chỗ cường đại của bọn họ, Long Tộc bình thường tuyệt đối không thể nào so sánh được.
- Lẽ nào, Long Tộc đó cũng không nhẫn nhịn được, cũng là vì tiểu tử đó mà xông đến đây sao?
- Không phải không có khả năng!
- Không may rồi, kéo dài lâu như vậy, kết quả lại để chủ lực của Long Tộc đến rồi, phải làm sao đây?
Chạy trốn? Thang Cốc này tuy lớn, nhưng lộ tuyến chạy trốn, hiển nhiên đã bị Long Tộc khóa cứng rồi. Hơn nữa, đại quân Long Tộc vừa đến, địa bàn của Vô Tận Đông Hải, muốn chạy trốn làm sao có thể chạy thoát?
Giữa lúc đang do dự, chủ lực của Long Tộc đã áp sát đến trong phạm vi mấy trăm dặm.
Tộc trưởng của Đồ Đằng Tổ Long Tộc, Kim Quang Long Vương, mang theo mấy vị cường giả của Đồ Đằng Tộc, cùng cường giả các nơi của mười tám Long Tộc, đã áp sát đến trước mặt.
Tần Vô Song nhìn thấy trận thế như vậy, cũng không vội vàng đột phá vòng vây.
Dù sao chủ lực Long Tộc vừa đến, nhóm người này muốn giương oai, chỉ sợ cũng không có lá gan này.
Không bao lâu sau, khí thế tràn ngập chợt phụt lên giữa mây mù, thiên địa vì thế mà ảm đạm, cường giả của Long Tộc giống như từng đạo lưu tinh rơi xuống, không ngừng bắn tới gần trước mặt.
Lớn nhỏ, ước chừng có hơn trăm tên cường giả, kẻ lớn tuổi tựa hồ đều là một cấp bậc Thần đạo cường giả. Còn một nửa cường giả trẻ tuổi, đều gần như là tiếp cận đến Thần đạo cường giả.
Bên trong đám người, vợ chồng Thương Dạ và Tô Mật mặc dù cũng không quá mức nổi bật, nhưng thần tình lại là lo lắng nhất. Bàn Long Tộc bởi vì có mối quan hệ với Tần Vô Song, vì vậy có thêm mấy phần lo lắng.
Còn phía bên Cầu Long Tộc, Mễ Già cũng đã đi theo đến đây, ở cùng với cường giả của Cầu Long Tộc, nhưng trong ánh mắt, cũng mơ hồ có chút vẻ lo lắng.
Còn những người khác, giống như gã công tử thiếu gia Dịch Khiêm của Bồ Lao Tộc, cũng rõ ràng ở trong đám này.
Thúc Nha của Nhai Tí Tộc, mặt mày bất thiện thỉnh thoảng ném ánh mắt hung hãn về hướng Mễ Già. Ngoài ra, Tù Ngưu Tộc vì quan hệ của Hạ Tử Ngưu, cũng nghiến răng nghiến lợi.
Còn ba tộc Ứng Long, Giao Long và Ly Long, trước đó cũng có năm đại Thần đạo cường giả mất tích, hiện giờ món nợ này, đương nhiên cũng sẽ bị đổ lên đầu Tần Vô Song.
Các Long Tộc khác, mặc dù có chút cảm giác chuyện không liên quan đến mình, nhưng suy nghĩ đến tính tình bài ngoại của Long Tộc, đương nhiên là hữu hảo thì ít mà địch ý thì nhiều.
Nếu không phải có Tổ Long Tộc ở đây, bọn họ sớm đã bắt đầu phát hỏa rồi.
Ba bốn mươi tên tu luyện giả của các Cấm địa của Thần khác, lúc này tự giác tổ chức thành đoàn tụ tập lại một chỗ. Lúc này, bất kể trước đó có khúc mắc hay không, bọn họ đều là có lòng khôn ngoan, đứng lại trong cùng một trận doanh.
