Sau khoảng thời gian nửa đồng hồ cát trôi qua, Tiểu Thanh hái đầy một giỏ Huyễn Tâm nho, Đại Loan Lệ cũng chặt đủ mười cành, buộc lại cẩn thận. Phó Thư Bảo đào tròn mười gốc Huyễn Tâm nho. Vấn đề cũng bởi vậy mà xuất hiện, tới khi ngồi trong giỏ trúc phi hành, trong giỏ trúc tràn đầy quả nho, còn có mười gốc nho và mười cành, như vậy, làm sao có thể mang về?
- Tiểu Thanh, nhiều thứ như vậy, ngươi có mang được không?
Phó Thư Bảo dường như không hề muốn đi bộ trên sa mạc.
Tiểu Thanh nhìn đống quả, cành và cây nho thật lớn, lại nhìn hai người Phó Thư Bảo và Đại Loan Lệ, chợt cười nói:
- Trọng lượng chẳng qua chỉ năm sáu trăm cân, ta có thể đi, chỉ có điều mấy thứ này phải buộc cẩn thận mới được.
Lát sau, một mỹ nữ dáng vẻ mê người từ sào huyệt của Hồ Nguyệt Thiền bay lên không trung, mang theo một giỏ quả nho, cành nho, cây nho và hai người bay về phía Hậu Thổ Thành.
Điều khác biệt duy nhất chính là, lúc đi thì Phó Thư Bảo và Đại Loan Lệ ngồi trong giỏ trúc, nhưng thời gian trở về Đại Loan Lệ ngồi trên cành nho còn Phó Thư Bảo thì ngồi trên mông Tiểu Thanh.
Đây tuyệt đối là hàng hóa và hành khách hỗn độn trái với quy tắc bay.
Phó Thư Bảo là người cầm lái tuyệt đối không thể lái.
Chẳng qua hắn có cảm giác vô cùng chân thật, bởi vì hắn ngồi trên ghế lái thoải mái nhất bằng da bằng thịt, vì vậy có tính đàn hồi rất cao.
Ngay khi Tiểu Thanh dần dần bay xa, trên bầu trời chỉ còn lại cảnh tượng mơ hồ, tại một đống cồn cát nào đó, có một một con hồ ly lông vang đang ngưỡng vọng nhìn lên.
- Quả nhiên trộm cây nho của ta, chỉ có điều, gã nắm giữ Ngũ Sắc Nguyên Tố Hỏa, đừng tưởng rằng ta không biết bí mật của ngươi, chúng ta rất nhanh sẽ gặp lại với cách thức ngươi không thể tưởng tượng được...
Xoay người lại, hồ ly lông vàng chạy vội về nhà, rất nhanh biến mất trong sa mạc mênh mông.
Trên một tòa cồn cát, hai chiếc khăn mặt lẳng lặng nằm lại đó.
Cố sự về chiếc mặt là một cố sự vô cùng phức tạp...
o0o
Quay về Hắc Thạch Thành, Phó Thư Bảo liền tiến nhập phòng luyện khí.
Một khối Hỏa Kim Thạch một thước vuông và Viêm Hỏa Linh Tham được bỏ ra ngoài, hai vật này vừa xuất hiện, không khí bên trong nhất thời nóng rực. Trên đường trở về, tuy từng lấy Viêm Hỏa Linh Tham ra lần nữa, nhưng ở trên không trung, không khí lưu động cực nhanh, cho nên tuy rằng cảm thấy nhiệt độ rất cao nhưng không phải không thể chịu được. Lúc này trong không gian khép kín, sau khi lấy ra Viêm Hỏa Linh Tham, toàn bộ gian phòng luyện khí lập tức biến thành lồng hấp, cực kỳ oi bức khó chịu.
- Viêm Hỏa Linh Tham quả nhiên là nguyên tố hỏa cực đoan, có thể phóng thích năng lượng khiến không gian rộng lớn trở nên khô nóng, chẳng qua, nếu muốn luyện hóa nguyên tố hỏa tinh túy bên trong Viêm Hỏa Linh Tham, ta cần bắt đầu từ đâu nhỉ?
Bảo vật ngay trước mắt, Phó Thư Bảo lại không có biện pháp hạ thủ. Đúng lúc này, hắn bỗng nhiên phát hiện ánh sáng trên khối Hỏa Kim Thạch biến hóa kỳ diệu, ánh sáng màu xanh biếc chợt lóe dường như có gì đó trên nó tiêu thất, vì vậy ánh sáng lóe lên liền từ mạnh biến thành yếu.
Tỉ mỉ xem xét, Phó Thư Bảo bỗng nhiên hiểu ra, Hỏa Kim Thạch mất đi Viêm Hỏa Linh Tham rất nhanh sẽ tiêu thất, giống như tràng cảnh hắn nhìn thấy tại Liệt Diễm Hỏa Sơn. Lúc này xuất hiện hiện tượng năng lượng hao mòn, chẳng qua là phần gốc Viêm Hỏa Linh Tham hấp thụ năng lượng từ nó.
Phó Thư Bảo liền cất khối Hỏa Kim Thạch chừng một thước vào Luyện Trữ Vật Giới. Loại linh tài thuộc tính hỏa hiếm lạ này, sau này cần dùng có thể lấy ra, bây giờ để năng lượng của nó hao mòn không có giá trị thì đúng là lãng phí không gì sánh được.
