Liên tiếp vang lên tiếng kêu thảm thiết, vài tên yêu tu bị cự trảo đảo qua, tất cả đều bị đánh thành thịt vụn, vài tên yêu tu bị viêm hỏa phần thiên đốt thành tro tàn.
Mấy tên yêu tu còn lại nhất thời tung pháp bảo phóng lên cao, tất cả chạy trốn tứ tán, long vĩ của Cổ Thần đảo qua, một đạo kim quang xé rách không gian, lại có hai tên yêu tu bị long vĩ quét trung, mất mạng tại chỗ.
Hơn mười tên yêu tu chỉ còn sót lại hai tên yêu tu Bồi Nguyên trung kỳ, vừa mới bay lên trên cao thì đã phát hiện ra toàn bộ yêu tu khác đều chết dưới công kích như thiểm điện của Cổ Thần.
Luận tốc độ, yêu tu xích chuẩn tộc nhanh hơn nhiều so với gã yêu tu Bồi Nguyên trung kỳ của thương lang tộc, kim quang chợt lóe, Cổ Thần lập trung đuổi theo tên yêu tu xích chuẩn tộc trước tiên.
Trên lưng chợt nhẹ, Tiểu bạch bước lên một kiện pháp bảo, nhất thời bay sang phương hướng khác, truy đuổi theo phương hướng yêu tu thương lang tộc chạy trốn.
Tật Vũ Phi Phong cấp tốc xuất hiện trên lưng kim long, tốc độ phi hành của Cổ Thần tăng mạnh, nguyên bản Cổ Thần hóa long, tốc độ có thể sánh ngang Bồi Nguyên hậu kỳ, hiện tại cộng thêm Tật Vũ Phi Phong tăng tốc, coi như là yêu tu Kim Đan kỳ tại phương diện tốc độ cũng không thể bằng hắn. Chỉ trong vài hơi thở, kim quang đã truy đuổi sát phía sau xích chuẩn tộc, cự trảo chộp mạnh, giống như bóp nát đậu hũ, thân thể yêu tu xích chuẩn tộc nát bấy, linh hồn vừa xuất hiện liền bị Cổ Thần há miệng phun ra một đạo viêm hỏa phần thiên, linh hồn yêu tu Bồi Nguyên trung kỳ chỉ có thể xuất thể giữa ban ngày mà thôi, bị viêm hỏa phần thiên phun trúng, trực tiếp biến thành hư vô.
Cổ Thần thu thập yêu đan xích chuẩn tộc vào trong Càn Khôn Trạch, nhất thời kim quang đảo ngược, đuổi theo phương hướng yêu tu thương lang tộc.
Chỉ thấy Tiểu Bạch đứng trên phi kiếm, xoạt một tiếng, yêu tu thương lang tộc kia nhất thời quay đầu lại nhìn, quang mang quỷ dị trong mắt Tiểu Bạch chợt lóe, yêu tu thương lang tộc nhất thời ngẩn người, trong hai mắt lộ vẻ mờ mịt, tốc độ giảm mạnh.
Chỉ một lần hô hấp Tiểu Bạch đã đuổi tới bên cạnh yêu tu thương lang tộc, cầm đao chém xuống, phát ra một đạo cương mang, cương mang xẹt qua bụng yêu tu thương lang tộc, khiến hắn nhất thời hét thảm một tiếng, hai mắt hồi phục lại thanh tỉnh, thế nhưng đã quá muộn, phần eo của hắn bị chém thành hai đoạn, Tiểu Bạch khẽ lật tay, yêu đan đã bị nàng thu lại.
Yêu tu thương lang tộc chạy trốn cũng có tu vi Bồi Nguyên trung kỳ, trong nháy mắt chết trong tay Tiểu Bạch, nếu như nói Cổ Thần đánh chết xích chuẩn tộc là bằng vào lực lượng tuyệt đối, vậy thì Tiểu Bạch dựa vào năng lực quỷ dị không gì sánh được, khiến địch nhân trong lúc bất tri bất giác mất đi tính mệnh.
Tiểu Bạch hiện tại có tu vi Dẫn Hồn hậu kỳ, linh hồn biến dị cường đại giống như Bồi Nguyên hậu kỳ, tu sĩ dưới Kim Đan kỳ đối với kỳ thuật phân thần của nàng rất khó chống đối, từ phương diện này mà nói, Tiểu Bạch cũng giống như Cổ Thần, coi như vô địch dưới Kim Đan kỳ rồi.