Đối mặt với sự cường thế của Long Tộc, trong lòng đám tu luyện giả này cũng vô cùng lo lắng hồi hộp.
Kim Quang Long Vương toàn thân phục trang đẹp đẽ, ngoại hình bề ngoài ung dung quý phái, mỗi một cái giơ tay nhấc chân cũng có một luồng khí phách bất đồng với tu luyện giả nhân loại.
Còn mấy Đồ Đằng cường giả phía sau Kim Quang Long Vương, lại là giương ánh mắt lạnh lẽo nhìn đám tu luyện giả đến từ bên ngoài, hiển nhiên là ác độc, hung ác vô cùng.
- Bái kiến Long Vương bệ hạ!
Phía bên tu luyện giả, tất cả đều dùng một loại tư thái thấp, khom người hành lễ nói.
Kim Quang Long Vương thản nhiên nói:
- Chư vị, Vô Tận Đông Hải chúng ta, từ lúc nào lại trở thành chiến trường của các ngươi? Nếu bổn vương nhớ không lầm, các đại Cấm địa của Thần vốn không can thiệp lẫn nhau. Sự qua lại của cá nhân tu luyện giả, bình thường sẽ có, nhưng số lượng lớn quá cảnh như vậy, đây có lẽ lần đầu? Chư vị có phải cảm thấy, Vô Tận Đông Hải ta cánh cửa quá thấp, có thể tùy ý chư vị đi vào đi ra, đúng không?
Những tu luyện giả đó nghe thấy những lời này của Kim Quang Long Vương, tất cả trong lòng nghiêm nghị, biết rằng chuyện hôm nay sợ rằng không dễ miễn cưỡng trôi qua.
Đệ nhất cường giả Vô Tận Đông Hải lên tiếng, toàn bộ Vô Tận Đông Hải đều phải run rẩy.
- Long Vương bệ hạ, chúng ta tuyệt đối không có ý tư khinh thường Vô Tận Đông Hải.
- Đúng vậy, bệ hạ, Vô Tận Đông Hải chính là sự tồn tại cường hãn trong năm đại Cấm địa của Thần, chúng ta dù to gan, cũng không dám giương oai ở Vô Tận Đông Hải.
- Bệ hạ xin hãy thấu hiểu!
Kim Quang Long Vương không giận ngược lại còn cười nói:
- Theo như các ngươi nói như vậy, các ngươi tự tiện vượt biên, làm mưa làm gió trong địa bàn của Vô Tận Đông Hải ta, đây còn không gọi là giương oai sao?
Những tu luyện giả này tất cả đều tim đập dồn dập, thấp thỏm bất an. Dưới uy áp của Kim Quang Long Vương, chính là có lòng giải thích, căn bản cũng không có ai có được dũng khí này.
Tần Vô Song âm thầm quan sát, trong lòng cũng là chấn động không thôi. Sự cường đại của Kim Quang Long Vương, giống như trước kia nhìn thấy Đại Chưởng môn Vương Thiền ở Mộng Huyễn Thiên Trì vậy, mang tới cho hắn một loại cảm giác cao thâm khó lường. Giống như ngẩng đầu lên có thể nhìn thấy tinh hà mênh mông thần bí vậy.
Kim Quang Long Vương đột nhiên ánh mắt nghiêm nghị, bắn về phương hướng Phù Tang Lâm, ngoài miệng thản nhiên nói:
- Tiểu gia hỏa của Hiên Viên Khâu kia, ngươi cũng có thể ra ngoài rồi!
Bộ dạng của Tần Vô Song bị Kim Quang Long Vương vạch trần, trong lòng chấn động, cũng biết không có cách nào ẩn nấp, đành phải thúc giục Âm Dương Tử Vân Dực, bay ra khỏi Phù Tang Lâm, hạ xuống tuyến đầu quỹ đạo tiến vào Phù Tang Lâm, không tới gần nữa.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Khí Trùng Tinh Hà
Chương 783: Long Tộc cường giả tập hợp
Chương 783: Long Tộc cường giả tập hợp