Sau khi thu hồi Hỏa Kim Thạch, trong lòng Phó Thư Bảo thầm nghĩ:
- Viêm Hỏa Linh Tham tách rời Hỏa Kim Thạch, giống như cá rời nước, không có thêm năng lực công kích, không biết không cần sử dụng tới âm ti hồ nữ của Hồ Nguyệt Thiền ta có thể cầm nó hay không? Nhất định phải thử một chút, đây chính là điều kiện đầu tiên luyện hóa nguyên tố hỏa tinh túy bên trong nó.
Trong lòng quyết định chủ ý, tay phải Phó Thư Bảo chậm rãi duỗi thẳng. Đồng thời, áp súc lực lượng Nguyên Tố Lực vào song chưởng, hình thành một tầng lực lượng bảo hộ vô hình. Nếu như phát sinh điều ngoài ý muốn, lực lượng tầng bảo hộ có thể tạo được tác dụng bảo hộ.
Càng lúc càng gần, khi bàn tay đặt tới gần Viêm Hỏa Linh Tham, luồng cảm giác nóng bức lại càng rõ ràng. Viêm Hỏa Linh Tham nhìn như trong suốt, lạnh lẽo như băng, trên thực tế tựa như một khối than lửa rực cháy, tay phải Phó Thư Bảo mặc dù có tầng lực lượng bảo hộ trải qua thạch tra của Linh Vẫn Thạch cường hóa, nhưng vẫn cảm thấy đau buốt.
Cuối cùng, Phó thư Bảo cố nén cảm giác thiêu cháy da thịt, mạnh mẽ chộp lấy Viêm Hỏa Linh Tham vào lòng bàn tay. Tiếng xèo xèo nhất thời từ lòng bàn tay truyền đến, giống như âm hưởng than lửa rơi vào thịt, chỉ có điều không phải Viêm Hỏa Linh Tham thiêu đốt bàn tay Phó Thư Bảo, mà là năng lượng nguyên tố hỏa của Viêm Hỏa Linh Tham cực nóng đang công kích tầng lực lượng bảo hộ bằng Nguyên Tố Lực của hắn.
Đúng lúc này, Phó Thư Bảo rõ ràng có thể thấy, nguyên tố hỏa tinh túy nhỏ bé như tơ nhện trong Viêm Hỏa Linh Tham giống như con rắn đang bơi lội, dường như muốn xung kích Viêm Hỏa Linh Tham tiến nhập lòng bàn tay hắn.
- Ồ, dường như có chút lưu loát...
Trong lòng Phó Thư Bảo thầm tán thán, đang muốn tìm cách đạt được một chút nguyên tố hỏa tinh túy, đột nhiên một đạo thanh âm truyền tới lỗ tai hắn.
- Tiểu chủ nhân, không thể a!
Chính là Luyện Thiên Thử.
Phó Thư Bảo nhất thời buông tay, quay đầu lại chỉ thấy Luyện Thiên Thử từ khe cửa chui vào:
- Tiểu chủ nhân bây giờ đã làm tới tình trạng này vì vậy ta mới phải tùy tiện xông vào cắt ngang.
Trong lòng Phó Thư Bảo tràn đầy ngạc nhiên:
- Luyện lão có ý gì?
Luyện Thiên Thử nói:
- Nghe tin tiểu chủ nhân quay về chiếm được Viêm Hỏa Linh Tham, ta vội vàng chạy qua đây, may mắn rốt cuộc tới đúng lúc.
Liếc mắt nhìn kỹ Viêm Hỏa Linh Tham, nó lại nói thêm:
- Tiểu chủ nhân có điều không biết, Viêm Hỏa Linh Tham là nguyên tố hỏa cực đoan, mà quý giá nhất chính là vài sợi nguyên tố hỏa tinh túy giống như tơ nhện này, cho dù chủ nhân Luyện Thiên Quân Tà Nguyệt Minh Phong cũng không dám trực tiếp hấp thụ nguyên tố hỏa tinh túy bên trong, nếu như chủ nhân tùy tiện hấp thụ, vậy chỉ có kết cục trực tiếp bị thiêu đốt mà thôi.
Trong lòng Phó Thư Bảo nhất thời vừa cảm thấy sợ hãi vừa thầm than may mắn, nếu như không phải Luyện Thiên Thử chạy tới đúng lúc, kịp thời ngăn cản, bây giờ hắn e rằng đã biến thành một đống than cốc rồi.
Luyện Thiên Thử tiếp tục nói:
- Tiểu chủ nhân tuy rất muốn tìm hiểu bí mật Luyện Thiên Thần Quyển, cũng vô cùng muốn đề thăng lực lượng tu vi, nhưng có những thứ không thể nóng vội.
Phó Thư Bảo gật đầu:
- Đa tạ Luyện lão nhắc nhở, chẳng qua, theo lời ngươi nói, chẳng phải không thể hấp thụ nguyên tố hỏa tinh túy bên trong hay sao?
Luyện Thiên Thử nói:
- Chủ nhân năm đó nghiên cứu kỹ nhất chính là Viêm Hỏa Linh Tham, hẳn là có biện pháp thực hiện, chỉ có điều cụ thể như thế nào thì ta lại không rõ.
Trầm ngâm một hồi, trong đầu Phó Thư Bảo đột nhiên lóe lên một đạo linh quang, thốt lên nói:
- Ta thực ra mơ hồ đoán được một chút, nhưng không biết có chính xác hay không?
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thiên Tài Đọa Lạc
Chương 283: Suýt nữa trượt chân (1)
Chương 283: Suýt nữa trượt chân (1)