Cho dù là tu sĩ Kim Đan kỳ đối mặt với kỳ thuật phân thần của Tiểu Bạch, nếu như không lưu ý chỉ sợ cũng phải ăn quả đắng.
Cổ Thần hóa thành thân người, hạ xuống mặt đất, Tiểu Bạch cũng đứng trên phi kiếm bay tới, hạ xuống bên cạnh Cổ Thần.
Cổ Thần nhìn thoáng qua bốn phía, hơn 2000 dặm mơ hồ có một đạo độn quang, tốc độ cực nhanh bay tới. Đôi lông mày Cổ Thần nhíu lại, tốc độ của kẻ này so với Thiên Dạ Lang Vương còn nhanh hơn, nếu như không phải là cường giả Bồi Nguyên hậu kỳ của xích chuẩn tộc thì rất có khả năng chính là yêu tu Kim Đan kỳ.
Cổ Thần nói:
- Tiểu Bạch, ngươi trốn vào trong tay áo ta, nhanh…
Nghe giọng nói của Cổ Thần rất nghiêm túc, Tiểu Bạch lập tức hóa thành một đầu bạch hồ chỉ lớn chừng tấc rưỡi, bay vào trong tay áo của Cổ Thần. Cổ Thần lập tức biến thành bộ dáng Thiên Dạ Lang Vương, dùng viêm hỏa phần thiên đốt sạch thi thể của đám yêu tu bị giết xung quanh, yêu đan thì thu hết vào Càn Khôn Trạc.
Cổ Thần tiêu tốn thời gian hơn 20 lần hô hấp, làm xong tất cả chuyện này, đạo độn quang kia đã vượt qua mấy trăm dặm, cách nơi này không tới 2000 nặm.
Bước lên pháp bảo của Thiên Dạ Lang Vương, Cổ Thần lẳng lặng nhìn đạo độn quang cấp tốc phóng tới, chỉ mười lần hô hấp đạo độn quang kia đã phi độn tới gần hơn 100 nặm, hơn 100 lần hô hấp đạo độn quang kia đã bay tới bên cạnh Cổ Thần.
Kẻ này tuổi chừng bốn mươi, thân thể đã hoàn toàn biến hóa, trên tay không có bao nhiêu lông, đầu cũng chuyển hóa rất giống hình người, so với Thiên Dạ Lang Vương càng thêm triệt để, chỉ mơ hồ nhìn thấy là một con hổ hóa hình người.
Quần áo màu đen, hai mắt tràn đầy tinh quang nhìn Cổ Thần, mở miệng hỏi:
- Tình huống nơi này thế nào? Đầu ô long kia đâu?
Cổ Thần nghe Thiên Lang nói tàn đồ Côn Ngô Bí Cảnh trong tay hắn chính là yêu tu hắc hổ tộc đưa cho, mà yêu tu này mặc đồ đen, thân người đầu hổ, xem ra chính là yêu tu hắc hổ tộc kia rồi.
Tu vi của hắn khiến Cổ Thần vô cùng cảnh giác, dĩ nhiên là một gã yêu tu Kim Đan sơ kỳ.
Tu sĩ kim đan đại đạo bước vào Kim Đan kỳ đã coi như bước chân vào đại đạo tu chân, thực lực so với Bồi Nguyên kỳ tăng lên không chỉ mười lần! Ngay cả khi Cổ Thần không thèm để yêu tu Bồi Nguyên hậu kỳ vào trong mắt, thế nhưng đối mặt với yêu tu Kim Đan sơ kỳ, hắn có kinh nghiệm kiếp trước, bản thân rất rõ ràng không phải là đối thủ của đối phương.
Cổ Thần lập tức cung kính nói:
- Đại vương, kim long kia lợi hại vô cùng, phun ra long viêm, thuộc hạ không thể đỡ được, kim long kia đã thiêu các huynh đệ thành tro tàn, thuộc hạ may mắn tránh được một kiếp, hắn biết đại vương tới liền lập tức chạy theo hướng bắc rồi!
Cổ Thần hóa thân thành Thiên Dạ Lang Vương, cho dù là tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh cũng không nhìn ra được, huống chi là hổ yêu Kim Đan kỳ!
Hổ yêu này chính là đặc sứ hắc hổ tộc phái tới, là tam đại vương hắc hổ tộc, tên là Hắc Nha.
Hắc nha nhướng mày, nói:
- Không phải nói kim long kia chỉ có tu vi Dẫn Hồn kỳ hay sao? Sao lợi hại như vậy?
Cổ Thần nói:
- Kim long kia khẳng định dùng bí pháp nào đó, có thể khiến tu vi tăng mạnh, thực lực kim long còn mạnh hơn thuộc hạ, đại vương, nếu người gặp gỡ, nghìn vạn lần nên cẩn thận.
Hắc nha gật đầu, nói:
- Đi phương bắc? Nơi đó có phong tỏa của xích chuẩn tộc, hừ, ta ngược lại muốn nhìn đầu kim long này có bao nhiêu lợi hại! Ngươi trở về bảo vệ lãnh địa bên kia, có tin tức kim long xuất hiện, lập tức thông báo.
- Rõ… Đại vương.
Cổ Thần khẽ gật đầu.
Hắc Nha hóa thành một đạo quang mang màu đen, bay về phương bắc, chỉ mười mấy lần hô hấp đã bay được hai trăm dặm.
Cổ Thần mỉm cười, kiểm tra túi trữ vật của Thiên Dạ Lang Vương một lượt, không có địa đồ yêu vực mà hắn cần, làm lĩnh chủ một phương, không có khả năng không có cả địa đồ. Ánh mắt Cổ Thần xoay chuyển, lang vương sẽ không như hắn mà tự mình có một động phủ riêng, tự nhiên có rất nhiều thứ không mang theo bên người, đi tới động phủ của hắn tìm kiếm một chút, nhất định có thu hoạch.
Cổ Thần bước lên pháp bảo, phi độn về phương tây, yêu tu thương lang tộc truy sát hắn đều đến từ hướng tây, vậy động phủ của lang vương kia nhất định ở phía tây.
Đặc sứ Hắc Nha của hắc hổ tộc liên tục phi hành hơn một canh giờ, dò xét cản thận phạm vi hơn vạn dặm, tỉ mỉ quan sát mặt đất, kim long không thấy đâu, nhưng hòa thượng thì lại có một người.
Một gã hòa thượng cao lớn ước chừng mười mấy tuổi đang đi lại trong rừng rậm, vừa uống một ngụm rượu ngon vừa ăn thịt nướng trong tay, thái độ say sưa thoải mái, tựa hồ vô cùng hưởng thụ.
Hắc Nha nhìn thấy người này nhất thời nổi giận lôi đình, một tên tu sĩ nhân tộc dám đi lại trong yêu vực này, lại ăn thịt uống rượu vô cùng thảnh thơi nhàn hạ, thực sự là buồn cười, đây rõ ràng là không thèm để chúng yêu tu vào trong mắt a.
Tạm thời không có tin tức về kim long, không biết tới khi nào mới tìm được, Hắc Nha liền trút hết lửa giận lên người gã hòa thượng này. Tiếp đến, một đạo hắc mang như điện, đột nhiên phi độn về phía hòa thượng.
Cách nghìn trượng gã hòa thượng liền có phát hiện, ngẩng đầu nhìn thoáng qua, hắc mang hạ xuống đất cách hòa thượng ba mươi trượng, trong mắt tràn đầy sát khí, quát lớn:
- Tặc hòa thượng khá lắm, dám tới yêu vực chúng ta sát sinh, ta xem ngươi chán sống.
Đến gần mới nhìn thấy gã họa thượng này mặt như quan âm, ngày thường mười phần anh tuấn, mi như song kiếm, mặt trắng trẻo, nếu như đầu để tóc, trong tay lại cầm một thanh chiết phiến, định trước là một công tử làm điên đảo hàng nghìn hàng vạn thiếu nữ.
Chỉ là lúc này, một tay gã hòa thượng trọc đầu kia cầm theo hồ lô rượu, một tay cầm miếng thịt đùi không biết là của yêu thú nào, miệng bóng mỡ.
Đối với Hắc Nha rống giận, hòa thượng vẫn chưa có bao nhiêu phản ứng, giơ giơ cái chân trong tay, nói:
- Không phải chỉ là một đầu hắc hổ thôi sao? Quát tháo cái gì, ai, thịt này quá thô ráp rồi, ăn vào dính răng, bất quá…
Ngữ khí hòa thượng vừa chuyển, giơ giơ hồ lô trong tay lên nói:
- Rượu này của ta là rượu ngon, ngọc quỳnh tiên nhưỡng đệ nhất Trung Hoang, vị đạo hữu này, có thể uống rượu với hòa thượng, vừa ăn thịt hắc hổ? Hắc hắc, người bình thường muộn tìm rượu của ta uống, tiểu hòa thượng ta cũng không cho đây!
Họa thượng nói xong hưng phấn bốc cao, mà Hắc Nha nghe được thì tức giận tới lông tóc dựng đứng.
Cái gì chỉ một đầu hắc hổ thôi sao?
Dĩ nhiên còn mời hắn cùng nhau uống rượu ăn thịt hắc hổ?
Thân là tam đại vương hắc hổ tộc, nghe xong loại ngôn ngữ này, trong lòng làm sao không giận dữ.
- Rống…
Hắc Nha biến đổi, hoàn toàn biến thành hắc hổ, gầm lên giận dữ, quát lớn:
- Giết hại tộc loại hắc hổ ta, tu sĩ nhân loại, ta muốn xé ngươi thành vạn mảnh.
Hòa thượng cười hắc hắc, không hề tức giận, cười nói:
- Trách không được ngươi không ăn thịt hắc hổ, nguyên lai ngươi cũng là một đầu hắc hổ! Đạo hữu không cần nổi giận, không thích ăn thịt hắc hổ cũng không sao, ở đây có rất nhiều phi điểu, ta bắt một con về, cho tới gặm hai cánh chim là được! Một ngụm ngọc quỳnh tiên nhưỡng, một ngụm cánh chim, mỹ vị nhân gian a!
- Muốn chết!
Lửa giận của Hắc Nha bốc lên tận trời, liền vọt về phía hòa thượng.
Khoảng cách ba mươi trượng, trong chớp mắt Hắc Nha đã lấy ra một thanh hổ đầu trượng đen nhánh, một trượng này nện xuống, không khí lập tức phân liệt sang hai bên, bổ ra một đạo vết rách không gian thật lớn, giống như lưu tinh rơi xuống đất, trượng tới trước, tiếng xé gió theo sau.
Yêu tu Kim Đan kỳ xuất thủ, uy lực mạnh mẽ không bình thường, rồi đột nhiên bởi vì hổ đầu trượng kéo theo sóng khí cuồn cuộn, phương viên mấy trăm trượng xung quanh cát bay đá chạy, gió mây không trung biến đổi.
Hòa thượng nhìn hổ đầu trượng do Hắc Nha bổ tới, trong mắt không hề kinh hoàng, mắt thấy hổ đầu trượng hạ xuống, đột nhiên chui xuống dưới đất, nhất thời biến mất không còn bóng dáng tăm hơi.
Ầm… Hổ đầu trượng đánh vào mặt đất, tạo ra một hố sâu vài chục trượng, cương khí pháp lực mạnh mẽ không gì sánh được khuếch tán bốn phía, trong vòng phương viên mấy trăm trượng, mặt đất nứt nẻ tầng tầng, giống như mạng nhện. Nguồn truyện:
Hắc Nha thu trượng, lập tức hạ xuống hố sâu bên dưới, hai mắt như điện, tỉ mỉ nhìn quét qua phương viên mấy trăm trượng xung quanh.
Bên cạnh hố sâu, vết nứt trên mặt đất rộng chừng trượng rưỡi, vết nứt từ rộng tới hẹp, kéo dài tới hơn ba trăm trượng, nhìn tình trạng hiện tại, chí ít sâu hơn hai trăm trượng dưới mặt đất cũng bị pháp lực chấn động thành cát vụn.
Hổ đầu trượng kia hầu như lớn bằng thân thể của hòa thượng, nện xuống mặt đất, chỉ cần gã hòa thượng này không chạy ra khỏi phương viên ba trăm trượng, hoặc là chui sâu xuống dưới đất hơn 200 trượng, vậy thì không tránh khỏi cái chết. Hắc Nha thấy rất rõ ràng, hòa thượng bất quá chỉ có tu vi Dẫn Hồn sơ kỳ mà thôi, tuyệt đối không chịu nổi uy lực một trượng của hắn.
Chỉ cần tại phương viên ba trăm trượng hoặc sâu hai trăm trượng dưới mặt đất, hòa thượng kia dù không chết cũng mất nửa cái mạng.
Đợi một lúc vẫn không thấy họa thượng từ dưới nền đất chui ra, Hắc Nha thầm nghĩ, chẳng lẽ hòa thượng đã bị trực tiếp đánh chết rồi sao?
Lập tức, Hắc Nha dùng thần thức đảo qua, nhất thời trên mặt lộ biểu tình kinh ngạc, trong vòng phương viên 300 trượng, 200 trượng dưới mặt đất, dĩ nhiên không hề có một chút tung tích của hòa thượng kia?
Hổ đầu trượng tương đương với thân thể hòa thượng kia, nện xuống dưới mặt đất, pháp lực cương khí trong nháy mắt chấn động hơn 300 trượng, sâu hơn 200 trượng, cho dù là trên mặt đất bằng vào tu vi của hòa thượng cũng không có khả năng vượt qua khoảng cách 300 trượng, càng đừng nói tới chui xuống dưới mặt đất. Nếu trên mặt mặt đất, trong nháy mắt di chuyển được hơn mười trượng đã là tốc độ cực kỳ nhanh rồi, đâu có lý nào vượt qua khoảng cách 300 trượng? Còn nếu dưới mặt đất càng không thể.
Hắc Nha vẫn chưa từ bỏ ý định, dùng thần thức quét qua quét lại mấy lần, cuối cùng thần thức phát tán hơn 1000 trượng, tỉ mỉ quét mấy lần phương viên hơn 1000 trượng và sâu dưới mặt đất 300 trượng.
Kết quả vẫn không tìm thấy tung tích của hòa thượng kia.
Sự thực chứng minh, hòa thượng đã sớm rời khỏi nơi này.
- Tu sĩ nhân tộc sao lại giảo hoạt như vậy? Quỷ dị như vậy?
Hắc Nha mạnh mẽ gõ hắc hổ trượng xuống mặt đất, lớn giọng căm hận.
…
Cổ Thần phi độn dọc theo hướng tây, tất cả yêu thú yêu tu đều bái phục, cả dám cung kính phi thường, đều gọi hắn là lang vương. Cổ Thần tìm vài tên yêu tu nói chuyện sơ qua, rất nhanh liền hiểu được tình huống cơ bản phạm vi thương lang tộc.
Nhưng yêu tu này không hề nghĩ tới Thiên Dạ Lang Vương trước mắt chính là Cổ Thần biến thành. Cổ Thần hỏi cái gì tự nhiên là trả lời cái đấy, dù sao đi nữa chúng yêu tu cũng không nhìn ra được, Cổ Thần càng không sợ chúng hoài nghi, không hiểu đều hỏi, ngay cả động phủ nơi nào cũng hỏi.
Tuy rằng những câu hỏi của Cổ Thần đều là những vấn đề bình thường tới kỳ lạ, thế nhưng đối với vị bá chủ Thương Lang tộc này, không một yêu tu nào dám không trả lời.
Sau khi thăm dò xong vị trí Thương Lang Động Phủ, đồng thời thăm dò hoàn cảnh xung quanh, mấy gã yêu tu còn đang trong nghi hoặc nhất tề toi mạng. Trong mắt chúng đều là vẻ mờ mịt, không biết vì sao lang vương lại phải giết chết bọn chúng?
Lấy yêu đan của đám yêu tu, thi thể thì đốt thành tro tàn, Cổ Thần đẩy nhanh tốc độ, trong lòng không chút lo lắng bay thẳng về hướng Thương Lang Động Phủ.
Lãnh địa quản hạt của thương lang tộc kéo dài theo hướng đông tây ước chừng mười lăm vạn dặm, nam bắc chừng sáu vạn dặm, chính là một trong mười tộc dàn lớn nhất phụ thuộc hắc hổ tộc, giống như xích chuẩn tộc, phạm vi quản hạt tương đương nhau.
Thương Lang Động Phủ ở phía tây, cách nơi này 8 vạn dặm, nơi này là sào huyệt của thương lang tộc, trong Thương Lang Động Phủ rộng chu vi chừng nghìn dặm, tổng cộng có 720 tòa động phủ nhỏ hơn, Thương Lang Động Phủ thì ở trung phâm 720 tòa động phủ này.
Cổ Thần từ trong miệng chúng yêu tu biết được, bên trên hắc hổ tộc còn có một tộc dàn gọi là phong lôi ưng tộc, là một trong những tộc đàn cường đại nhất yêu vực, phạm vi quản hạt nam bắc vượt qua 150 vạn dặm.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chân Tiên
Chương 240: Một hòa thượng
Chương 240: Một hòa thượng